Phát Sóng Trực Tiếp Của Tôi Thông Đến Triều Thanh

Chương 28




[Hiện tại, tôi đang do dự nên ở lầu mấy, ở đây là tầng sáu, cho mọi người xem độ cao như thế nào.]

"Rất cao!"

"Đây là phòng ở của người đời sau sao, nhiều tầng như vậy, đối diện hình như có người ở."

"Ở dưới là gì?"

"Là đường đi, đường này thật bằng phẳng, ta biết thứ chạy ở trên đường, chủ kênh cũng có, là xe, cái một cái hộp sắt bốn mặt, nhưng tốc độ nhanh hơn một chút."

[Còn có một phòng ở tầng 22, kết cấu của căn phòng giống nhau. Mọi người nói xem ở đâu thì tốt hơn.]

"Tầng 22? Còn cao hơn nhiều."

Sáng sớm hôm nay, Dận Tường được Tô Bồi Thịnh đưa đến Ung Thân Vương phủ. Không chỉ có hắn, mà phúc tấn của hắn cũng đến, đang ở hậu viện cùng với Tứ phúc tấn. Biết Tứ ca muốn chữa bệnh cho hắn, trong lòng Dận Tường có chút tò mò với mong chờ. Y thuật đời sau như thế nào, thái y không có cách chữa bệnh của hắn, nói thẳng ra là không thể chữa.

Bệnh này mỗi lần đau như muốn mạng người, trước đây trị không hết thì thôi, nhưng nếu có thể trị khỏi, thoát khỏi nỗi thống khổ tan lòng nát dạ kia thì ai lại không muốn.

[Yêu yêu yêu quá: Tôi thấy tầng lầu ở tòa nhà đối diện cũng không thấp, ở cao một chút thì lấy được nhiều ánh sáng hơn, nhà tôi ở tầng dưới, ánh mặt trời vào mùa đông chỉ có hai ba tiếng.]

[Nguyệt Nguyệt Ước: Ở tầng cao hình như có cái gì mà nước máy ấy, không vệ sinh.]

[Không có vấn đề, tôi uống nước đều mua bình chứa nước, nước máy hiện tại càng ngày càng khó uống. Tôi ở một người, một tháng cũng chỉ tốn khoảng ba bốn bình chứa nước.]

[Yêu yêu yêu quá: Chọn ở trên cao, nhìn xuống từ trên cao, chỉ cần tiểu khu luôn có điện là được. Tiểu khu nhà tôi có hơi cũ, mỗi lần thang máy hỏng là lòng tôi lại mệt mỏi.]

[Cũng sẽ không cúp điện, có bốn thang máy, tôi đi đến tầng 22 thử xem, trước đó là tầng sáu (*), lúc này lên cao cảm nhận một chút.]

(*) Bản convert là tầng bảy, nhưng trước đó tác giả ghi là tầng sáu, không biết vì sao nên Thảo đổi cho giống nhau. Chắc tác giả quên.

[Nguyệt Nguyệt Ước: Thật ra, chủ kênh cũng muốn ở tầng cao đi.]

Tinh Mộ nhìn thấy lời này thì ngượng ngùng cười, cô đúng là muốn ở trên cao một lần thử xem.

[Đi, chúng ta lên tầng 22 nhìn thử, nếu không còn vấn đề gì thì có thể ký hợp đồng.]

Tinh Mộ tính toán muốn dùng hai ngày để hoàn thành việc chuyển nhà, nếu xong thì cô có thể ngủ thêm hai tiếng vào thứ hai. Liên hệ với công ty chuyển nhà rồi, buổi chiều thu dọn đồ đạc, tốc độ nhanh một chút thì tối nay có thể chuyển qua đây.

Đinh!

[Ở đây là tầng 22, 2216, bên này, đến rồi.]

Tinh Mộ dùng thẻ mở cửa khóa điện tử, đích một tiếng, cửa mở.

"Tứ ca, người đời sau không cần dùng thang để lên lầu, đó là cái gì, chỉ cần đi vào một cái rồi ra là đã đến tầng 22." Dận Tường tò mò.

Thật ra, không chỉ một mình hắn tò mò, mà rất nhiều người cảm thấy rất ngạc nhiên.

Rất nhiều người hỏi trên màn hình, nhưng sự chú ý của chủ kênh lại không có nằm trên màn hình.

[Ở đây là tầng 22, kết cấu giống với lầu dưới, máy hút khói, tủ lạnh, điều hòa không khí đều mở. Phòng vệ sinh cũng sạch sẽ, sáng sủa. Cửa sổ sát đất thì khác nhau.]

"Tê, rất cao." Dận Ngã cảm thấy đầu có chút choáng váng.

"Người đời sau có thể xây được cao ốc cao như vậy, vững chắc sao, dùng cái gì để xây dựng." Dận Đường khó có thể hiểu được.

Kiến trúc cao nhất mà hắn từng gặp qua đều là một ít Phật tháp, nơi ở cao nhất thì cũng chỉ có hai ba tầng. Nhưng người đời sau có thể xây nhà ở đến tận 22 tầng. Thấy độ cao cũng không ít hơn 6 thước, tính tổng quát một tòa nhà phải hơn 27-28 trượng.

Dận Đường không thể tưởng tượng được sao có thể xây được một tòa nhà cao như vậy, cũng không thể cảm nhận được việc ở một nơi cao như thế. Không phải giống với việc ở trên trời sao.

"Đệ cũng muốn ở."

Dận Ngã cảm thấy khắp nơi ở đời sau đều rất thần kỳ, hắn chưa từng thấy qua rất nhiều thứ. Hắn thật sự rất hiếu kỳ.

"Đệ từng ở một phòng nhỏ như vậy sao, ở không bao lâu đã bị nghẹn đến điên rồi."



Từ nhỏ, bọn họ đều trong phòng rộng lớn, lúc nghẹn khuất nhất là khi ở a ca sở. Hoàng thượng có nhiều nhi tử, lúc hoàng tử sáu tuổi sẽ chuyển từ hậu cung sang chỗ ở của các a ca.

Nhưng, hoàng tử đến mấy tuổi kết nghiệp từ Thượng Thư Phòng, mấy tuổi thành hôn, mấy tuổi ra cung mở phủ đều là do Hoàng thượng quyết định. Nếu Hoàng thượng không cho ngươi ra ngoài cung, dù ngươi có lấy vợ sinh con thì cũng đều phải ở trong hoàng cung.

Mỗi lần Hoàng thượng sắc phong, thích sắc phong một đám, thả nhi tử bọn họ ra ngoài cung cũng giống thế, cho nên thời gian bọn họ ở a ca sở không ngắn. Đây cũng là một trong những nguyên nhân mà bọn họ đi gần với Lão Bát.

Bọn họ muốn bái thượng mấy huynh đệ lớn tuổi, nhưng niên kỷ còn tại, lúc bọn họ ở thượng thư phòng, thì bọn hắn đang chơi bùn, một đám trước đã chuyển ra hoàng cung. Chờ bọn hắn cưới vợ ra cung, thì các a ca đằng trước đã nhân công phong tước. Hơn nữa, ở trên triều đình cũng có thể lực của riêng mình, rất bận rộn, sao mà có thời gian để làm loạn cùng với bọn huynh đệ không nên thân.

Như một lẽ tự nhiên, độ tuổi bọn không chênh lệch nhiều liền gom lại cùng nhau. Lão Bát có thể làm lãnh đạo, vì thứ nhất, hắn thật sự có năng lực, giỏi giao tế. Lão Bát được nuôi dưới danh nghĩa Huệ phi, trong mắt Lão Đại cùng Huệ Phi, hắn chính là trợ lực cho Lão Đại. Cho nên lúc đầu, khi Lão Bát ở dưới trướng Lão đại, đã tiếp xúc với nhiều đại thần.

Kết quả, ai có thể nghĩ đến Lão Bát là một con gà tặc, lung lạc những người ở bên phía Lão Đại về bên cạnh mình. Đợi đến khi Lão đại cùng Thái tử lưỡng bại câu thương, Lão Bát thuận lợi tiếp nhận toàn bộ đại bộ phận thế lực của Lão đại.

Trước đây, hắn cảm thấy đây là do Lão Bát có thủ đoạn, là người làm việc lớn thì không câu nệ tiểu tiết. Nhưng hiện giờ nghĩ lại, không biết vì sao trong lòng lại không cảm thấy thoải mái. Khi biết Lão Tứ trăm phương ngàn kế nghĩ cách chữa bệnh cho Thập Tam thì lại càng nặng hơn.

Ở trong a ca sở, bọn họ có cảm giác chen lấn, nếu ở một phòng nhỏ như màn trời thể hiện, có thể ở quen mới là lạ. Hơn nữa, nhìn thấy một căn phòng nhỏ như vậy còn có phòng bếp, có thể ở thoải mái sao.

[Được rồi, chúng ta đều đã kiểm tra những thứ kia, không có gì không được, xong rồi thì ký hợp đồng. Chỉ cần ký hợp đồng ở APP thuê phòng là được. Vô cùng thuận tiện và nhanh chóng. Chọn một bộ, tổng cộng là một vạn tiền, trả tiền thành công.]

Tinh Mộ thuần thục làm tốt, chỉ cần một mình cô là đã hoàn thành toàn bộ quá trình.

[Được rồi, bên này xử lý xong xuôi. Chúng ta sẽ quay về nhà cũ ở bên kia, chờ người của công ty chuyển nhà đến, lại trở về cùng nhau, Hôm nay chủ yếu là muốn hỏi mọi người, ngày mai chúng ta sẽ đi dạo ở Viên Minh Viên, thật ra Viên Minh Viên cũng không có gì để xem, nhưng đại gia muốn xem, vậy chủ kênh sẽ thỏa mãn yêu cầu của đại gia.]

[Fans Dận Đường khen thưởng chủ kênh một Thiên Không Chi Thành.]

[Fans Dận Đường khen thưởng chủ kênh một Thiên Không Chi Thành.]

[Fans Dận Đường khen thưởng chủ kênh một Thiên Không Chi Thành.]

[...]

Những người nhìn thấy màn trời đều bị những đặc hiệu hiện lên, sáng mù mắt.

"Là Lão Cửu, đây là đang khoe khang hắn có tiền." Dận Chỉ nhắm chặt mắt, rất chua xót nói.

"Tứ ca, là Cửu ca, đây là đang muốn liên lạc được với chủ kênh."

Thập Tam nhìn về phía Tứ ca, Tứ ca rất quen thuộc với chủ kênh.

Dận Chân rất bất mãn với trình độ giảo hợp của Dận Đường, Lão Cửu là một quỷ chán ghét.

[Khụ khụ, vị fans Dận Đường này. Có thể hỏi một câu được không, bạn có quen biết Dận Chân không, hai người là anh em sao?]

Tinh Mộ thật sự rất ngạc nhiên, ở phần ib, cô có nhìn thấy rất nhiều tên của các hoàng tử Khang Hi, đây là một đại gia tộc sao, nhiều người như vậy đều đặt tên như thế ở trên mạng.

"Xui!" Nếu có thể, hắn không hề muốn Lão Tứ là huynh đệ.

[Dận Đường: Là.]

[Vậy anh em hai người chắc có mối quan hệ tốt, hành động rất giống nhau.]

Xem trình độ hào phóng tặng quà của hai người này đi, đều là người có tiền.

Dận Đường nghe thấy Tinh Mộ nói hắn có mối quan hệ tốt với Lão Tứ, cả người đều có cảm giác giống như ăn phân. Nhưng người nhìn thấy màn trời không chỉ có mình bọn họ, hắn không thể đặt mâu thuẫn của huynh đệ Hoàng gia đến trước mặt người trong thiên hạ. Nếu không, Hoàng thượng sẽ bóc da hắn.

[Dận Đường:... Khá tốt.]

Dận Ngã ngẩng đầu. Một bộ dạng đang rất nghiêm túc nhìn màn trời, che giấu đi nụ cười của chính mình. Cửu ca đang tự tìm phiền phức, tiêu tiền để tìm tội.

"Phốc phốc." Dận Tường nhìn thấy Tứ ca nhà mình có vẻ mặt một lời khó nói, thật sự là nhịn không được, cười lên một tiếng.

Dận Chân không biết nói gì, nhìn hắn một cái.

"Lão Cửu ngu xuẩn."

"Cửu ca đang đùa giỡn thôi, mấy ngày nay, Cửu ca cùng Thập ca vẫn luôn rất thành thật, xa lánh với Bát ca rất nhiều. Ngày hôm qua còn giúp chúng ta một tay, không phải sao." Dận Tường biết Tứ ca muốn làm rất nhiều việc, thời gian bọn họ quý giá, nếu có được nhiều người hơn giúp đỡ thì cũng tốt. Năng lực của mấy người huynh đệ cũng không tệ. Nếu thân thể hắn không biết cố gắng, Tứ ca còn có người khác để hỗ trợ.

Đại Thanh như vậy, Dận Tường thật sự không hiểu huynh đệ bọn họ còn hiếu chiến gì nữa.

Dận Chân sao có thể không hiểu ý tứ của Dận Tường, nhưng huynh đệ bọn họ tranh đấu nhiều năm như vậy, sao có thể nói hòa giải là hòa giải. Đoạt đích chi tranh trước giờ đều là việc của các hoàng tử. Hơn nữa, những việc mà hắn làm đều sẽ dẫn đến rất nhiều phản đối, nếu không đổ máu, vậy chỉ sợ đều là những kẻ vô tích sự.

Người đứng phía sau Lão Bát là người gì, người đời sau cũng đã từng phân tích, hắn muốn thi hành những chính sách đó, mặt cờ xí Lão Bát này nhất định phải ngã xuống. Đấu tranh lợi ích chính là chuyện ngươi chết ta sống. Lão Bát cũng biết việc hắn cúi đầu xưng thần cũng chẳng nhận được kết cục tốt. Kết cục của hắn trong lịch sử nói rõ việc này.

Hiện giờ, hắn muốn từ bỏ, triệt để yên tĩnh, Hoàng a mã có thể nể tình thân phận thân nhi tử, vinh hoa phú quý sẽ không ít, Nếu đúng là vậy, thì mười năm sau, thế lực của Lão Bát sẽ tan rã triệt để, vậy chi quân kế tiếp cũng sẽ không rảnh rỗi giết chết Lão Bát.

Chỉ là, Dận Chân rất rõ ràng Lão Bát là loại người gì. Chủ kênh nói đến sự kiện chết ưng kia, kết luận của hắn là Lão Bát tính kế hoàng thượng. Dám tính kế cả Quân phụ, sao có thể bó tay chịu trói, khuất phục người khác, cho nên tuyệt đối không thể buông tha Lão Bát.

Hai đầu óc của Lão Cửu và Lão Thập không tốt, lên thuyền Lão Bát rồi muốn xuống không phải là một chuyện dễ dàng. Nếu hoàng thượng nguyện ý chiếu cố một hai phân, cách ly bọn họ với Lão Bát, vậy cơ hội bọn họ bị cuối vào sẽ giảm đi nhiều. Nhưng nếu còn ở lại kinh thành, đã bị bán rồi mà vẫn còn giúp Lão Bát kiếm tiền.

[Vậy cũng được, nhưng trong lịch sử, quan hệ giữa Ung Chính cùng Cửu a ca lại không tốt, giống với kẻ thù vậy.]

Dận Đường:...

" Ha ha ha ha ha". Dận Ngã thật sự muốn cười chết.

"Cười cái gì mà cười, đệ cho rằng mình có quan hệ tốt với Lão Tứ sao."

"Cửu ca, huynh nhanh chóng lập mối quan hệ tốt với chủ kênh đi, về sau có thể dùng đến."

Điều bọn họ muốn là việc đi đến nước Nhật, vậy phải hiểu rõ tình huống của Nước Nhật, có được sự hỗ trợ của người đời sau, bọn họ thấy tốt hơn so với chính mình đi tra.

Dận Đường vỗ đầu mình một cái, đều là do quỷ chán ghét Lão Tứ kia, hại hắn thiếu chút nữa thì quên đi chính sự. Chỉ là, làm cách nào mới có thể kéo quần quan hệ với chủ kênh.

[Dận Đường: Cô nương, tôi có chuyện muốn thỉnh giáo, có thể ib không?]

[Fans Dận Đường khen thưởng chủ kênh một Thiên Không Chi Thành.]

[Fans Dận Đường khen thưởng chủ kênh một Thiên Không Chi Thành.]



[Fans Dận Đường khen thưởng chủ kênh một Thiên Không Chi Thành.]

[Có thể, có thể, có thể ib tôi, chỉ cần thấy, thì tôi biết gì thì sẽ nói nấy.]

Cô gặp được vận khí gì đây, vậy mà có thể gặp được hai lão đại.

Những lời Tinh Mộ vừa nói ra miệng, trên màn hình, trừ đặc hiệu của Thiên Không Chi Thành, không còn thấy cái gì nữa hết.

Tinh Mộ nhắm mắt, bên tai đều là âm thanh nhắc nhở của hệ thống.

Chuyện gì đang xảy ra đây.

[Mọi người bình tĩnh một chút, bình tĩnh một chút. Rất cảm tạ lễ vật của các người, nhưng cứ làm vậy thì sẽ xảy ra chuyện đấy.]

Trong lòng Tinh Mộ cảm thấy có gì đó không ổn, mặc dù cô không có trả lời ib gì, vì có nhiều lắm, có xu hướng ngày càng nhiều. Nhưng xem thử thì toàn ib hỏi những vấn đề rất kỳ quái. Có hỏi tình huống của gia tộc, ví dụ như Đông gia, Nữu Hỗ Lộc gia. Còn có nhiều hơn là những thứ mà cô chưa từng nghe nói qua. Có địa chỉ cụ thể ở huyện, nghe qua thì hình như cũng là một gia tộc có danh vọng. Nhưng cô tìm trên mạng cũng không thấy nhiều tin tức như vậy, muốn đi thăm dò ở địa phương đó thì mới ra được.

Cũng có người hỏi khí hậu vào năm Khang Hi thứ năm mươi hai như thế nào, sao cô biết được, người có đầu óc bình thường đều sẽ không hỏi như vậy, muốn biết thì tự mình đi tra đi. Trước kia, Tinh Mộ cho rằng chỉ là gặp chuyện kỳ lạ, có thể tiêu khiển. Dù sao cũng toàn là chuyện trên mạng, chỉ cần không để ý tới là được.

Bởi vì nhiều vấn đề kỳ lạ, cho nên Tinh Mộ rất ít mở ib. Đôi khi bệnh cưỡng chế phát tác, trực tiếp chọn tất cả tin nhắn thành đã đọc.

Nhưng phần thưởng ngày hôm nay, muốn nói là chuyện bình thường thì có hơi lừa mình dối người. Gặp được một hai đại gia có thể nói là may mắn, nhưng nhiều như vậy không thể giải thích bằng cách nói vận khí mình tốt được. Còn có những cái tên quen thuộc kia, Tinh Mộ cũng chẳng phải là người ngốc.

Chỉnh chỉnh hơn mười phút, màn hình mới trở lại bình thường, chỉ là, vẫn thường có đặc hiệu hiện lên.

[Yêu yêu yêu quá: Vừa mới xảy ra chuyện gì vậy?]

[Đảng Tứ gia: Thái hợp kim làm mù mắt chó của tôi.]

[Nguyệt Nguyệt Ước: Sao mà cứ cảm thấy không bình thường, chủ kênh làm cái gì đâu mà sao nhiều người thưởng như vậy. Sao tôi không hiểu gì hết.

Tinh Mộ không dám mở phát sóng trực tiếp nữa, nghi hoặc ở trong lòng cô có nhiều lắm.


[Được rồi, chủ kênh muốn chuyển nhà, đợi đến ngày mai, chúng ta sẽ cùng nhau đi dạo Viên Minh Viên, tạm biệt.]

Sau khi nói xong, Tinh Mộ đóng phát sóng trực tiếp, nhắm mắt, ngẩn người một lúc.

Sau khi mở kênh ra, tìm đến ib Dận Chân, hít sâu một hơi.

Tinh Mộ: Bạn thật sự là Dận Chân, là Hoàng đế Ung Chính Dận Chân?

Dận Chân: Ngươi biết?

Tinh Mộ thoáng chốc đứng lên, đây là thật, người Thanh triều có thể nhìn thấy phát sóng trực tiếp của cô, đây cũng quá...

Tinh Mộ: Bạn chứng minh như thế nào?

Dận Chân: Không cần chứng minh, chính ngươi thật ra cũng phát giác ra được, muốn tin thì sẽ tin, không muốn tin thì ngươi cũng có thể xem như là cái gì cũng không biết.

[Đích, ký chủ thức tỉnh, phát sóng trực tiếp Vượt Giới Bay Lên, hệ thống trói định hoàn tất, hợp đồng bảo mật hoàn thành.]

Cái gì?

Hệ thống, là thứ mà cô đang nghĩ sao.

"Hệ thống, hệ thống." Trong lòng và miệng Tinh Mộ đều kêu gọi hệ thống. Kết quả, một chút phản ứng cũng không có.

Chẳng lẽ cô xuất hiện ảo giác.

Tinh Mộ: Cho nên ngươi (*) cầu y là để chữa bệnh cho Thập Tam a ca Dận Tường. Người vừa thưởng 10 cái Thiên Không Chi Thành là Hoàng Cửu tử Dận Đường?

(*) Thảo đổi xưng hô vì Tinh Mộ bắt đầu biết được thân phận của Dận Chân.

Dận Chân: Là hắn.

Tinh Mộ nhìn lịch sử trò chuyện trên di động, vẫn có chút không dám tin. Phản ứng đầu tiên là báo nguy.

[Đích, kiểm tra đo lường thấy ký chủ làm trái với hợp đồng bảo mật, cảnh cáo lần một.]

Cái gì?

"Hệ thống, hệ thống, đây là ý gì, lúc nào tôi lại trói định với hệ thống, sao tôi lại không biết. Còn có, tôi chưa từng ký hợp đồng bảo mật này. Có khác nào ép mua ép bán."

[Đích, kiểm tra đo lường thấy ký chủ không hài lòng với hệ thống trói định, ký chủ có một cơ hội để cởi trói, có cởi trói không?

Có/Không]

Tinh Mộ:...

[Không]

Tinh Mộ: Cho nên, những lời tôi nói ở phía trước, các ngươi cũng nghe được, rất nhiều người đều nghe được?

Dận Chân: Đúng vậy, toàn bộ người Đại Thanh đều có thể nhìn thấy màn trời.

Tinh Mộ: Màn trời?

Dận Chân: Phòng phát sóng trực tiếp của ngươi trực tiếp treo ở trên trời, tất cả mọi người đều nhìn thấy.

Tinh Mộ:...

Tinh Mộ: Tôi nói không ít lời xấu, thật sự xin lỗi.

Dận Chân: Không sao, ngươi nói rất hay, về sau cứ nói theo ý mình là được.

Tinh Mộ cảm thấy, không hổ là Ung Chính hoàng đế, đại khí.

Tinh Mộ: Năm của các ngươi bên kia là năm bao nhiêu?



Tinh Mộ hỏi xong mới nhớ tới mấy cái ib hỏi mình về khí hậu.

Tinh Mộ: Chẳng lẽ là năm Khang Hi thứ 52.

Dận Chân: Đúng, có người nói sao.

Tinh Mộ: Không khác nhau lắm, chờ đã, vậy có phải ai cũng biết việc ngài là hoàng đế tiếp theo không? Việc này sẽ không gây ra chuyện gì bất lợi cho ngài đi.

Nếu bởi vì cô mà Ung Chính không thể thượng vị, vậy sao nàng có thể xứng với người ta. Ung Chính hoàng đế là người mà cô yêu thích. Còn có, bọn họ là ở cùng một thế giới hay thế giới song song, có ảnh hưởng gì đến thời hiện đại không?

Dận Chân: Không có gì, còn phải đa tạ ngươi cho chúng ta biết tương lai của Đại Thanh.

Khóe miệng Tinh Mộ giật giật, không cảm nhận được lòng biết ơn.

Dận Chân: Đa tạ ngươi lúc trước đã cho ta chủ ý.

Tinh Mộ mê mang, cô có cho Ung Chính Hoàng đế ra chủ ý gì à, sao cô không biết.

Dận Chân: Lúc này, việc truy nợ mười phần thuận lợi, còn phải đa tạ ngươi.

Tinh Mộ: Tiền nợ Hộ Bộ?

Dận Chân: Đúng vậy, còn một việc nữa, lúc này ta và Thập Tam dùng tên tuổi của ngươi, khiến nhiều người nghĩ rằng chúng ta rất quen thuộc với nhau, sẽ công bố danh sách người nợ tiền. Giống như ngươi đã nói vậy, đem tin tức của nguời nợ ra cho thiên hạ đều biết. Chúng ta tự chủ trương việc này, phi thường xin lỗi.

Tinh Mộ không có không vui, ngược lại, lại rất bội phúc với năng lực suy một ra ba của Tứ đại gia. Hơn nữa, đây chính là Ung Chính hoàng đế nha, Ung Chính Hoàng Đế nói xin lỗi với cô.

Tinh Mộ: Không có việc gì, người đều thưởng cho tôi nhiều lễ vật như vậy, việc này cũng không bận mấy, về sau nếu còn có chuyện như vậy, người có thể nói với tôi, tôi cũng có thể giúp.

Cô cũng chẳng yêu thích gì những quan viên ăn bám kia. Ở niên đại nào cũng vậy.

Dận Chân: Đa tạ.

Tinh Mộ: Không cần khách sáo, không cần khách sáo. Hôm nay chúng ta hẹn chuyên gia vào lúc 3 giờ chiều. Bởi vì Thập Tam gia không thể tự mình đến, lại không thể chụp ảnh, nên hỏi chẩn chỉ sợ không chuẩn xác lắm. Nhưng tôi hẹn hai chuyên gia, đều là Tây y, trung y chắc không thể sánh bằng y thuật của thái y bên kia.

Tinh Mộ: Không thể giải phẫu, phương pháp trị liệu duy nhất không dùng được, có thể không chữa khỏi.

Lúc Tinh Mộ đi tìm chuyên gia ở phương diện này, cũng hiểu được một chút thông tin. Hạc Tất Phong là một loại bệnh mãn tính. Với trình độ y học trước mắt, nếu làm giải phẫu thì còn có thể chữa khỏi, nhưng cũng cần phải cẩn thận điều dưỡng.

Bên trung y thì cô không giúp gì được, còn Tây y, thì cũng phải xem xét lời nói của chuyên gia như thế nào... Chờ đã, đồ vật ở hiện đại có thể đưa đến Thanh triều không?

Nếu không thể, nghĩ đến Tây y vào thời Thanh triều, vẫn nên dựa vào Trung y điều dưỡng, ít ra thì đáng tin hơn một chút.

Dận Chân: Chứng bệnh của Thập Tam đệ rất phiền toái, trong lòng ta đều biết. Chỉ hy vọng có thể giảm bớt sự đau ốm của Thập Tam. Có thể kéo dài tuổi thọ của hắn.

Tinh Mộ: Tôi đi tra một ít tư liệu, bệnh này cũng được xem như là chứng viêm, có vài loại thuốc có thể giảm đau. Chỉ là, thuốc ở chỗ này không thể đưa đến Thanh triều. Tây y ở bên các người thì là sự kết hợp giữa khoa học và huyền học. Một chút cũng không đáng tin, còn không hữu dụng bằng Trung y.

Dận Chân tất nhiên đã sớm nghĩ đến việc này. Hắn miêu tả những thông tin của màn trời cho Tinh Mộ xem.

Dận Chân: Dựa theo những lời màn trời nói, thì chúng ta có thể mua được đồ vật mà ngươi bán ra.

Còn có chức năng này?

"Hệ thống, hệ thống, tôi có thể bán hàng trên phát sóng trực tiếp không?"

[Đích, hệ thống có công năng bán hàng, thỉnh ký chủ tự tìm.]

Tinh Mộ: Sao có cảm giác không kiên nhẫn thế nhỉ.

Hệ thống không đáng tin, Tinh Mộ chỉ có thể tự tìm, chủ kênh làm thế nào để có thể bán hàng. Hình như có video chỉ dẫn mấy thứ này. Tìm tòi một lát.

Ngay lúc này, di động vang lên.

"Xin chào, xin hỏi đây là điện thoại của Nam nữ sỉ sao, chúng tôi là công ty chuyển nhà, đã đến lầu một, xin hỏi ngài đang ở nhà sao?"

Là người của công ty chuyển nhà đến, Tinh Mộ lập tức buông xuống những chuyện khác, chuyển nhà xong đã rồi làm tiếp...