Phật Hệ Kiều Khí Bao

Chương 14




Hề Khê cầm di động đi tới sô pha ngồi xuống, mới vừa đăng nhập liền thấy lời mời vào nhóm của Chu Trì.

Cô chọn chấp nhận, cũng như mấy lần trước, cô click mở chat nhóm, mở miệng hỏi: "Hôm nay anh không bận hả?"

"Không, cô bận à?" Di động phát ra giọng của Chu Trì.

Hai người hiện giờ cũng coi như là bạn bè, không có khách sáo như mấy ngày trước đó.

Hề Khê nhìn giao diện đang ghép nhóm, nói: "Không có bận, người đại diện bảo tôi trốn một thời gian, thiếu điều không cho tôi ra khỏi cửa, muốn bận cũng bận không được a."

Bên kia truyền tới giọng cười khẽ của Chu Trì: "Vậy cô mỗi ngày đều ở trong nhà?"

"Đúng vậy." Trò chơi ghép nhóm thành công, ngón tay Hề Khê nhấn vào giao diện chọn anh hùng, "Giống như là đang nuôi heo."

Chu Trì lại cười: "Cho nên cô béo?"

Hề Khê nghe được từ "Béo" nhịn không được than một tiếng, vội vàng nói: "Không đề cập tới chuyện này, không nói nữa, chơi game chơi game."

Hề Khê chơi game rất nghiêm túc, nghiêm túc mà đi theo phía sau Chu Trì, chuyên tâm đoạt đầu người (*) của anh ta.

Dù sao Chu Trì tốt tính, cái gì cũng nhường cho cô, bảo hộ cô, cho cô đầu người, cho cô buff, kéo cô thêm điểm.

Mà hôm nay, khi đang đánh đến ván thứ hai, chưa bao giờ nhắc tới Tào Nghiên, Chu Trì đột nhiên nói với cô một câu: "Thiếu gia đêm nay có thể sẽ trở về, cô.. chuẩn bị tâm lý đi."

Hề Khê nghe ra được ẩn ý trong lời của Chu Trì, liền hỏi: "Anh ta không phải trở về một mình?"

Chu Trì sửng sốt một chút: "Cô biết?"

"Không biết." Hề Khê không quan tâm Tào Nghiên là trở về một mình hay mang thêm ai khác, mắt thấy nhân vật của mình sắp chết, cô liều mạng ấn di động cầu cứu: "Muốn chết! Muốn chết! Muốn chết! Mau tới cứu tôi, Chu Trì, Chu Trì, Chu Trì.."

Chu Trì không nghĩ tới mình đã đề cập đến Tào Nghiên, Hề Khê còn có thể đem tâm tư đặt vào trò chơi, hắn không tự giác cười ra tiếng, điều khiển nhân vật lắc mình một cái tiến tới chắn cho Hề Khê, cứu được cô.

Sau khi điều khiển anh hùng chỉ còn chút máu trở lại nước suối (*), Hề Khê mới thở phào nhẹ nhõm một cái: "Má ơi, làm tôi sợ muốn chết.."

Chu Trì còn đang cười, nói câu: "Yên tâm đi, có tôi ở đây rồi."

Hề Khê là hoàn toàn yên tâm, bắt đầu đi ra nước suối đi vị (*), liền nghe được dưới lầu có tiếng mở cửa, loáng thoáng nghe được dì Ngô kêu: "Thiếu gia."

Hề Khê ngẩng đầu, ánh mắt bị cánh cửa dày nặng ngăn trở, sau đó lại dời trở về di động, cô nói với Chu Trì: "Hình như anh ta trở lại rồi."

"Ừ." Chu Trì đáp lời, "Chúng ta đây tốc chiến tốc thắng."

Hề Khê tưởng nói anh ta có trở về cũng không sao a, dù sao cả hai cũng không ở chung một phòng.

Nhưng Chu Trì vẫn là dùng tốc độ nhanh nhất kết thúc ván này, trong khi đăng xuất ra khỏi game, còn dặn dò cô một câu: "Đối xử với bản thân tốt một chút, vui vẻ quan trọng nhất, tôi off đây."

"Ừ." Hề Khê trả lời, biết anh ta nói chính là Tào Nghiên.

Anh em bọn họ hẳn là đều biết Tào Nghiên đêm nay trở về, hơn nữa là mang theo nữ nhân trở về.

Hề Khê rời trò chơi buông di động xuống, chép miệng một chút lại cảm nhận được dạ dày kêu gào. Cô có chút không nhịn nổi, cô muốn ăn cái gì đó, hiện tại trong mắt, trong đầu cô chỉ toàn hiện lên mấy trái táo đỏ trong tủ lạnh.

Nhưng bởi vì Tào Nghiên vừa trở về, cô không muốn chạm mặt anh ta, cho nên hiện tại chỉ có thể ở trong phòng nhẫn nhịn.

Hề Khê chịu đựng cảm giác đói khát, lắng tai nghe động tĩnh bên ngoài.

Khi cô và Chu Trì còn chưa kết thúc ván đấu, Tào Nghiên đã dẫn theo một người nữ nhân mang giày cao gót đi lên lầu. Thanh âm giày cao gót dẫm lên cầu thang phi thường rõ ràng, Hề Khê đều hoài nghi anh ta cố ý không cho cô gái kia thay giày.

Bởi vì thanh âm đó thật sự rất lớn, giống như cố ý để cô nghe thấy, cố ý chọc giận chết cô.

Bất quá cô không tức giận, cô hiện tại đang đói muốn chết, rất muốn ăn cái gì đó.

Hề Khê cứ chờ đợi như vậy, một hồi xoay người lăn lộn, một hồi trượt di động, một hồi nhắm hai mắt, vẫn luôn chờ đến cách vách vang lên tiếng rên rỉ lúc cao lúc thấp của nữ nhân, Hề Khê mới đột nhiên từ trên giường ngồi dậy.

Bụng kêu lộc cộc hai tiếng, cô che lại bụng, trộm mở cửa phòng đi ra ngoài.

Sau khi chuồn ra khỏi phòng thành công, cô lại trộm đi xuống cầu thang, chạy đến phòng bếp mở ra tủ lạnh, tìm được mấy trái táo dì Ngô để bên trong.

Trong lòng suy nghĩ trước mượn một trái ăn đỡ đói, ngày mai trả lại cho dì ấy một túi, vì thế cô liền lén lén lút lút cầm lên một trái. Cô lấy táo ra tủ lạnh, đem tới vòi nước rửa sạch, gấp không chờ nổi đưa tới miệng cắn một ngụm.

Táo rất ngọt, làm cô gái nào đó đói bụng nửa ngày thỏa mãn trong nháy mắt.

Ăn vài miếng khiến dạ dày thoải mái một chút, Hề Khê tắt đèn phòng bếp, rón rén đi lên lầu.

Cô lúc đi xuống mở đèn cầu thang còn chưa tắt, hiện tại đỡ tay vịn cầu thang đi lên, càng lên cao, thanh âm kêu giường của nữ nhân kia càng rõ ràng.

Bước chân cô rất khẽ, tận lực không muốn đưa tới sự chú ý của Tào Nghiên, thầm nghĩ nếu anh ta thấy cô hiện giờ, chắc chắn sẽ cảm thấy cô rất để ý tới anh ta cho nên đứng ngồi không yên.

Kết quả, khi cô sắp đi đến phòng của Tào Nghiên, cửa phòng của anh ta bất ngờ bật mở.

* * *

(*) Đầu người: Thuật ngữ trong game, chỉ số lượng phe địch hoặc phe ta bị giết, 1 đầu người = 1 lính.

(*) Nước suối: Nơi anh hùng sống lại hoặc để hồi máu, sau khi anh hùng tử vong, trải qua một thời gian nhất định, anh hùng sẽ sống lại ở nước suối.

(*) Đi vị: Thuật ngữ trong game, cách đi đường.