Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!

Chương 462




Edit: Linhlady

Tiêu Nho nhìn đồ đạc Diệp Đồng Đồng cho cậu ấy, sau đó lại nói câu cảm ơn một lần nữa.

Sau đó bọn họ lên xe chuẩn bị đi tiếp, bất đắc dĩ Diệp Đồng Đồng nhất định phải đi theo bọn họ, cái này làm cho Tiêu Nho cảm thấy khó xử.

Tiêu Nho biết rõ, Ân Dật Huyền muốn tìm thêm người gia nhập, nếu như tang thi này muốn đi theo bọn họ, khẳng định không thể tránh khỏi vận mệnh diệt vong.

Tiêu Nho không hy vọng nhìn thấy cảnh Diệp Đồng Đồng chết, cho nên cậu ấy chỉ có thể xuống xe, đứng ở khoảng cách cách Diệp Đông Đồng một mét dừng lại.

“ Cô trở về đi.” Tiêu Nho ôn nhu nói, giống như đang khuyên bảo một đứa bé.

Diệp Đồng Đồng làm sao có thể đồng ý? Cô nàng thật vất vả mới tìm được người kia, sao có thể sẽ dễ dàng từ bỏ như vậy?

Tiêu Nho có chút bất đắc dĩ, cậu ấy xoa xoa ấn đường, lại nói một câu: “Hiện tại cô, không thích hợp xuất hiện ở xã hội nhân loại.”

Diệp Đồng Đồng biết, hiện tại mình rất xấu, hơn nữa bản thân có thân phận tang thi, căn bản không có cách nào làm bạn bên người Tiêu Nho.

Nhưng mà, cô nàng không cam lòng……

Mạc Vân Quả cũng xuống xe, cô thấy một màn như vậy, trực tiếp ở trong đầu nói với Diệp Đồng Đồng: “Trở nên cường đại.”

Ở trong mắt Mạc Vân Quả mà nói, chỉ có cường đại, mới có thể khiến mọi việc trở nên thuận lợi.

Diệp Đồng Đồng hiển nhiên nghe lọt tai câu này, cô nàng đứng ở nơi đó một hồi lâu, sau đó ở trước mặt cô nàng đột nhiên xuất hiện rất nhiều đồ ăn.

“Cho…… Anh……” Diệp Đồng Đồng lui về phía sau hai bước, miễn cưỡng nói ra một câu như vậy.

Sau đó cô nàng nhìn Tiêu Nho lmột cái, nhanh chóng rời đi.

Mà bên này, Tiêu Nho bị hành động của Diệp Đồng Đồng làm cho khiếp sợ hồi lâu mới hồi phục tinh thần lại, cậu ấy biết, nhất định tang thi này có không gian, nói như vậy, cô ấy hẳn có thể sống thật tốt đi?

Tiêu Nho nhìn nhìn những đồ ăn kia, thở dài, sau đó nhờ mọi người mang lên xe.

Bởi vì do đồ vật quá nhiều, Ân Dật Huyền trực tiếp phơi bày không gian của mình ra, thu gần hết số đồ ăn kia vào, chỉ chừa lại một ít để bên ngoài.

Mọi người thấy Ân Dật Huyền có không gian cũng không quá kinh ngạc, giống như chuyện này là điều hiển nhiên.

Đương nhiên, mọi người ai cũng có lú do của riêng mình, tỷ như Tiêu Nho và Quế Quỷ cảm thấy lão đại nhà mình không gì làm không được, có một cái không gian cũng là chuyện đương nhiên.

Trải qua khúc nhạc đệm nhỏ này mọt người lại tiếp tục xuất phát.

Lúc này, Ân Dật Huyền có ý định đi đến Z thi, bởi vì trong kí ức đời trước, Z thị tuy rằng không phát triển mạnh mẽ bằng thành phố S, nhưng vị trí địa lý tốt, cho nên không chịu nhiều tác hại khi bị tang thi tấn công.

Còn nữa, hiện giờ thành phố S sớm đã bị ZF khống chế được, giờ hắn muốn nhúng tay, gần như là truyện không thể.

Ngược lại là Z thị, người ở đây tương đối hỗn loạn, muốn chen ngang vào, không phải là không thể.

Hắn muốn trở thành bá chủ một phương, đương nhiên sẽ chọn quả hồng mềm mà nắn, mà Z thị, chính là nơi khởi đầu của hắn.

Mọi người đối với chuyện này đều không có ý kiến gì, hiện giờ, bọn họ là một tiểu đột, mà người dẫn đầu, không ai khác ngoài Ân Dật Huyền.

Bởi vì Diệp Đồng Đồng rời đi, cho nên đám tang thi kia lại tiếp tục tìm đến.

Bây giờ bọn lại phải tự thân vận động đi giết tang thi, sau đó từ chỗ Ân Dật Huyền, Quế Quỷ cùng Tiêu Nho cũng biết cách dùng tinh hạch, sử dụng nó để thăng cấp dị năng.

Cứ như vậy, mấy ngày đi qua.

Đoàn người đi tới Z thị, bởi vì đã lộ không gian, cho nên Ân Dật Huyền cũng không thèm che giấu, lấy xe mà trước mạt thế mình đã chuẩn bị ra, chia đoàn người thành hai nhóm