Pháp Sư Đôi Mươi

Chương 89




Dưới tác động ánh sáng của trăng tròn, khuôn mặt Cao Tuệ Mẫn càng trở nên sắc sảo hơn bao giờ hết. Tóc dài thướt tha thuận đà bay nhẹ trong gió, vẫn bộ giá y thêu mẫu đơn rực rỡ đó, môi đỏ như máu, ánh mắt lạnh lùng hời hợt nhìn Hoàng. Cậu chợt nhớ ra, lần thứ nhất gặp Cao Tuệ Mẫn, cũng là vào đêm trăng tròn. Khuôn mặt này vừa gặp đã nhớ, không thể lẫn đi đâu được.

"Cô cô, đã lâu không gặp."

Cao Tuệ Mẫn khẽ hừ nhẹ một tiếng.

"Trông ta giống như là cô cô nhà ngươi lắm sao?"

Quả nhiên là vẫn thần thái khinh bỉ như lần trước.

Hoàng khẽ động trong lòng. Cô không phải là bà cô là đúng rồi. Với tuổi đời của cô thì gọi cô là bà cố tổ của cô cô xem ra cũng chẳng ngoa đâu.

"Không có, không có."

Không gọi như vậy kêu gì cho tiện? Hoàng cong môi.

"Tại sao ngươi lại xuất hiện ở đây?"

Ơ hay ơ hay, buồn cười nhỉ, câu này Hoàng phải hỏi cô ta mới đúng chứ? Nhà cậu, quê cậu ở đây, thế mà lại đi hỏi người ta về nhà để làm gì.

Không đợi kịp trả lời, Cao Tuệ Mẫn tiếp tục buông giọng.

"Thôi không phí lời nữa. Hồi nãy ngươi cũng đã nhìn thấy tên kia thắp nhang trong điện Tế Bảo. Chắc chắn một pháp sư như ngươi cũng nhìn ra chiếc bàn thờ hồi nãy, hơn nữa còn là đệ tử của lão Long, có đoán được chuyện gì chưa?"

"Có đoán được."

Hoàng khàn giọng trả lời. Nhắc lại chuyện hồi nãy làm cậu không có hứng trả treo với Cao Tuệ Mẫn nữa.

"Vậy thì tốt. Thế ngươi cũng đã phần nào hiểu được lí do ta xuất hiện ở đây. Chỉ là ta vô tình nhìn thấy được khí tức nơi này quá lớn, e rằng cố tình làm lơ không nhúng tay vào lại tổn hại âm đức của ta."

"Vâng, cô cô."

"Ngươi đừng có gọi ta là cô cô nữa rồi cơ mà?"

Cao Tuệ Mẫn rít giọng lại, nổi giận liếc xéo Hoàng một cái.

Đúng là thứ nữ câu quỷ khó chiều.

Hoàng nhíu mày lại nhìn nhan sắc yêu hoặc ma mị trước mặt.

"Thế phải gọi là gì?"

"Tốt hơn hết là cứ xưng hô như người bình thường hay gọi cho ta. Mấy vấn đề này làm mất nhiều lời quá."

"Được rồi, vậy thì tôi với cô."

"Tuỳ ngươi."

"Xem ra cô cũng đã rình trộm à nhầm, thám thính suốt mấy ngày qua xung quanh Tế Bảo?"

"Đúng thế. Tên hồi nãy đêm nào cũng đến đây để tế máu lên ban thờ kia. Ta đã có ý định diệt trừ hắn từ lâu, vì đương nhiên hắn đã không còn là người từ trước rồi. Hắn chỉ là một con quỷ nô đội lốt con người lợi dụng thân xác của chính mình để tế máu cho người ở bàn thờ kia thôi."