Mặt già của người nào đó đỏ lên, ra vẻ hung dữ nói: "Ít nói lời khó hiểu đi, một buổi trưa mà thôi, tôi nghiêm trọng hoài nghi anh đã tán tỉnh rất nhiều người, bằng không sao có thể biết nói lời âu yếm như vậy?
Diêm Hình hơi không rõ nguyên do: "Đây là lời âu yếm?"
Thẩm Bân gật gật đầu: "Đương nhiên, hơn nữa có vẻ công lực rất thâm hậu, nói, có phải cùng Thi Ngưng Vũ luyện ra?" Một câu cuối cùng của cậu kỳ thực là muốn giảm bớt độ nóng trên mặt mình, hơn nữa trêu chọc người đàn ông trước mặt mới cố ý nói.
Mỗi lần khi cậu nhắc tới Thi Ngưng Vũ, Diêm Hình liền có chút chột dạ, cũng may mặt than bình thường sẽ không quẫn bách, hắn ngữ khí thong thả trầm thấp nói: "Tôi không biết nói lời âu yếm như thế nào,nhưng mỗi một câu nói với em đều phát ra từ nội tâm, cũng chưa bao giờ nói qua với người khác, Bân Bân cứ yên tâm."
Thẩm Bân: "....." Mặt đỏ không thể khôi phục lại được rồi, đương nhiên cậu có thể cảm giác được đối phương thật lòng, cho nên "lời âu yếm" mới càng êm tai.
Tiếp theo Diêm Hình cùng cậu ngọt ngọt ngào ngào ăn bữa cơm chiều, mèo đen cách đó không xa vẫn đang nuốt cơm chó trợn trắng mắt, nó lựa chọn đi chết, hôm nay ăn quá nhiều cơm chó, sắp no chết rồi.
Mà phương pháp chơi của các bạn nhỏ vây xem trong phòng phát sóng trực tiếp càng ngày càng cao cấp, bộ dáng khi Diêm Hình thâm tình, lập tức chụp hình hắn kèm với một câu nói nào đó làm thành meme truyền lưu.
Ha ha ha ha cũng không biết qua thế giới này khôi phục ký ức, hắn sẽ như thế nào? Hình tượng ít nói lạnh nhạt vô tình sụp đổ đến mức mẹ ruột cũng không nhận ra.
Nghe nói người trong tình huống không biết mới có thể lộ rõ bản tính, Diêm Hình lúc này mất trí nhớ mới là hắn chân chính sao? Này cũng quá cưng chiều rồi!
Cho nên trong tình huống người nào đó không biết, bỗng nhiên liền vinh quang đứng hạng nhất trên bảng xếp hạng những người muốn gả nhất.
Ăn qua bữa tối, Diêm Hình cùng Thẩm Bân đi dạo một vòng tiêu thực, người nào đó tự nhiên thăm hỏi những việc xảy ra hôm nay, Diêm Hình trả lời đơn giản, hiện giờ nơi ở của Thi Ngưng Vũ đã bị bao vây vài tầng.
Hơn nữa để tỏ vẻ "quan tâm" tới thân thể của ả, còn phải thêm hai nha hoàn trắng đêm không ngủ ở trong phòng canh ả, còn thêm bốn gã sai vặt giống như tượng đá đứng ngoài cửa.
Người khác nghe chuyện này thì có thể cảm thán có chạy đằng trời, Thẩm Bân nghe xong lại thầm lắc đầu, lấy các quái vật ở thế giới khác tới xem, người thường căn bản không thể ngăn cản, cách quái vật càng gần cùng lắm chỉ là tặng mạng người mà thôi.
Nhưng cho dù Thẩm Bân biết những điều này cũng không thể ngăn cản, sau khi cậu hoàn thành nhiệm vụ đã trở thành trạng thái vô định không chết được, nhưng lại không có bản lĩnh để làm việc khác, đơn giản chỉ có thể dựa vào sự phát triển của tình hình.
......
Sau đó hai người bọn họ lại trở về phòng bắt đầu tắm gội đi ngủ, Thẩm Bân đứng cạnh thùng tắm nghi hoặc nhìn Diêm Hình: "Anh làm gì?"
Người nào đó nghiêm trang nói: "Hầu hạ tiểu bảo bối tắm gội."
Thẩm Bân: "...." Cứ cảm giác người đàn ông này muốn đối nghịch với mình, nhưng bỗng nhiên cậu nhớ ra một việc, lúc trước cũng đã từng cân nhắc qua, lại trước sau không thực thi hành động.
Người nào đó cầm tay Diêm Hình, sờ sờ cái nhẫn ngọc trên tay hắn, ngữ khí trở nên mềm nhẹ: "Anh vì sao vẫn luôn đeo cái này thế? Tôi cũng muốn."
Từ lúc cái nhẫn bị Diêm Hình lấy về ở thế giới thứ nhất, cậu liền muốn lấy lại, kết quả kéo dài tới hiện tại.
Diêm Hình không chút do dự tháo nhẫn ngọc xuống, nghĩ nghĩ nói: "Tôi cũng không biết bắt đầu đeo từ bao giờ, chỉ nhớ cái nhẫn ngọc này rất quan trọng." Hắn cầm tay Thẩm Bân sờ sờ ngón tay một chút: "Quá nhỏ, tôi tìm thứ gì đó để em đeo lên cổ."
Người nào đó vui vẻ gật đầu, về sau cho dù hàng này khôi phục trí nhớ muốn đòi lại, mình cũng tuyệt đối không trả.
Nhưng chờ hắn khôi phục trí nhớ đi tới thế giới tiếp theo? Đến lúc đó còn có thể gặp lại sao? Thẩm Bân im lặng một lát lập tức ném bay suy nghĩ đi, hiện tại hưởng thụ mới là vương đạo.
Trước khi đeo nhẫn lên cổ, Thẩm Bân vẫn đi tắm gội trước, hơn nữa không từ chối Diêm Hình hỗ trợ, người nào đó liền bắt đầu lưu trình rửa sạch đồ ăn.
Bí: H tới rồi ~~
Muốn làm cơm ngon, vậy ắt không thể thiếu rửa rau, cải trắng xanh tươi ướt át, khiến người nhìn vô cùng muốn ăn.
Diêm Hình lột từng cái lá cải ra, ở trong nước hết xoa lại nắn, thậm chí ngay cả ngồng cải cũng nhẹ nhàng sờ xoạng vài lần, khi vớt ra khỏi nước xinh đẹp vô cùng, quả thực khiến người lập tức muốn ăn luôn.
Nhưng Diêm Hình vẫn có lý trí, hắn phải vớt cải trắng ra khỏi nước trước, sau đó cho vào nồi bắt đầu xào, thêm mỡ thêm gia vị, nhìn cải trắng dần dần ngót đi, như là muốn lập tức chui vào miệng nam nhân, Diêm Hình rốt cục không nhịn được bắt đầu ăn.
Cho cải trắng vào miệng toàn thân thoải mái, hương vị vừa đủ, mới đầu hắn còn có thể tinh tế nhấm nháp, nhưng dần dần, giống như càng ăn càng đói, Diêm Hình không nhịn được ngấu nghiến ăn vào, nếu cải trắng có thể nói chuyện, chắc chắn sẽ run bần bật nói hắn chậm một chút.
......
Bên kia, giấy ly hôn không đưa ra được, ở trong lòng Yến Trì, đối phương là người có gia đình, cho nên cho dù cãi mệnh lệnh, cũng tuyệt không hiến thân.
Hơn nữa Yến Trì hiện tại là một người không có ký ức, y đối mặt với loại sự tình này khó tránh khỏi sợ hãi, lúc trước bị lợi dụng đột nhiên không kịp đề phòng, hiện giờ có phòng bị thiếu chút nữa là khóc.
Diêm Thương thầm mắng một tiếng Thi Ngưng Vũ hại người, sau đó bắt đầu dỗ dành Yến Trì, nếu thật sự sử dụng thủ đoạn đêm nay hắn không phải không thể chiếm được y, nhưng không nỡ, đành phải kìm nén d.ụ.c vọng nghĩ lại chờ hai ngày nữa đi.
Các bạn nhỏ đáng yêu trong phòng phát sóng trực tiếp yên lặng like cho Yến Trì một cái, đôi mắt nói hồng liền hồng, làm sói già không ra tay được.
......
Đêm khuya, Diêm gia lại đèn đuốc sáng trưng, Thi Ngưng Vũ cũng không phát hiện có gì khác thường, dù sao ả không phải người thường, việc mình làm tuyệt đối không để lại dấu vết, cho nên ả chỉ nghĩ rằng Diêm gia có người chết nên tăng mạnh đề phòng mà thôi.
Nhưng mà, đã nói đêm nay sẽ giải quyết hai đôi chó má kia! Tuyệt không thể kéo dài.
Thi Ngưng Vũ chờ buổi tối mới ra tay là vì ban ngày sức mạnh của ả sẽ giảm đi một nửa, thậm chí còn yếu hơn, hơn nữa tối hôm qua hấp thu tinh dương phải mất một ngày mới có thể tiêu hóa hoàn toàn, cho nên hiện tại ra tay là tốt nhất.
Ánh nến trong phòng nhảy lên, hai nha hoàn đứng ở trước giường cách đó không xa, cho dù mệt rã rời cũng không dám lơi lỏng, Thi Ngưng Vũ lúc này chậm rãi rời giường, hoàn toàn không giống người bị đánh hơn 50 gậy.
Hai nha hoàn cả kinh: "Nhị thiếu nãi nãi......"
Thi Ngưng Vũ nháy mắt xuất hiện ở trước mặt hai nàng, không chút do dự bàn tay xuyên qua ngực hai nha hoàn, móc ra trái tim, một ngụm nuốt vào.
Tuy nữ tử không khiến ả thoải mái, nhưng trái tim rất bổ.
Sau đó Thi Ngưng Vũ liền giống như hôm qua thay bộ váy mỏng manh thuận tiện cho hành sự rồi đi ra ngoài.
Còn gia đinh canh ngoài cửa? Có hai ca thay nhau, một đôi canh nửa đêm trước, một đôi canh nửa đêm về sáng, hiện tại đúng là thời điểm giao ca, vốn dĩ bốn người rất bình thường khi nhìn thấy Thi Ngưng Vũ xuất hiện, đồng thời thay đổi biểu tình.
Đương nhiên không phải là do ả ăn mặc hở hang, mà là Thi Ngưng Vũ hiện giờ vô cùng cường đại, đã có thể ảnh hưởng tâm trí người khác ở một trình độ nhất định, bọn họ một giây liền bị khống chế.
Diêm gia lựa chọn gia đinh hộ vệ chắc chắn phải mỗi người cao từ 1m8 trở lên, thân thể cường tráng, các phương diện đều yêu cầu khá cao, cho nên đa số người được chọn đều không phải là người đọc sách, làm việc nhà nông là chính, làn da dãi nắng dầm mưa, không đến mức ngăm đen nhưng cũng không coi là đẹp.
Khi bốn người kia giống như bị mất trí xông về phía Thi Ngưng Vũ, nếu là nữ tử khác đã sớm sợ hãi hét to, mà ả lại cười tủm tỉm, thậm chí còn không chút để ý nghĩ, hôm nay bốn người này cùng tới hẳn là có thể thỏa mãn mình nhỉ.
Động tác của gia đinh vô cùng thô lỗ, nhưng Thi Ngưng Vũ giống như không cảm thấy đau đớn, mà còn vô cùng chủ động, trong lúc nhất thời thanh âm vi diệu ở trong viện vang lên, nhưng người trông coi bên ngoài sân lại không nghe thấy một tiếng nào. Giống như mọi người đều bị điếc tai.
Chờ tới khi kết thúc, đã qua một tiếng, Thi Ngưng Vũ vẫn không có cảm giác đau eo, ả cảm thấy có lẽ vì mình quá cường đại, phàm nhân bình thường vô luận lăn lộn thế nào cũng không làm gì được ả.
Trong sân một mảnh hỗn độn, tử trạng của bốn gã gia đinh rất khủng bố, sau khi Thi Ngưng Vũ ra ngoài, hộ vệ bên ngoài vẫn như có mắt như mù, căn bản không nhìn thấy ả.
Phương hướng ả đi là viện của Diêm Hình và Thẩm Bân, dù sao ở trong cảm nhận của Thi Ngưng Vũ nếu so sánh việc Diêm Thương nói mình không cứng được lại cẩu thả với nam nhân, cũng không khiến ả tức giận bằng Thẩm Bân đã đánh ả.
Viện của Diêm Hình còn đèn đuốc sáng trưng, Thi Ngưng Vũ không quan tâm, có lẽ người đã sớm ngủ, chỉ là sợ có việc mới thắp đèn?
Kết quả khi ả tiếp cận, lại nghe được động tĩnh đặc thù....
Thi Ngưng Vũ giận sôi máu, gương mặt kia của Diêm Hình cực kỳ không tồi, hơn nữa thân thể cũng hoàn mỹ, gia đinh khác cộng vào cũng không bằng được hắn.
Là quái vật thải dương, hôm nay Thi Ngưng Vũ đương nhiên cũng muốn thải bổ Diêm Hình, kết quả người đàn ông kia lại đem bản thân cống hiến cho một "nữ nhân" khác tới hơn nửa đêm, ả quả thực lập tức muốn phát cuồng!
Mà Diêm Hình ở trong phòng vô cùng nhạy bén đã nhận ra điều gì, đành phải ôm cải trắng trước tiên buông bát đũa, thuận tay cầm lấy áo ngủ ở đầu giường mặc vào, đơn giản dọn dẹp hiện trường hỗn độn, cũng mặc cho Thẩm Bân một bộ quần áo khác.
Người nào đó tuy rằng đã rất mệt, nhưng so với hai ngày trước đã tốt hơn rất nhiều, trong lúc mơ màng còn cảm thán rốt cục người này cũng biết tiết chế, vô cùng vui mừng.
Nhưng vì sao phải mặc quần áo? Chẳng lẽ không nên ôm mình đi tắm rửa một cái sao? Cậu bất mãn lẩm bẩm hai tiếng phản kháng.
Diêm Hình lập tức hiểu ý tứ Thẩm Bân, nói bên tai cậu: "Có lẽ hung thủ tới, tiểu bảo bối nhịn một chút."
Thẩm Bân cả kinh, lập tức không còn buồn ngủ, thông thường hung thủ ở thế giới trò chơi đều là quái vật hung tàn.
Đúng lúc này, vốn dĩ cửa khóa từ bên trong, lại kẽo kẹt một tiếng lặng lẽ mở ra, Thi Ngưng Vũ ăn mặc mát mẻ đi vào trong phòng.
Diêm Hình đã mặc xong quần áo, đang ngồi ở cạnh giường, thậm chí Thẩm Bân cũng cài xong nút áo cuối cùng, đỡ eo bò dậy.
"Hơn nửa đêm còn không ngủ, tóc tai còn rũ xuống như vậy." Thẩm Bân nhỏ giọng hướng về phía Thi Ngưng Vũ nói thầm.
Mà các bạn nhỏ đáng yêu trong phòng phát sóng trực tiếp khi nhìn thấy bộ dạng của Thi Ngưng Vũ, oa ~ một tiếng, ngữ khí trào phúng nói:
Mộc Hề: Chờ ta phát tờ rơi có tiền, cũng muốn mua một bộ quần áo như vậy, cười híp mắt.jpg
Tử hoa lam hương: Ngưỡng mộ quá
Dạ Lãnh Lãnh: Không bị che chắn? Lớn như vậy cũng không che chắn? Vậy vì sao Diêm Hình và Băng Băng này nọ liền không thể cho ta nhìn chút xíu sương mù! Đánh giá kém.
Ông tiên jj bự: Ok kết thúc, ta đã mặc xong quần, các ngươi thì sao?
Gai xanh mập: Ai cũng không phục chỉ phục tốc độ của lầu trên
........
Trên thực tế tuy rằng Thi Ngưng Vũ mặc rất mát mẻ, nhưng chỗ cần che thì vẫn được che, cho nên mới không bị che chắn, nhưng không chịu nổi người xem yy, còn vì sao nói ả mặc hở hang? Dưới váy không có mặc quần trong mà thôi.