Edit:Linhlady
Ánh mắt Thiên Khải phức tạp nhìn Mạc Vân Quả nói: "Năm đó sau khi nó tìm được Hiên Viên Tu, lúc ấy Hiên Viên Tu đã bị việc con chết đả kích lớn, Ngân Nguyệt nói cho Hiên Viên Tu, chỉ cần Hiên Viên Tu đem toàn bộ lực lượng cho nó, như vậy nó có thể làm con sống lại."
"Hiên Viên Tu tin, cho nên Ngân Nguyệt mới chó thể sở hữu lực lượng của chấp pháp giả, cộng thêm lực lượng của vị diện cao đẳng, con biết nó muốn những lực lượng đó để làm gì không?" Thiên Khải đột nhiên đặt câu hỏi.
Mạc Vân Quả chậm rãi ngẩng đầu, con ngươi đen như mực một mảnh thâm trầm.
"Không biết." Cô nói như vậy.
"Đối phó ta." Thiên Khải ánh mắt trở nên sâu lắng, hắn nhìn về phía phương xa, giống như đang nhìn quá khứ xa xôi.
"Nó nhân lúc ta không chú ý phong ấn lực lượng của ta, sau đó đánh ta vào nhân gian, từ đó ta bắt đầu hành trình của mình."
Mặc dù là chuyện đã qua, giọng của Thiên Khải vẫn nhàn nhạt, thật giống như tất cả mọi thứ đều không khiến cảm xúc của hắn gợn sóng.
"Ngân Nguyệt không cam lòng nó tồn tại giống những chấp pháp giả khác, nó muốn thành duy nhất ở vũ trụ này, nói cách khác, nó muốn thay thế được ta."
Thiên Khải nói khiến Mạc Vân Quả lâm vào trầm tư, nửa ngày sau, cô mới nói nói: "Hiên Viên Tu lực lượng còn ở đây."
Thiên Khải gật gật đầu, không tỏ ý kiến.
"Không phải lực lượng còn ở đó, mà là hắn một lần nữa đạt được lực lượng." giọng của Thiên Khải thêm vài phần sâu xa "Khi hắn ở vực sâu hắc ám gặp được kì ngộ, tuy rằng lịch vũ trụ cùng lắm mới qua 20 năm, nhưng đối với vực sâu hắc ám mà nói, đã qua mấy chục vạn năm."
Mạc Vân Quả nhấp chặt môi, khó trách, khó trách cô luôn cảm thấy lực lượng của Hiên Viên Tu có chút biến hóa, buồn cười chính là cô còn vẫn luôn cho rằng đây là biểu hiện khi Hiên Viên Tu lại tinh tiến một bước mới.
"Hắn vừa ra ngoài việc đầu tiên là đi tìm con, nhưng mà khi đó con đã mất ký ức, hắn đi vào thế giới tìm con, con biết không?" Thiên Khải đột nhiên hỏi.
Nhưng còn không chờ Mạc Vân Quả trả lời, Thiên Khải lại tiếp tục nói.
"Đáng tiếc còn không cùng con được mấy năm, Ngân Nguyệt liền phát hiện, sau đó nó liền uy hiếp Hiên Viên Tu, nếu như hắn khăng khăng muốn xuất hiện ở vị diện cấp thấp, như vậy vị diện kia chỉ có thể bị hủy diệt."
"Lực lượng của Hiên Viên Tu có tính chất huỷ diệt, hắn không có cách nào đi chữa trị toàn bộ vị diện, chỉ có thể bất đắc dĩ thỏa hiệp."
Mạc Vân Quả cúi đầu, cô nghĩ, lúc trước người mà cô chấp nhất muốn sống lại là ai, hẳn chính là Hiên Viên Tu đi tới thế giới kia.
Thiên Khải cúi đầu nhìn Mạc Vân Quả, chung quy thở dài một hơi.
"Năm đó lực lượng của con bị phong ấn, trong lúc Ngân Nguyệt không biết, ta cho hạ cho con một phong thư gửi niêm phong."
"Hiện tại xem ra, chắc hẳn con đã thỏa mãn cái điều kiện kia."
Thiên Khải trong mắt xẹt qua một tia vừa lòng, chung quy là người hắn coi trọng.
Mạc Vân Quả nhớ tới cảm xúc ủy khuất cùng cảm giác ghen ghét kia, trong lòng có đáp án.
"Khi con chân chính có được tình cảm của nhân loại, lực lượng của con sẽ khôi phục." Hai tay của Thiên Khải đặt ở trên bàn, hai tay đan vào nhau.
"Ở một khắc khi biết con chết đi, ta nhìn biểu tình của Hiên Viên Tu gần như muốn hủy thiên diệt địa, lúc đó ta liền hối hận, cho nên ta mới có thể cho nên ta mới hạ cho con phong kiện kia, hiện giờ xem ra, tất cả việc ta làm đều đáng giá."
Mạc Vân Quả gật đầu, nói một tiếng "Cảm ơn ba."
Thiên Khải xua xua tay nói: "Con không cần phải nói cảm ơn, nói đến cùng, cũng là ta sai, nhiều năm như vậy, ta cũng đã chịu trừng phạt."