Phật Đạo (Phật Bản Thị Đạo)

Chương 85: Thiên đạo trừng uy (3)






"Uỳnh!" Trên phù chú phát ra không gian chấn động mạnh mẽ khiến cho Kim Sắc đại thủ mà Chu Thanh dùng chân nguyên ngưng tụ lại bị oằn xéo nát bấy, Chu Thanh không hề cảm thấy lo lắng, mà ngược lại rất vui mừng, tâm niệm khẽ động, năm phần thần thức đắm chìm trong pháp thân, nhất thời một Kim Thân Cự Tướng tám tay thân cao sáu trượng lộ ra bên ngoài, trong nháy mắt bầu trời đất tối sầm lại, khí thế càng thêm vĩ đại, dường như giữa không gian thiên địa vũ trụ chỉ có một mình Chu Thanh đứng sừng sững, không còn ai khác cả! Chu Thanh lưu lại năm phần thần thức khống chế nhục thân. Hắn không yên tâm để cho nhục thân không có bất cứ năng lực kháng cự nào, cẩn thận cả nghĩ là bản tính của Chu Thanh. Truyện "Phật Đạo "



Chúng sinh bé như con kiến, thiên địa cũng chẳng khác mấy! Chu Thanh nhìn xung quanh bốn bề, cảm giác này bỗng nhiên nảy sinh, Chu Thanh chế ngự pháp thân của mình, đứng uy lẫm giữa cao không vạn trượng, tâm như bàn thạch. Pháp thân vốn chính là sự ngưng tụ của tinh thần thể, làm gì có nửa điểm cảm xúc phiến diện.



Thân thể khổng lồ của Chu Thanh không hề động đậy, mười hai con mắt nhìn rõ từng động tĩnh ở bốn phương tám hướng xung quanh, thông qua một thời gian khắc khổ ngưng luyện của Chu Thanh, Kim Thân Cự Tướng hoàn toàn lột xác, không còn mang đến cảm giác mong manh yếu ớt như lúc đầu nữa, ngược lại còn có một cảm nhận hết sức mới lạ. Cự Tướng đại pháp thân không hề phát ra bất kỳ khí thế nào cả, thế nhưng bất luận là đám nữ tử của Đại Tự Tại cung hay là bốn người Liêu Tiểu Tiến đều trợn mắt há mồm trâng trâng mắt nhìn, nếu không phải đang ở trên không trung, thì ngay bây giờ đã có người quỳ sụp xuống lạy như lạy cụ tổ rồi.



Chu Thanh vươn tám cánh tay ra, tám thanh binh khí cực lớn bổ vào phù chú kia, giống như một con cá khổng lồ nuốt chửng đại dương, phù chú cổ quái kia bị một thanh cự kiếm khổng lồ hút sạch sẽ.




"Quả nhiên là loại năng lượng này! Nó ngang bằng với một năm khổ tu của ta để có được ngần ấy năng lượng!" Loại năng lượng quen thuộc đó ba động thâm nhập vào trong cự kiếm, Chu Thanh ngẫm thầm trong bụng, rồi nhìn thanh cự kiếm bỗng nhiên sáng lóe lên, rồi theo đó lại khôi phục về nguyên trạng, Chu Thanh biết rằng đây chỉ là một cỗ năng lượng đơn nhất, hơn nữa nó cũng vẫn còn chưa đủ độ, có điều tự nhiên thu hoạch được một nguồn năng lượng mà phải mất một năm khổ tu mới có được, chẳng mất bao nhiêu sức lực như vậy, Chu Thanh vẫn cảm thấy rất hể hả. Truyện "Phật Đạo "



"Phá!" Bốn miệng của Chu Thanh đồng thanh hô vang, tám thanh binh khí không nhập vào nội thể, tám chi Kim Sắc đại thủ quấn quanh không gian sụp đổ đen ngòm của Tây Vực Ngũ Tán Nhân, không gian sụp đổ mà ngay cả pháp bảo phi kiếm cũng có thể bị nó biến thành tàn tro kia lại không hề gây ra bất cứ tổn hại nào đến Bát Chi Đại Thủ.



Bát Chi Đại Thủ của Chu Thanh dụng lực giống như Chương Ngư, không gian bao quanh mười trượng đen kịt đang nguyên vẹn bị lực thô bạo tác động vào khiến cho lanh tanh bành.



"Ta vậy có được coi là lực đại vô trùng không nhể?" Chu Thanh chắc mẩm, không tính những nhân tố khác pháp lực, Chu Thanh nhẩm tính lực lượng thuần túy này cũng phải nặng trên trăm ngàn cân. Chu Thanh càng ngày càng vận dụng thuần thục pháp thân của mình. "Đợi pháp thân hoàn toàn hội tụ thành hình, thì e không chỉ là thần tiên trong cõi người rồi, phi thiên độn thổ đều chỉ là chuyện vặt!" Chu Thanh thầm hí hửng định bụng trong lòng.



Không gian sụp đổ đen kịt bị phá vỡ, lộ ra bộ mặt kinh hãi đến tột độ của đám người Ngũ Tán Nhân.



Chu Thanh thấy mình đã đạt được mục đích, thân thể khẽ chuyển, pháp thân ngưng tụ thành kim quang thu hồi về nhục thể, từng sợi tinh thần niệm lực hấp thu các loại năng lượng vũ trụ quán chú bên trong pháp thân, khiến cho pháp thân càng thêm ngưng tụ, một khi pháp thân hợp thành hình, thì có thể tự động hút lấy năng lượng chuyển hóa thành chân nguyên, Chu Thanh chỉ cần hàng ngày dựa theo pháp quyết Bát Cửu Huyền Công rèn luyện tinh thần niệm lực, chứ không cần phải khổ nhọc học theo những người tu đạo khác miệt mài tôi luyện chân nguyên, hấp thu linh khí.




Pháp thân ngưng tụ ở giai đoạn thứ hai so với Dẫn Khí Nhập Thể, rèn luyện nhục thân của người tu đạo không khác là mấy, có điều bất luận là hiệu quả hay uy lực đều khác nhau một trời một vực. Đó cũng là lý do điển hình cho nguyên cớ tại sao Chu Thanh không chịu từ bỏ nhục thân của mình, vốn dĩ chỉ cần pháp thân thành hình là có thể hoàn toàn thoát ly khỏi nhục thể tự mình tu luyện, hơn nữa bất luận là ngưng tụ tinh thần niệm lực, hay là hấp thu năng lượng thiên địa vũ trụ chuyển hóa chân nguyên đều nhanh hơn nhục thân không biết bao nhiêu lần mà tính nữa.



Nhưng hiện tại lưu giữ nhục thân, Chu Thanh có thể phân ra một phần thần thức để 2 người cùng tiến hành tu luyện, chân nguyên niệm lực của nhục thân tu luyện hoàn toàn có thể chuyển hóa quán trú ở trong pháp thân, thậm chí ngay cả chân nguyên nguyên thần thứ hai tự động chuyển hóa cũng có thể bổ sung vào bên trong pháp thân. Chỉ là nguyên thần thứ hai lại không thể tu luyện tinh thần niệm lực, chỉ hấp thụ được thiên địa linh khí rồi chuyển hóa thành chân nguyên, có điều nếu vậy, thì chẳng khác nào 3 Chu Thanh cùng lúc tu luyện, tuy rằng tốc độ ngưng tụ chân nguyên của nguyên thần thứ hai cộng thêm nhục thân hợp lại cũng không bằng một nửa so với pháp thân, nhưng chân châu chấu dù là bé tí thì cũng vẫn là thịt phải không nào? Chu Thanh một là không có linh đan diệu dược đề thăng công lực, hai là không có thiên tài địa bảo gia tăng thực lực, đương nhiên là sẽ không bỏ qua cơ hội có thể tận dụng dù chỉ là một chút ít không bõ dính răng.



Có điều phàm sự có lợi tất có hại, tu luyện như vậy tuy rằng tiến triển rất nhanh, nhưng cũng rất dễ bị tẩu hỏa nhập ma, con đường tu luyện, vốn dĩ là tâm vô tạp niệm, một lòng một dạ, nhưng khi Chu Thanh tu luyện thì lại như một lòng hai dạ, khó khăn chồng chất quả thật khó bề hình dung ra nổi, ngoài ra còn không được bị quấy rầy dù là chút xíu, nếu không chắc chắn ngàn lần rằng thần thức sẽ bị hỗn loạn, so với tu sĩ phổ thông tẩu hỏa nhập ma thì còn kinh khủng hơn gấp ngàn lầ. Người tu đạo bình thường, khi tẩu hỏa nhập ma cùng lắm chỉ bị đứt kinh mạch, nhục thân vỡ bươm, chỉ cần có linh đan diệu dược thì có thể nối lại được, cho dù không nối lại được, nguyên thần cũng có thể sử dụng Đoạt Xá thuật, cưỡng chiếm nhục thể người đó, nhưng nếu thần thức Chu Thanh bị hỗn loạn thì vô phương cứu chữa, ngay cả đầu thai làm người cũng không có khả năng, rơi vào kết cục thần diệt hình bất diệt, dùng ngôn ngữ mà chúng ta thường nói chính là người thực vật, hơn nữa người thực vật này sẽ không bị chết.



Cho dù là vị tiền bối sáng tạo ra Bát Cửu Huyền Công kia nhìn thấy một kẻ có đức hạnh tham lam ăn giầy ăn cả bít tất như Chu Thanh thì e là cũng phải thầm giơ ngón tay cái lên mà thở than: "Tiểu tử này ghê đấy!"



"Phù!"Pháp thuật của Chân Linh bị phá, chân nguyên thể nội nghịch chuyển, lục phủ ngũ tạng bị trúng đòn, hộc máu ra đằng mồm, chân đứng không vững, chút nữa thôi té ngã đổ xuống phi kiếm, ngay cả bốn gã còn lại cũng xanh mặt đỏ mũi, mồ hôi to đùng như hạt đậu Hà Lan lã chã rơi, thất kinh tới cực điểm. Đám người Chân Linh vội vàng lấy ra từ trong áo một viên đan dược thơm nức mũi, màu xanh ngọc bích nuốt vào trong cổ họng, sắc mặt lúc này mới khôi phục lại đôi chút.



Chu Thanh khoanh tay đứng nhìn, giọng nói chắc nịch: "Tây Vực Ngũ Tán Nhân phải không, dám múa may quay cuồng trước mặt bản tông chủ, bản tông chủ không ngần ngại biến các ngươi thành Tây Vực Ngũ Quỷ đâu!" Ngôn ngữ tuy rằng rất ôn hòa, nhưng trong lời nói lại biểu đạt một sự phách lối vô cùng. Có điều Chu Thanh khi nãy cũng đã giở vài chiêu thị uy, nên mọi người ở tại hiện trường không ai là dám nghi hoặc chuyện thiếu niên tông chủ kia có đạt được tới trình độ đó hay không.



Tây Vực Ngũ Tán Nhân tuy rằng không nhìn thấy cảnh Chu Thanh hiển hiện pháp thân, nhưng tông chủ Thiên Đạo tông kia có thể dùng một chiêu phá vỡ chưởng lực do năm huynh đệ Ngũ Tán Nhân tạo nên, chưa biết chừng thiên hạ tứ đại tông sư cũng chưa chắc có thực lực như vậy.




"Thiếu niên này, hình như là đã đạt tới cảnh giới Phản Hư!?" Chân Linh thầm bồn chồn trong lòng, kinh hãi không thôi, khuôn mặt vốn đã nhăn nhó tái mét vì thụ thương bỗng nhiên chuyển thành một bộ dạng vàng vọt giống như người chết, Phản Hư là như thế nào? Tây Vực Ngũ Tán Nhân ít nhiều cũng biết rằng, cứ tưởng mấy thanh niên kia chẳng qua cũng chỉ là đệ tử môn phái nào đó, được mỗi cái là có pháp bảo lợi hại mà thôi, bây giờ xem ra còn khó ứng phó hơn cả Đại Tự Tại cung, trông thấy cừu non bỗng nhiên hóa thành mãnh hổ, không! Phải nói là cừu non bỗng nhiên hóa thành một con rồng, Tây Vực Ngũ Tán Nhân đưa mắt nhìn nhau, thậm chí Tuệ Hải còn khẽ nhéo một cái vào đùi mình xem liệu có phải hắn đang nằm mơ hay không nữa. Truyện "Phật Đạo "



Chu Thanh chớp chớp mắt, tại sao lại khác hoàn toàn so với trong suy nghĩ của mình, vốn tưởng rằng năm tên này sẽ lập tức cầu xin tha mạng, hoặc là sẽ làm chân lâu la cho hắn, hoặc ít ra cũng phải thi triển độn pháp đào tẩu.



"Hừ!" Thất Thái tiên tử thấy áp lực đã giảm, biết rằng đã được cứu, Thất Thái Lưu Ly Bảo Quang vừa thu lại, Xá Lợi Bảo Tràng thu hồi vào thể nội, chân đạp Thái Quang (y như Cân đẩu vân của Songoku ế nhể) bay tới, không ngớt miệng nói lời cảm ơn Chu thanh: "Đa tạ đạo hữu tương cứu, Đại Tự Tại cung chúng tôi cảm kích vô cùng!"



Thất Thái tiên tử không phải Thất Thái Sỏa Tử (sỏa tử: kẻ ngốc, cô ngốc), đương nhiên hiểu người có thể phá vỡ « A Tí Gia Tiển Phần Thiên ma chú » có tu vi thế nào, không quan tâm đối phương trẻ hơn mình bao nhiêu tuổi, đều dùng lời lễ hết sức khách khí.



"Không lẽ người này là Lão Cổ Đổng phản lão hoàn đồng?" Thất Thái tiên tử trông thấy Chu Thanh vận trên mình vũ y tinh quan, giống như Lão Cổ Đổng mặc từ thuở xa xưa nào đó, trong lòng thầm nghĩ