Pháp Sư Đôi Mươi

Chương 301




Cậu khẽ lắc đầu tự biến mình trở về thực tại, hơi đâu lo ba cái thứ vớ vẩn đó.

Việc quan trọng bây giờ là phải chuẩn bị ít đồ để lát nữa giữa trưa liền quay lại phòng của Nhung để làm lễ.

Nghĩ đoạn, Hoàng bước nhanh lên xe buýt, bắt đầu lên đường.

Trước 12h trưa cậu phải xong xuôi đồ đạc quay về phòng Nhung, khi ấy dương khí mạnh nhất, thuận lợi cho mục đích của Hoàng.

Cậu xuống xe, việc đầu tiên là vào cửa hàng tiện lợi mua một ít đồ ăn nhanh rồi ăn vội.

Đáng nhẽ ra buổi trưa nay cậu tính dẫn Mai đi ăn ở quán quen hai người hay lê la nhưng cô lại bỏ đi trước.

Hoàng nuốt vội miếng bánh khô khốc trong miệng, uống một ngụm nước rồi bước ra ngoài.

Cậu rẽ vào ngõ bán đồ vàng mã, nơi quán quen của lão Long đầu hói nằm phía dưới cùng, một căn nhà cấp 4 lụp xụp chẳng ai để ý.

Bên ngoài vàng mã cùng các vật liệu giấy được bày la liệt từ cửa tới tận sân, một người đàn ông độ 60 - 70 tuổi ngồi dưới một cái ghế gỗ, tay đang đan khung tre cho một con ngựa giấy, thấy có hơi người, lão vội vàng ngẩng lên, mái tóc bạc phếch kia cũng di chuyển theo lão. Người này mặc một chiếc ba lỗ màu cháo lòng cùng quần đùi hoa, chân đi một đôi dép lê.

Hoàng thở dài.

Đúng là bạn thân lão Long đầu hói.

"Con chào chú ạ."

"Ồ? Ai đây? Lão Long đâu?"

"Thầy con ở nhà, nay con tới đây một mình."

"Vào nhà đi. Uống ngụm nước đã."

Lão ta đứng dậy, bước đi trước mời Hoàng vào trong nhà. Cậu cũng không ngại ngần mà đi theo sau.

Đây không phải là lần đầu tiên Hoàng đi vào đây.

Cậu từ lúc theo lão Long nhà cậu học việc, lão thường dẫn cậu tới đây mua đồ đạc phục vụ cho các công việc âm giới của mình. Thực ra lần nào tới Hoàng cũng phải xách đồ.

Người đàn ông già này sống một mình không vợ cũng chẳng con, lão ngồi đối diện Hoàng, lấy ấm ra rót nước mời khách.

"Nước vối ngon lắm. Uống đi cậu trai trẻ."

"Con xin."

Hoàng vội lấy hai tay đỡ lấy bát nước vối mà chủ nhà đưa cho, uống ực một hơi. Buổi trưa nắng gắt khiến cậu cảm thấy mình tỉnh táo hơn khi được tiếp thêm năng lượng.

Đợi khách uống xong nước, ông già trước mặt buông ấm xuống, bắt đầu hỏi han.

"Lão sai cậu tới đây lấy gì của ta?"

"Dạ không, không phải thầy con."

"Thế là ai?"

Người đàn ông già dặn này có vẻ như rất giỏi trong việc phán đoán suy nghĩ người khác.

"Con tới đây muốn lấy ở chú một thứ ạ."