Trong phòng hiện tại chỉ có Hề Khê là nữ, điều này khiến cô hoảng loạn.
Hề Khê càng muốn bình tĩnh trong lòng càng không yên ổn. Nam nhân kia không để ý đến cô mà tiến lên ngồi vào giữa sô pha, sau đó lại thấy một người đứng lên giơ tay như muốn chào hỏi mình, Hề Khê càng hoảng hốt, bất chấp tất cả vội vàng xoay người mở cửa đi ra ngoài thẳng đến toilet.
Người giơ tay chào hỏi kia bị bỏ lại một bên, vẻ mặt xấu hổ, ngồi xuống bên cạnh Tào Nghiên than thở: "Chị dâu không thích nơi này nha."
Tào Nghiên nhìn về phía hắn, "Chán sống?"
Người kia mím môi, duỗi tay lấy rượu, tự rót một ly tạ tội.
Cả nước trên dưới già trẻ lớn bé, chỉ cần có di động lên mạng, ai mà không biết Tào Nghiên bị Bối Hề Khê tính kế? Dám trước mặt Tào Nghiên gọi Bối Hề Khê là chị dâu, chính là đánh mặt của hắn, còn không phải là chán sống?
Mà sau khi Hề Khê từ trong phòng chạy ra, liền ngồi lì bên trong toilet. Cô cầm trên tay một hộp phấn trang điểm, nhìn thấy trong gương nhỏ phản chiếu một khuôn mặt tinh xảo đến quá mức, phảng phất như khuôn mặt của cô đã trải qua một sự tính toán hoàn mỹ trăm phần trăm mà chỉnh sửa nhào nặn.
Giống cô, lại không phải, người này là phối bản đỉnh cấp của cô. Hề Khê cũng xinh đẹp, nhưng còn chưa chưa đẹp đến mức hoàn mỹ như vậy.
Mà từ khi nhìn đến gương mặt này, đoàn bông tắc trong đầu Hề Khê cũng chậm rãi tan bớt.
Trong chiếc gương tròn phản chiếu ra một đôi mắt đào hoa tuyệt mỹ, đánh mắt hồng nhợt nhạt, xác thật không phải cô. Bộ dạng tương tự, tên cũng gần giống, trước tên cô thêm một cái họ, người này họ Bối, Bối Hề Khê.
Mà sau khi đầu óc đã trở nên thông suốt, tiếp nhận xong toàn bộ kí ức của nguyên thân, ấn đường của Hề Khê cũng không tự giác mà giật lên, càng ngày càng đau.
Nếu chỉ là đơn giản xuyên qua còn chưa nói, nhưng là sau khi tiếp thu ký ức của nguyên thân, Hề Khê phát hiện cô không những xuyên đến một người tương tự mình, mà còn là xuyên vào một cuốn tiểu thuyết.
Những người cô nhìn thấy trong ký ức nguyên thân, đều là nhân vật xuất hiện trong cuốn tiểu thuyết kia.
Hề Khê nhíu mày lại cẩn thận suy nghĩ, cảm giác rất tục khí, cô xuyên thành nữ phụ ác độc trong một cuốn tiểu thuyết, làm trời làm đất làm không khí cuối cùng làm chết chính mình.
Hề Khê một tay che lại mặt, trong lòng có một trăm câu thô tục không nói nên lời.
Bối Hề Khê, nữ phụ tâm cơ trong tổng tài văn 《tâm sủng》, đúng tiêu chuẩn nữ hai. Thời điểm Hề Khê xuyên qua, nữ phụ đang được xem là một vị minh tinh chạm tay là bỏng trong giới giải trí, là nữ diễn viên nổi tiếng rất nhiều gameshow tưởng mời đều mời không đến.
Nhưng nữ phụ luôn là không đi con đường tầm thường, cô ta hồng không phải hồng bình thường, mà là hắc hồng (*), dùng mấy chữ tới hình dung là: Scandal bay đầy trời, antifan khắp nơi.
Nhưng hắc hồng cũng là hồng, chỉ cần cô tham gia gameshow, sẽ không phải sầu lo thiếu đề tài và nhiệt độ, tiết mục tổ nguyện ý mời cô. Chẳng sợ bọn họ đều đối với cách làm người của nữ phụ thật không dám khen ngợi, nhưng vì nhiệt độ, cũng chịu đựng qua.
Bối Hề Khê đại loại là mang thể chất chiêu hắc, cộng thêm công năng đi lên hot search, là khách quen trên đó, tùy tiện đăng Weibo đều có thể bị người hắc lên hàng đệ nhất.
Mà tin nóng nhất gần đây chính là cô ta bò lên giường cháu thứ ba của Tào gia, Tào Nghiên, bị Tào lão gia ngăn lại trong phòng. Tào lão gia phẫn nộ đập Tào Nghiên một trận, sau đó hạ tử lệnh làm hắn phải cưới Bối Hề Khê.
Bởi vì mối quan hệ giữa hai nhà không tồi, Bối Hề Khê ở trước mặt Tào lão gia vẫn luôn ngoan ngoãn hiểu chuyện, lời ngon tiếng ngọt càng không thiếu. Tào lão gia không có lên mạng, càng không tin mấy cái tin tức trên đó, hắn chỉ tin những gì mình nhìn thấy cảm nhận được.
Hắn vốn dĩ rất thích Bối Hề Khê, trong lòng đã sớm có ý định. Nếu mọi chuyện đã như vậy, cũng không thể ngồi xem mặc kệ, cần thiết khiến Tào Nghiên phụ trách.
Mà Tào Nghiên không sợ trời không sợ đất, lại sợ nhất lão gia nhà mình, cuối cùng chỉ phải bất đắc dĩ cùng Bối Hề Khê lãnh chứng.
Mà hôm nay Tào Nghiên mang Bối Hề Khê tới hội sở, nói là đem nữ phụ giới thiệu cho bạn bè mình, kỳ thật mục đích chính là khiến cho cô ta ngột ngạt.
Tào Nghiên làm trò ngay trước mặt Bối Hề Khê, anh ta cùng với đám anh em chọn mấy chục vị "công chúa" đến tiếp rượu. Cuối cùng mỗi người ôm hai, sau đó còn làm Bối Hề Khê đi chọn "ngưu lang", hơn nữa tất cả mọi người đều ồn ào nhốn nháo mà nhìn chằm chằm cô ta.
Bối Hề Khê tức giận đến khuôn mặt trở nên trắng bệch, lập tức cầm lấy túi xách rời đi.
Mặc dù tật xấu trên người Bối Hề Khê không ít, nhưng về mặt tình cảm lại rất chung tình. Dĩ nhiên cũng vì do quá chung tình nhưng không được Tào Nghiên đáp trả lại, nên lúc sau nữ phụ mới có thể làm ra những việc chà đạp chính mình lại ghê tởm người khác như vậy.
Mà trong cốt truyện, nơi này cũng chính là nơi nam chính Tào Nghiên và nữ chính Ân Ninh gặp lại nhau. Nói gặp lại là bởi vì nam nữ chính lúc ở cao trung (*) đã từng có một tí xíu chuyện xưa.
Nghĩ tới đó, Hề Khê dùng sức che lại mặt mình, ấn đường vẫn còn đang giật.
Hề Khê cực kỳ buồn rầu, nghĩ thầm, xuyên thư thì xuyên thư đi, tại sao còn xui xẻo xuyên đến thời điểm sau khi nữ phụ đã cùng nam chính lãnh giấy kết hôn chứ? Nếu xuyên sớm một chút, cô đã có thể cự tuyệt kết hôn với nam chính rồi, sau đó cách anh ta và nữ chính thật xa, như vậy không phải tốt hơn sao?
Đem tay che mặt buông xuống, Hề Khê mở to mắt thở dài một hơi, ánh mắt chuyển hướng về phía cánh cửa toilet màu rượu chát.
Hề Khê nghĩ đi nghĩ lại, thôi, dù sao ly cái hôn cũng không tính là phiền toái, xem xem tình huống như thế nào chạy nhanh ly đi.
Mặc kệ thế nào, cô cũng sẽ không đi làm nữ phụ ác độc trợ công cho người khác, cô tình nguyện làm một cái Phật hệ pháo hôi (*).
* * *
(*hắc hồng: Đỏ lên nhờ scandal)
(*cao trung: Tương đương trung học phổ thông bên nước mình)
(*pháo hôi: Pháo bị tịt ngòi, chỉ những nhân vật xuất hiện làm nền cho nhân vật chính)