Phát Sóng Trực Tiếp Giả Gái Thông Quan Trò Chơi Sinh Tồn

Chương 87




Diêm Hình cẩn thận trấn an người nào đó, vốn dĩ có một số việc tính toán ngày mai nói, nhưng nếu người trước mặt tâm tình không tốt, hắn liền chia sẻ với Thẩm Bân trước.

"Có một giáo viên nữ trong nhà mở cửa hàng quần áo, hồi chiều tôi nghe thấy cô ấy nói chuyện với người khác, nói cô ấy mang cho em mấy bộ nữ trang, cần gấp, hẳn là ngày mai sẽ có." Diêm Hình nói.

Người nào đó nghe xong sửng sốt một chút, vẻ mặt bỗng nhiên trở nên vui vẻ: "Thật sao!" Nói rồi hưng phấn hôn thật mạnh lên mặt Diêm Hình một cái: "Chụt chụt ~ biết ngay ông xã giỏi nhất ~"

Không có một người đàn ông nào nghe được lời này không cao hứng, đặc biệt là được người yêu thật lòng nói ra mình lợi hại gì đó, cho nên cho dù như Diêm Hình ngày thường vô cùng lạnh nhạt, lúc này cũng nhu hòa không ít, thậm chí nhìn kỹ mặt hắn, giống như đang mỉm cười, rất nhạt.

Các bạn nhỏ đáng yêu trong phòng phát sóng trực tiếp:......

Chua quá, vô cùng chua, giống như ăn một xe chanh vậy.

Cảm giác sợ hãi của Thẩm Bân đã dần bị hưng phấn hòa tan hơn nửa, nhưng lập tức không còn sợ nữa là không thể nào, cậu ngồi trong lòng Diêm Hình: "Chúng ta vẫn xem hồ sơ trước đi, nghiên cứu xem có chút manh mối gì không, nhanh chóng giải quyết sự tình."

Thân hình Diêm Hình lớn hơn một vòng so với Thẩm Bân, vừa ôm lấy cậu vừa cầm lấy hồ sơ, hoàn toàn không trở ngại.

Trong hồ sơ viết toàn bộ quá trình hai người Phong Tư Tư và Tống Di chết, rành mạch, kỹ càng tỉ mỉ.

Nói đến cũng không có gì quanh co lòng vòng, trong trường học, Phong Tư Tư và Tống Di là đối tượng bị rất nhiều người bắt nạt, có một ngày, một đám "anh em tốt" chặn hai người bọn họ ở cạnh hồ nước.

Lần này khác với lần trước, mấy người kia nghĩ ra một trò chơi rất thú vị: Nói thật hay đại mạo hiểm.

Thậm chí vì chơi trò này, bọn họ đã bố trí một cái bẫy rập từ trước một tháng.

Trong lớp có người tên Đỗ Tử Minh, mặt người dạ chó, không biết từ khí nào bắt đầu âm thầm tiếp cận Phong Tư Tư, thậm chí còn yêu đương với cô.

Mới đầu Phong Tư Tư quá mức nhát gan, không dám đáp ứng, gã liền cố ý cùng đám anh em diễn một hồi, khi cô bị người khác bắt nạt, Đỗ Tử Minh vì Phong Tư Tư giải vây.

Cho nên, cô gái nhát gan mới hoàn toàn yêu gã, cùng gã ở bên nhau, chẳng qua hai người vẫn chưa công khai, bí mật, chỉ có người bạn thân Tống Di của Phong Tư Tư biết việc này.

Nhưng Đỗ Tử Minh sau lưng lại lặng lẽ có được số điện thoại của Tống Di, thường thường liên hệ với cô, các loại mờ ám trêu chọc.

Tống Di mới đầu có chút khác thường, liền cố ý lảng tránh, nhưng người ta là bạn trai Phong Tư Tư, ba người đi gần, ngẩng đầu không thấy cúi đầu thấy, dần dần cô cũng rơi vào cảm xúc nào đó, cũng thích Đỗ Tử Minh sao? Tống Di có chút thống khổ, dù sao rất nhiều học sinh tư tưởng vẫn rất tốt đẹp, nhìn dáng vẻ Phong Tư Tư đầy mặt hạnh phúc, lại cảm thấy mình thật có lỗi bạn thân, tâm tình vô cùng khổ sở.

Nhưng tình cảm là thứ không thể nói rõ, vẫn luôn lặng lẽ mọc rễ nảy mầm trong lòng cô gái.

Chờ Đỗ Tự Minh chơi được tương đối, Phong Tư Tư và Tống Di liền nghênh đón tai họa ngập đầu.

Buổi tối hai cô gái bị chết, bọn họ chơi trò nói thật hay đại mạo hiểm, người thứ nhất đặt câu hỏi là: muốn Phong Tư Tư hỏi Tống Di, cậu thích Đỗ Tử Minh không?

Tống Di sửng sốt, ánh mắt có chút né tránh, đương nhiên phủ nhận, việc này cô chưa bao giờ nói với bất kỳ ai, liền không sợ bại lộ.

Đáng tiếc cô không biết lừa người, ngoài cuộc tỉnh táo, Phong Tư Tư vẫn nổi lên nghi hoặc, còn Đỗ Tử Minh mỗi ngày trêu chọc hiểu biết tâm tư Tống Di nhất.

Vừa mới đầu Đỗ Tử Minh còn chưa xuất hiện, lúc này nghe thấy Tống Di không thừa nhận, liền từ nơi không xa đi ra, vẻ mặt ra vẻ ưu thương nói: "Cậu chưa từng có chút cảm giác nào với tôi sao? Vậy vì sao lại mỗi ngày nhắn tin gọi điện cho tôi?"

Tống Di sửng sốt, đấy không phải việc mỗi ngày đối phương làm với mình sao? Cô vội vàng lắc đầu, ánh mắt nhìn về phía Phong Tư Tư: "Tôi không có!"

So với ở trong lòng thầm thích bạn trai của bạn mình, Tống Di càng sợ hãi khiến Phong Tư Tư khổ sở, tuy trong lòng không khống chế được tình cảm, nhưng cô tuyệt đối không làm ra loại việc phản bội bạn bè.

Phong Tư Tư vốn là không tin, nhưng Tống Di thực hoảng loạn, ánh mắt né tránh, thật sự khiến người cảm giác không đơn giản.

Đỗ Tử Minh cách đó không xa bỗng nhiên cười một chút: "Chúng ta mỗi ngày nhắn tin, tôi đều lưu lại trong di động, cậu không thích tôi? Không thành thật chơi trò chơi, người không nói thật là sẽ bị đánh."

Gã vừa mới dứt lời, một nam sinh khác bên cạnh liền đi lên cho Tống Di một cái tát.

Đỗ Tử Minh tiếp tục mở miệng: "Tôi hỏi lại một lần, cậu có thích tôi không?"

Tống Di đã ôm má nhỏ giọng khóc lên, cho dù ngay từ đầu cô đối với Đỗ Tử Minh là có yêu thích, chuyện tới hiện giờ cuối cùng cũng hiểu ra điều gì, sao có thể thừa nhận, cắn chặt răng: "Tôi không thích cậu!"

Lại một nam sinh nữa đi lên, tiếp tục tát Tống Di một cái, thuận tiện túm tóc cô đánh thêm vài cái.

Phong Tư Tư cũng là người nhát gan, cùng Tống Di đồng bệnh tương liên, quan hệ của hai người vô cùng tốt, hiện tại cũng đã sớm khóc lên, vội vàng đi qua ý đồ che chở Tống Di: "Cô ấy thích cậu......" Phong Tư Tư mặt đầy nước mắt: "Cô ấy thích cậu, thừa nhận."

Phong Tư Tư không ngốc, khi Đỗ Tử Minh từ bên cạnh đi ra đã hiểu ra tất cả, chỉ là không dám tin tưởng, thì ra đều là kẻ lừa đảo, gân một tháng tốt đẹp, toàn bộ đều là lừa dối.

Cô vô cùng khổ sở, nhưng Đỗ Tử Minh là kẻ lừa đảo, bạn tốt lại là thật, Phong Tư Tư khổ sở rất nhiều cũng muốn che chở, cho dù sức lực của cô vô cùng mỏng manh.

Đỗ Tử Minh nghe được Phong Tư Tư nói, ánh mắt bỗng nhiên trở nên âm trầm: "Cậu thích tôi như vậy, không hận cô ta sao?"

Phong Tư Tư không lập tức trả lời, nghẹn lại nước mắt hỏi ngược lại: "Trước kia mỗi một câu cậu nói với tôi, đều là giả, phải không?" Bao gồm thích tôi, mấy chữ cuối cùng thật sự không đủ dũng khí nói ra.

Tuy biết câu trả lời, nhưng vẫn chưa từ bỏ ý định muốn hỏi một câu, cô thật sự rất thích Đỗ Tử Minh.

Tình yêu của học sinh, đau triệt nội tâm, rất nhiều người nghe câu nói này đều khịt mũi coi thường, nghĩ trẻ ranh thì biết yêu đương gì chứ? Kỳ thực không phải, chính là vì không hiểu chuyện, trẻ tuổi, mới trả giá toàn bộ trái tim.

Đỗ Tử Minh nhìn cô một cái, lời nói vốn có thể buột miệng nói ra không biết vì sao tạm dừng một giây, nhưng sau đó vẫn nói ra: "Đương nhiên."

Vốn dĩ chính là muốn chỉnh người, Đỗ Tử Minh sao có thể thật sự yêu Phong Tư Tư? Có lẽ người là động vật tình cảm, trong quá trình tiếp xúc tâm cảnh của hắn có một chút thay đổi, khi một người coi ngươi trở thành toàn bộ của họ, thật sự rất khó cự tuyệt.

Nhưng đám an hem còn bên cạnh, kế hoạch này vẫn là do mình nói ra, cũng không thể gián đoạn như vậy.

Phong Tư Tư nhịn rồi lại nhịn, nước mắt vẫn không ngừng rơi xuống, tầm mắt cô mơ hồ, nhưng trong miệng lại phẫn nộ nói: "Tôi hiện tại nói cho cậu, tôi chỉ cần nghĩ tới cậu liền ghê tởm, cậu so với dòi bọ trong hố xí còn khiến tôi buồn nôn hơn!"

Đỗ Tử Minh cũng nổi giận, mấy người bên cạnh động tác còn nhanh hơn hắn, sôi nổi ồn ào nói còn thiếu đánh dám mắng chửi người nữa, đi lên cùng nhau tay đấm chân đá đối với cô và Tống Di.

Đỗ Tử Minh có chút muốn ngăn cản, nhưng nghĩ tới mấy lời mắng chửi khó nghe vừa rồi của Phong Tư Tư, sắc mặt trở nên lạnh nhạt: "Đứa con gái như cô cũng xứng thích tôi sao? Nói cho cô, nữ thần của tôi chính là Lưu Nguyệt, cô ngay cả một sợi tóc của cô ấy cũng không sánh bằng."

Người khi tức giận cái gì cũng dám nói ra, vốn dĩ Đỗ Tử Minh còn xuất phát từ chột dạ không định nói cho đối phương việc này, nhưng hiện tại vì phát tiết nên buột miệng thốt ra.

Phong Tư Tư và Tống Di bị đánh thành như vậy, cho dù có nhát gan cũng sẽ phản kháng, dù sao con thỏ nóng nảy cũng sẽ cắn người mà.

Đáng tiếc song quyền khó địch bốn tay, các cô bị đánh ác hơn, ngã sõng soài trên mặt cỏ, không bò dậy nổi.

"Không thú vị, như vậy đã gục? Hiện tại nên đến đại mạo hiểm." Trong đám anh em kia có người mở miệng nói.

Đỗ Tử Minh cảm giác bản thân hôm nay trạng thái không đúng, gã bị Phong Tư Tư khóc khiến tâm phiền ý loạn, hơn nữa Tống Di lại càng phiền, vừa lúc theo lời nói nói: "Đúng là không thú vị, lãng phí thời gian một tháng của tôi, bên cạnh có hồ nước, hai người các cô tự mình nhảy xuống đi, hay là muốn bọn tôi động thủ?"

Kỳ thật Đỗ Tử Minh biết Phong Tư Tư và Tống Di biết bơi, dù sao tiết thể dục của bọn họ có môn bơi lội, như vậy cũng coi như buông tha cho các cô một con ngựa.

Nhưng Phong Tư Tư và Tống Di không động đậy, chỉ khóc lóc, hai cô là nữ sinh, không giống như nam sinh, bị đánh đến lúc này đã sớm không còn sức bơi lội nữa rồi, hiện tại xuống nước chính là tìm chết.

Đỗ Tử Minh còn tưởng hai cô vẫn kiên cường như cũ, liền nói thẳng: "Ném xuống đi." Gã hoàn toàn không còn tâm trạng chơi tiếp nữa.

"Không!" Tống Di bị nâng lên phẫn nộ nhìn Đỗ Tử Minh: "Các ngươi muốn giết người sao? Buông tôi ra!"

Đỗ Tử Minh mắt trợn trắng, trào phúng nói: "Đúng vậy, chính là muốn giết cô, còn không mau ném xuống đi." Nghĩ thầm đến lúc này còn diễn cái gì.

Kết quả Phong Tư Tư cũng sắc mặt thống khổ nói: "Ta thành quỷ cũng sẽ không bỏ qua ngươi!"

Đỗ Tử Minh thật sự cảm thấy không thú vị, nhìn các cô bị ném xuống nước xong cũng không muốn ở lại lâu, xoay người sắc mặt âm trầm rời đi, miệng còn lẩm bẩm biết thế đã đổi người khác xuống tay, khó chịu.

Đám anh em xung quanh sôi nổi an ủi, Phong Tư Tư và Tống Di vốn không thú vị, lần sau đổi đổi người khác chơi cũng không tồi.

......

Bọn họ không biết, hai cô gái nhỏ bị lưu tại hồ nước giãy gụa như thế nào, nước trong hồ lạnh băng lọt vào hai lỗ tai, cảm giác hít thở không thông trước lúc chết là cỡ nào tuyệt vọng.

Phong Tư Tư trong lúc ẩu đả mắt cá chân bị thương, Tống Di vốn có thể một mình bò lên trên bờ, nhưng vì cứu Phong Tư Tư dần dần không còn sức lực, hai người cùng nhau uổng mạng ở trong hồ.

......

Trong hồ sơ chắc chắn cũng không ghi lại rõ ràng tỉ mỉ như vậy, Diêm Hình và Thẩm Bân chỉ ước chừng biết hiện trường lúc ấy có những người nào, cùng với hai người Phong Tư Tư và Tống Di là bị hại chết mà thôi.

Trong nháy mắt tới thời gian tiết tự học buổi tối, Thẩm Bân ôm Diêm Hình không buông tay: "Muốn anh dẫn em đi, chờ đến lúc tiết tự học buổi tối kết thúc, anh cũng phải tới sớm một chút đón em."

Diêm Hình nói thẳng: "Tối nay anh cùng em học tiết tự học buổi tối, nếu tất cả sự tình đều xoay quanh lớp học, tôi tạm thời cũng không cần đi tìm hiểu ở nơi khác, thật sự không được thì bớt thời gian đi ra ngoài một chuyến nhìn xem."

Thẩm Bân lập tức vui vẻ, dù sao chỉ cần có Diêm Hình ở bên người, cậu liền đặc biệt có cảm giác an toàn, lúc trước mới vừa bị dọa sợ, lúc này càng muốn ỷ lại bên người người đàn ông nhà mình.

Kỳ thật Thẩm Bân biết mình tốt nhất nên có năng lực tự bảo vệ bản thân, nhưng rõ ràng thế giới này hoàn toàn không thể so được với quái vật, vẫn là mạng chó quan trọng hơn, hơn nữa tâm lý tìm kiếm an ủi, chỉ thiếu chút nữa muốn ôm ấp hôn hít nâng cao.

Hai người cùng nhau ra ngoài, nhưng Diêm Hình đứng ở cửa bước chân bỗng nhiên dừng lại, đầu choáng váng, hắn bỗng nhiên mở hai mắt, mình đây là....bị làm sao?