Phật Đạo (Phật Bản Thị Đạo)

Chương 109: Dị năng đại vu truyện "phật đạo "






“À! Hèn gì, mấy thành viên Long tổ đều là đệ tử trẻ tuổi của các đại môn phái tập hợp lại, công lực có hơi yếu kém, nhưng đối phó với các tiểu yêu quái thì cũng dư sức rồi, còn đụng phải cao thủ Hóa Thần kì vậy thì hố to đấy!” Truyện "Phật Đạo "



Chu Thanh nghĩ thầm trong lòng, bề ngoài vẫn giữ thần sắc ung dung, hỏi tiếp: “Vậy cục an ninh quốc gia chắc là cơ quan chủ quản đúng chứ? Lần trước ta gặp dị năng nhân sĩ tên Chu Kiếm Vũ gì đó, có thuật khống chế không gian vô cùng lợi hại, chỉ dựa vào tài năng ấy thôi ngay cả cao thủ Hóa Thần hậu kì cũng không sánh bằng, còn có Dị năng tổ gì đó, chắc là đối lập với Long tổ đúng không?” Chu Thanh cố tình nói ra một số thông tin mình biết nhằm mục đích cảnh báo Hướng Huy đừng bịa chuyện lung tung.



“Tiền bối nói đúng lắm ạ. Long tổ thật ra chỉ là tổ chức do nhà nước lập ra nhằm nắm rõ thông tin về các đại môn phái trong tu đạo giới, đúng là có chút quyền lực, trong đó cũng có vài cao thủ lợi hại, nhưng họ không thèm mó tay vào việc gì cả, thành viên Long tổ đều do các đại môn phái đưa một số đệ tử trẻ tuổi gia nhập, ngày thường chỉ chấp hành một số nhiệm vụ cỏn con, xảy ra chuyện lớn đều do Dị năng tổ phụ trách.”




Truyện "Phật Đạo "



Hướng Huy ngập ngừng giây lát, chả hiểu tại sao Chu Thanh lại có hứng thú với cục an ninh quốc gia đến thế? Theo lí mà nói, một vị đại cao thủ Phản Hư, nhân vật đẳng cấp tông sư trong tu đạo giới, nếu như đầu quân vào cục an ninh, người ta còn không cung kính tôn hắn lên như bồ tát mới lạ à!



“Chẳng lẽ còn có âm mưu gì khác? Nhưng nếu đã là Khách Khanh trưởng lão của Thục Sơn chúng ta thì có gì phải lo lắng, để mấy lão già kia xử lí là được, mình cứ trả lời thật thà, tránh làm tên này không vui, nhìn thấy mấy con rết gớm ghiếc trên tế đài là biết ngay gã Chu Thanh kia không phải hạng người lương thiện rồi.” Hướng Huy nhủ thầm trong bụng, lần này hắn đã đoán đúng, Chu Thanh quả thật không phải hạng người lương thiện.



“Ồ! Dị năng tổ có cao thủ ư? Họ đều không phải là tu sĩ trong tu đạo giới chúng ta, chẳng lẽ có năng lực cao hơn hẳn?”



Dị năng chính là do trời sinh, vừa sinh ra đã có một hoặc vài năng lực đặc biệt. Vào thời thượng cổ, những người này bị xưng làm Đại Vu, họ bắt tay vào phát huy tiềm năng cơ thể người, nghiên cứu bí mật trong cơ thể người, khác biệt hoàn toàn với các tu đạo sĩ từ xưa đến nay, từng có một thời cực thịnh, sau này Tiên Đạo hưng thịnh, xung đột lẫn nhau, số Đại Vu kia cũng dần dần mai một, nhất là số người mang dị năng tuy mạnh, tuổi thọ cũng cao hơn người bình thường, nhưng lại không thể trường sinh như tu tiên luyện đạo, trong một lần xảy ra xung đột quy mô lớn với các tu đạo sĩ đã chết gần hết. Các triều đại sau này đều có xuất hiện tản mác một vài người mang dị năng, nhưng đều không làm nên việc lớn nào cả, những người dị năng cũng có thể tu đạo, nhưng chẳng có môn phái chịu tiếp nhận họ. Đấy là một số thông tin về dị năng nhân sĩ có ghi chép trong Luyện Khí tổng cương, Chu Thanh biết các dị năng nhân sĩ này chính là “Đại Vu” thời thượng cổ.



“Vâng, Dị năng tổ là bí mật của cục an ninh quốc gia, vãn bối cũng không biết được nhiều thông tin, tên Chu Kiếm Vũ đó nghe nói là cao thủ xếp thứ 3 trong Dị năng tổ, thật ra hắn chỉ dựa vào dị năng khống chế không gian thôi, mỗi khi đối địch đánh không lại liền trốn vào không gian ảo, trừ khi đối phương có khả năng khai phá không gian, bằng không hắn không thể thua được. Số cao thủ lợi hại trong Dị năng tổ có rất nhiều, xếp thứ nhất là Lôi Thiên La có thể điều khiển phong, hỏa, lôi điện, ngũ hành nguyên lực, hơn nữa uy lực còn mạnh hơn nhiều so với tu sĩ trong tu đạo giới, xếp thứ 2 là Diệp Đạo Xuyên hình như giỏi về điều khiển thần thức, chưa từng nghe nói người này ra tay với ai nên không biết hắn mạnh yếu thế nào, nhưng nghe đồn hai người này thậm chí có thể so sánh với cao thủ Hóa Thần hậu kì, ngoài ra Dị năng tổ còn lập ra 8 bộ phận nhỏ, mỗi bộ phận có một cao thủ lãnh đạo, 8 vị cao thủ này đều không kém bao nhiêu so với Lôi Thiên La và Diệp Đạo Xuyên đâu, mỗi bộ phận nhỏ có mấy mươi dị năng nhân sĩ. Long tổ xét về thực lực không thể so sánh được với Dị năng tổ, nếu không phải vì quốc gia muốn giám sát các môn phái, chắc chắn sẽ không thiết lập Long tổ làm gì cho mệt.” Hướng Huy nói liên tục một hơi, Chu Thanh chăm chú lắng nghe, còn Vân Hà tiên tử đâu biết gì về dị năng, rồi Long tổ gì gì đó, nghệch mặt ra không hiểu, chỉ có điều nàng không hỏi gì thêm, chỉ lẳng lặng chờ xem Chu Thanh rốt cuộc muốn bày trò gì.




“Thế Long tổ có những quyền lực nào?” Chu Thanh sau khi biết được bấy nhiêu thông tin đã lờ mờ đoán ra cục an ninh quốc gia không thể nào chỉ là tổ chức thùng rỗng kêu to, nếu không ẩn chứa sức mạnh to lớn nào đó mới lạ à!



“Thật ra cũng không có gì, chủ yếu là thành viên trong tổ mỗi tháng báo cáo tình hình môn phái của mình một lần và một số sự kiện trong tu đạo giới, ứng phó một số việc xảy ra đột xuất, giám sát và đăng kí một số yêu quái.”



“À!” Chu Thanh mừng rơn, Long tổ nếu nói về tác dụng thì chả lớn lắm nhưng lại cực kì quan trọng đối với Chu Thanh, nếu nó được lập ra để giám sát các môn phái trong thiên hạ, vậy chắc sẽ có tư liệu về Côn Lôn, tuy rất có thể Côn Lôn có che giấu thực lực, nhưng Chu Thanh vẫn có thể từ đó phán đoán ra một số thông tin có giá trị.



“Quan hệ giữa các đại môn phái hiện nay đều không mấy hòa thuận, cứ như chuyện lần trước, ta thấy chức tổ trưởng của ngươi không mấy dễ làm đâu, ngay cả mấy tên đệ tử Long Hổ Sơn cũng chả thèm nể mặt ngươi, đó không phải việc tốt! Ta nghe sư huynh Hư Kiếm Không của ngươi nói Lăng Phi của Côn Lôn vốn là tổ trưởng, sức ảnh hưởng vượt trên ngươi nhiều, sư huynh ngươi còn nhờ ta giúp người nữa nè.” Chu Thanh cuối cùng đã lòi đuôi cáo ra ngoài.



Hướng Huy nghe vậy mừng rơn: “Có tiền bối giúp đỡ, tên Lăng Phi đó còn là cái đinh gì chứ? Dù là sư phụ của hắn trưởng giáo Côn Lôn Càn Cơ lão đạo đụng phải tiền bối cũng phải cụp đuôi bỏ chạy thôi.”



Hướng Huy tuy chỉ khua môi múa mép tâng bốc Chu Thanh nhưng Chu Thanh lại chột dạ, tại sao tên Hướng Huy này nói đúng sự thật thế nhỉ?




“Về việc này sư bá của ngươi Linh Hư đạo trưởng cũng từng có nhắc với ta, tên Lăng Phi đó ta gặp qua rồi, còn tiếp xúc với hắn, tuy ngươi có linh dược trợ giúp, thêm vào có cao thủ phạt mao tẩy tủy, đột phá đến Dẫn Khí hậu kì, dù sao căn cơ vẫn còn chưa vững, Lăng Phi chỉ cách một bước là đạt cảnh giới Hóa Thần, thực lực giữa ngươi và hắn chênh lệch hơi lớn, khó trách các thành viên khác chống đối ngươi.” Vừa nói Chu Thanh vừa quan sát chăm chú Hướng Huy, lại lên tiếng nói tiếp: “Tuy ngươi có món pháp bảo đầy uy lực trên người, nhưng công lực bản thân phải nâng cao thêm mới có thể khiến người khác nể phục được.”



“Tiền bối dạy phải lắm ạ!” Hướng Huy ngoài miệng cung kính, trong bụng lại rủa thầm: Ngươi lợi hại như thế, truyền cho ta một ít công lực chân nguyên, giúp ta đột phá đến cảnh giới Hóa Thần chẳng phải tốt hơn à! Chỉ có điều những lời này đương nhiên không thể nói ra.



“Nếu Linh Hư đạo trưởng đã nhờ ta giúp đỡ ngươi, hiện giờ ta đã là Khách Khanh trưởng lão của Thục Sơn, cũng không dễ từ chối, ngươi là tổ trưởng Long tổ, trong tay chắc có tư liệu về phái Côn Lôn, hãy giao cho ta xem qua, để ta coi thử ở Côn Lôn còn có nhân vật lợi hại nào không, để đối phó tên Lăng Phi xong còn biết đường phòng bị.”



Chu Thanh không muốn lải nhải nói chuyện phiếm nữa, đi thẳng vào mục đích ngay. Vân Hà tiên tử đến giờ mới biết Chu Thanh muốn làm gì, thật ra môn phái nào cũng sẽ cố tình che giấu thực lực, tuyệt đối không như vẻ ngoài trưng ra cho người ta nhìn thấy đâu, phái Côn Lôn trong tu đạo giới chỉ có danh tiếng của Càn Cơ Tử là nổi bật hơn hết, nhưng Càn Cơ Tử rốt cuộc có bao nhiêu sư huynh đệ thì không biết rõ, rất có thể còn có mấy lão quái vật kiểu sư thúc sư bá gì đó ẩn mình trong môn phái. Chu Thanh điều tra từ Long tổ chính là cách tốt nhất dò xét thực lực đối phương.



Nghe Chu Thanh nói muốn đối phó Lăng Phi, Hướng Huy tuy không biết có phải hắn hứa hão không, nhưng trong lòng vẫn khấp khởi vui mừng