Cô gái kia rời đi, chỉ còn mỗi hai người con trai đứng với nhau. Hoàng cùng Vương đầu đất nói mấy câu vớ vẩn, một lát sau Mai cũng có mặt.
"Nay vào nhà tôi chơi nhé?"
"Ừ. Vào chứ."
Mai nhìn thái độ của Hoàng, rồi gật đầu với Vương. Không vào lúc này kiểu gì cũng phải vào lúc khác. Đã từng biết qua, Vương rất cứng đầu và quả quyết khi làm những việc mình muốn.
"Hai người ngồi đi, đợi tôi xuống dưới nhà rót nước. Bố mẹ tôi đi làm cả rồi, còn mỗi mình ông bà đang ở đằng sau nhà thôi."
"Ừ. Được rồi, không cần nước đâu."
Hoàng xua xua tay, bày vẽ quá.
"Như thế sao được. Ha ha."
Vương vừa nói vừa chạy xuống dưới bếp, hình như gặp ai, hai người phía trên nghe loáng thoáng được cuộc đối thoại.
"Ai vậy Vương?"
"Bạn của con bà ạ. Đang ngồi trên nhà. Bà vào phòng nghỉ đi, không lại mệt."
"Bạn của Vương hả, lâu lắm rồi mới thấy con dẫn bạn về nhà. Để bà lên nói chuyện với bạn."
Tiếp đến là tiếng cười hà hà của Vương, cũng tiếng bước chân chậm chạp đi lên phía trên. Đoán chừng là bà nội của Vương, hai người Hoàng Mai ngồi ngay ngắn lại trên ghế.
"Con chào bà ạ."
"Chào các con. Tới chơi với Vương đấy à?"
"Vâng ạ."
"Hoàng với Mai phải không? Dạo này bây lớn quá, bà không nhận ra."
"Dạ? Bà nhớ mặt bọn con ạ?"
Cả Mai cả Hoàng đều giật mình. Trí nhớ của người già thật kinh khủng.
"Nhớ chớ làm sao không nhớ. Con Mai có mắt bồ câu, thằng Hoàng có cái mũi thẳng. Đứa nào cũng trắng, đứa nào cũng đẹp trai xinh gái hết."
"Con cảm ơn bà ạ."
Mai cười hí hí, còn Hoàng ngồi cạnh đến phát ngại. Bà già rồi, mắt đã mờ nhưng vẫn còn rất tỉnh táo và minh mẫn lắm. Hoàng hiểu, người này tạo nghiệp thì sẽ bị vận tới đời sau của mình. Nên gia đình của Vương đều có ông bà, bố làm bác sĩ, còn mẹ làm giáo viên, duy chỉ cậu là bẩm sinh trời không cho được tính thông minh, rất hay bị bạn xấu ăn hiếp, lợi dụng, dù có hết lòng dạy dỗ chỉ bảo cậu ta đến mấy cũng không có kết quả tốt được.
Trong trí nhớ của Hoàng, ba người Mai, cậu và Vương quen nhau là do Mai nhìn thấy lũ trẻ trong làng bắt nạt Vương, cướp bi ve của cậu ta làm cậu ta khóc toáng lên mới kéo cổ cậu ta về chỗ Hoàng chơi. Hồi đấy Mai đanh đá và giỏi đánh nhau nhất khu, đứa nào cũng sợ, còn Hoàng thì đẹp trai và được mẹ sắm cho ô tô điều khiển từ xa loại đắt nhất nên khi thấy Vương chơi bên cạnh hai người thì ai cũng nể và sợ, không dám đụng tới cậu ta nữa.