Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!

Chương 219




Edit:Linhlady

Đại vương thấy cây đậu Hà Lan không học theo lời hắn nói, tức giận hung hăng giật một ít lá của nó.

Lần này, đậu Hà Lan cuối cùng cũng nói một câu khác.

"Đau...... Đau......"

Giọng nói non nớt vang lên đáng thương hề hề, khiến người ta nhịn không được trìu mến, nhưng mà người này lại không bao gồm Đại vương cùng Mạc Vân Quả.

Đại vương vừa nghe cây đậu Hà Lan có thể nói được câu khác, hung tợn lôi kéo lá cây của nó muốn nó gọi "Đại Vương".

Nhưng mà cây đậu Hà Lan kia là một cái cây ngu dốt, trừ bỏ "Đau" cùng "Không cần ăn ta" ra, không nói được một câu nào khác.

Mạc Vân Quả ở một bên nhìn hành vi của Đại vương, cái miệng tản ra mùi tanh tưởi cứ như vậy ở đỉnh cây đậu Hà Lan nói không ngừng, cô nghĩ cái cây đậu Hà Lan kia cũng bị hun đến uể oải.

"Không biết tại sao lại thấy đáng thương cho cây đậu Hà Lan kia, xem lá xanh của nó kìa, ai da uy, có khi nhanh chóng biến thành màu vàng mất."

"233333333, ta cảm thấy bọn họ rất xứng đôi, ha ha ha!"

"Lầu trên ngươi tới giờ uống thuốc rồi......"

"Nói, xem dáng vẻ kia của tiểu Quả Quả, hương vị trên người Đại Vương có phải rất nặng không nha?"

"Cái này còn phải nói sao? Nhìn bề ngoài của Đại vương kia liền biết hắn xú xú quá xú!"

"Ta cảm thấy các ngươi đều không có nắm được trọng điểm, trọng điểm không phải nên là Đại Vương vẫn luôn thét to muốn ăn đậu Hà Lan, nhưng mà có cây đậu Hà Lan này không hề xuống tay a!"

"Nha! Thật đúng là! Đại Vương nghĩ như thế nào đây?"

"Không biết, chẳng lẽ yêu tiểu đậu Hà Lan này?"

"Tình yêu vượt chủng tộc sẽ không có kết quả tốt đẹp......"

"Khụ khụ...... Ta cảm thấy đi, bọn họ...... Giống như không quá xứng đôi."

"Không biết sao ta nhìn thấy tổ hợp như vậy rất thuận mắt! Ha ha ha! Tha thứ ta có sở thích cổ quái."

Mạc Vân Quả nhìn phòng phát sóng trực tiếp bình luận, không rõ bọn họ vì sao bọn họ có thể ghép Đại Vương cùng đậu Hà Lan thành một đôi......

Đại Vương vẫn dạy dỗ cây đậu Hà Lan, sau đó thấy nó chỉ nói được hai câu đó, cả người cương thi đều không tốt.

Hắn túm mầm đậu Hà Lan nói: "Hắc! Tiểu đậu Hà Lan, ta gọi là Đại Vương, cương thi bên kia gọi là tiểu Vương, ta cũng cho ngươi một cái tên đi?"

Mạc Vân Quả nghe đến đó, không biết như thế nào, đột nhiên có một loại dự cảm không tốt.

"Ngươi cảm thấy vương trung vương tên này thế nào? Ha ha ha! Cái này có nghĩa là Đại vương cùng tiểu vương trung gian vương, thế nào? Có phải rất hay hay không?"

Đại vương ở nơi đó vui rạo rực nói, toàn bộ thân thể cương thi đều bắt đầu run rẩy, hiển nhiên là hưng phấn.

Mạc Vân Quả hoàn toàn không rõ Đại vương hưng phấn cái gì, cô chỉ ngồi ở chỗ kia, không nói lời nào.

Đại vương vừa thấy tên thật tốt, lập tức liền bắt lấy cánh tay Mạc Vân Quả, một cái tay khác đem đậu Hà Lan ôm trên tay, sau đó liền hướng ra bên ngoài chạy.

Một bên chạy còn một bên bắt đầu nói không ngừng.

"Hôm nay ta nhất định phải ăn một tua đậu Hà Lan, ha ha ha!"

Đại vương lôi kéo Mạc Vân Quả đi tới chiến trường, chiến trường này dường như chưa từng có sự thay đổi.

Ngày qua ngày lặp lại, chưa từng có biến hóa.

Đại vương lôi kéo Mạc Vân Quả vọt tới đằng trước, đậu Hà Lan bám trên cánh tay Đại vương, trong miệng cũng không biết đang lặp lại câu gì.

Rất nhanh Đại vương lại coi trọng một cây đậu Hà Lan, hắn vui rạo rực chạy tới, há mồm muốn cắn đứt tua đậu Hà Lan kia.

Khi sắp tiếp xúc với lá cây kia lại lập tức dừng lại, hắn nhìn thoáng qua Mạc Vân Quả, do dự một chút, sau đó thập phần đau lòng nói: "Ngươi ăn trước."

Mạc Vân Quả:...... Cũng không muốn ăn......

- ------