Trần Phong ý thức bằng một cách nào đó xuất hiện trong thể nội của mình, còn cơ thể lại không có lấy dù chỉ là một chút thương thế sau khi sử dụng chuẩn Thiên giai pháp kỹ.
Đồng thời bản nguyên của cậu còn đang không ngừng hấp thu lượng pháp lực tuy cực kỳ dồi dào và tinh thuần nhưng lại không rõ nguồn gốc.
Hỗn Độn bản nguyên cùng Băng long liên tục chuyển động, luyện hóa và phát triển, thanh niên suy tính một hồi.
Hiện tại có vẻ như huynh đệ Phong tháp bọn họ đã đánh bại được trùm cuối, vượt qua mọi thử thách của thế giới bóng đêm.
Như vậy về lý thuyết mà nói sẽ không còn nguy hiểm nào xuất hiện nữa.
Mặt khác, nguồn năng lượng ở đây có vẻ như cực kỳ khổng lồ, trong thời gian sắp tới có lẽ không thể nào cạn kiệt, theo đó đột phá pháp tôn lúc này sẽ vô cùng an toàn và vững chắc.
Trong lòng quyết định như vậy, cậu tiến lại gần bản nguyên pháp lực, hai tay liên tục biến hóa ấn pháp.
Lần đột phá cảnh giới này sẽ là lần khó khăn nhất từ trước đến giờ, đồng thời cũng là bước chuyển mình mạnh mẽ thiết yếu của cậu trên con đường pháp sư.
Để làm được điều này, bản nguyên của cậu cần phải được lấp đầy bởi Tinh Vân lực, thứ lực lượng tiến cấp từ pháp lực nguyên bản, làm bước mở đầu cho việc khai mở Tinh Vân thế giới cho Hỗn Độn bản nguyên.
Việc tiến cấp pháp lực thành Tinh Vân lực thực sự khá khó khăn, bởi nó không chỉ đơn giản là ngưng tụ nhiều pháp lực lại một chỗ là xong, mà còn phải thông hiểu được bản chất của pháp lực, từ đó mà kết hợp chúng lại một cách có lớp lang trình tự hợp lý.
Nói cách khác, Tinh Vân lực chính là phiên bản cao cấp hơn vô số lần của khối pháp lực bên trong bản nguyên của pháp tông.
Tinh Vân lực được tạo ra càng hoàn hảo, sức mạnh của pháp tôn cường giả càng cường hãn, đồng thời số lượng tinh cầu pháp lực càng nhiều hơn.
Đem pháp lực ngưng tụ đều đều vào trong bản nguyên, Trần Phong ý thức cũng là tiến sâu vào trong đó, cảm nhận bản chất của pháp lực, cố gắng nhận biết và nắm rõ từng đặc điểm cơ bản, nhỏ nhặt nhất để nắm được kết cấu tạo thành.
Việc này nhất thiết phải làm hết sức cẩn thận, không được vội vàng, bừa bãi, nếu không sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến con đường cường giả sau này.
Thanh niên hiểu rõ ràng điều đó, vậy nên không hề nôn nóng mà vô cùng bình tâm, từ tốn làm từng chút một, không hề bỏ sót một khía cạnh nào của pháp lực, xem xét tổng thể toàn bộ lần lượt từ trên xuống dưới, từ trái sang phải, từ trước đến sau, từ trong ra ngoài,…
Một tháng chậm rãi trôi qua, cuối cùng cậu cũng có thể nắm bắt được toàn bộ kết cấu tạo nên pháp lực cũng như làm cách nào mà nó có thể tiến hóa hay chuyển đổi thành các hệ nguyên tố khác nhau.
Mỉm cười hài lòng, cậu bắt đầu quá trình tiến cấp pháp lực trong bản nguyên.
Từng dòng pháp lực tỏa ra khắp tinh cầu lần lượt được cậu sắp xếp theo trình tự hợp lý trở nên ăn khớp và mạnh mẽ hơn nhiều lần.
Quá trình này diễn ra đều đặn và rất lâu, kéo theo tinh thần người ta cũng cần phải kiên trì rất nhiều.
Lần đầu thực hiện, đương nhiên Trần Phong không thể nào hoàn hảo được ngay, mắc phải những sai sót nhất định, mà theo đó, cậu lại phải tách pháp lực ra để làm lại.
Nghiên cứu phương pháp, thử nghiệm rồi gỡ ra làm lại, thanh niên cứ chăm chú như vậy liên tục hai tháng thời gian, cuối cùng quá trình ngưng tụ Tinh Vân lực lượng đầy ắp trong Hỗn Độn bản nguyên, tạo ra thế giới Tinh Vân vừa huyền ảo vừa cường hãn.
Tinh cầu bản nguyên của cậu lúc này, không phải đơn sơ như ba tháng trước, ngược lại là vô cùng tinh tế và tráng lệ.
Nói như vậy bởi thế giới Tinh Vân mới hình thành này như một không gian tách biệt hoàn toàn với bên ngoài.
Các vật thể bên trong nó cho dù có kích thước to lớn đến đâu vẫn là vô cùng bé nhỏ so với thể nội của cậu.
Bằng cách này, các tinh cầu pháp lực sau khi tiến cấp sẽ có thể tiếp tục phát triển không giới hạn.
Mặt khác, khắp nơi trong Tinh Vân giới này có vô số những đốm sáng nho nhỏ màu vàng kim liên tục nhấp nháy, tỏa ra dao động pháp lực cực kỳ hùng hồn.
Những thứ này chính là khởi nguyên của các Tinh Vân cầu sau này, chúng càng mạnh mẽ và dồi dào bao nhiêu thì sức mạnh của pháp tôn cường giả sau này to lớn bấy nhiêu.
Thanh niên thở ra một hơi dài, như vậy cậu đã bước được nửa chân vào pháp tôn cảnh.
Việc tiếp theo cần làm chính là tập trung các đốm sáng kia lại, tạo nên phần lõi sơ khai, phát triển thành Tinh Vân cầu.
Nghĩ đến đây cậu không khỏi một phen thấp thỏm nhưng đồng thời cũng thật sự hứng thú.
Lịch sử đã ghi nhận, quá trình đột phá pháp tôn cảnh có thể tạo ra tối đa là cửu đại tinh cầu, nhưng kiến thức thực tế của cậu lại cho biết không phải như thế.
Lần trước Linh Nhi đột phá chính là vượt qua cái giới hạn đó, đạt đến con số mười tròn trĩnh nhờ việc sở hữu bản nguyên Vô Cực.
Cậu dám chắc rằng, nàng hơn với những người thông thường một Tinh Vân cầu không phải chỉ để làm hình thức, mà cái này sẽ giúp nàng bỏ xa các pháp tôn cường giả khác.
Còn cậu hiện tại không biết sẽ thế nào, nhưng hẳn cũng sẽ có ưu thế hơn so với mọi người và chắc cũng không kém cạnh so với Linh Nhi.
Bản nguyên Hỗn Độn của cậu, đương nhiên không phải thứ gì tầm thường.
Trần Phong đến đây có hơi căng thẳng một chút.
Cậu sẽ cần phải tiếp tục tạo ra Tinh Vân lực với mật độ dày đặc hơn nữa, như thế các Tinh Vân khởi nguyên sẽ xuất hiện và cậu sẽ thu thập các đốm sáng kia tại đó.
Chớp mắt lại thêm một tháng thời gian trôi qua, Tinh Vân thế giới chân chính hình thành, cùng với Tinh Vân khởi nguyên đạt đến số lượng tối đa, đang không ngừng phát sáng, báo hiệu đột phá thành công lên pháp tôn cảnh giới.
Thanh niên suốt thời gian qua gần như xuất hiện tâm trạng hoảng hốt, bởi số lượng Tinh Vân cầu cậu có thể tạo ra dựa trên các Tinh Vân khởi nguyên và tinh cầu pháp lực trước mặt là quá mức bi.ến thái:
Hai mươi sáu!
Con số này chính là đem số liệu thống kê trong lịch sử kia bỏ đi hết không còn một chút! Linh Nhi với Vô Cực bản nguyên cũng chỉ là hơn người ta một Tinh Vân cầu, còn cậu ở đây lại còn bỏ xa như thế, hơn số lượng tối đa đến gần ba lần, cậu thực không hiểu là cái gì đang xảy ra nữa!
Ngoài pháp lực tinh cầu đang phiêu phù, khắp nơi bên cạnh nó đều có các Tinh Vân khởi nguyên đang liên tục xoay chuyển.
Kích thước của những thứ này mặt khác lại không giống nhau như của Linh Nhi hay mọi người.
Có bảy Tinh Vân khởi nguyên lớn nhất, cùng với tinh cầu pháp lực tạo thành một khối lập phương khổng lồ.
Tiếp đến là sáu cái kích thước nhỏ hơn một chút, tọa lạc tại tâm diện của sáu mặt khối lập phương.
Cuối cùng là mười hai Tinh Vân khởi nguyên với kích thước nhỏ hơn hẳn, nằm tại trung điểm các cạnh của khối.
Nếu như dựa vào kích thước thì nội bảy cái lớn nhất cùng với tinh cầu pháp lực ban đầu đã ngang với những người sở hữu bát Tinh Vân cầu thông thường.
Còn những Tinh Vân khởi nguyên nhỏ hơn thì cậu không có cách nào để so sánh.
Tuy nhiên cậu nghĩ rằng cho dù số lượng có nhiều đến như vậy thì thực lực cậu đạt tới là hơn người bình thường mà thôi, còn không thể quá vượt trội so với Linh Nhi.
Thở ra một hơi dài, Trần Phong lắc đầu bỏ những suy nghĩ đó sang một bên, tạm thời nó không quá quan trọng hay cấp thiết gì.
Hiện tại cậu đã đột phá thành công, mà pháp lực chung quanh cũng không còn nồng đậm như trước, tiếp theo nên tìm cách rời khỏi thế giới này thôi.
Thanh niên ý thức rời khỏi Tinh Vân thế giới, trở lại thể nội.
Sau khi trận chiến kết thúc, cậu đã được đưa trực tiếp vào đây, vậy nên có thể sau khi hoàn thành tu luyện, sẽ có lời giải thích rõ ràng cho cậu.
Không để cậu chờ quá lâu, theo một cảm giác ấm áp nhẹ nhàng, ý thức của cậu trở về với thế giới thử thách của kỳ tuyển chọn.
Cơ thể cậu lành lặn và hùng mạnh vượt xa khi trước giữa không gian bao la rộng lớn.
Tuy nhiên lúc này nó không phải tăm tối với hắc ám vô tận như lúc trước mà lại vô cùng ôn hòa, hoàn toàn cân bằng giữa thiện và ác.
Nơi đây không có bất kỳ thứ gì khác, các huynh đệ Phong tháp dường như đã được dịch chuyển đi, chỉ còn mình cậu.
Không gian trước mặt cậu dao động, nhộn nhạo một hồi rồi xuất hiện một đạo nhân ảnh.
Vị lão giả này trông đã rất lớn tuổi với râu tóc bạc phơ toàn bộ.
Phiêu phù giữa không gian, tùy ý để y phục bay theo chiều gió, ông mỉm cười với cậu:
– Tiểu tử ngươi thực sự đã cứu ta một bàn thua trông thấy!
Trần Phong nghe hiểu nhưng không hiểu, đành phải hỏi lại:
– Có phải tiền bối là người cai quản mảnh không gian này?
– Đúng vậy!
Lão giả gật gật đầu, khuôn mặt có chút phiền muộn:
– Vạn năm trước ta nhận ủy thác của Huyền Đế, tiến vào không gian thử thách của Phong tháp, sàng lọc đệ tử nơi đây.
Nhiều năm qua để cho đám tiểu tử các ngươi gặp khổ, lỗi một phần là do ta!
Nghe ông kể, thanh niên trong lòng cũng là dâng lên một cỗ khó hiểu:
– Nguồn năng lượng hắc ám đó, như thế nào lại mạnh mẽ đến vậy?
– Tuyển chọn Tư Hình, về căn bản chính là đem các ngươi đẩy vào tận cùng của tội lỗi và tuyệt vọng, giúp các ngươi hiểu thêm về bản chất của cái gì là thiện và ác rồi tự mình vượt qua đó.
Tuy nhiên khoảng chừng trăm năm trước, mọi chuyện không còn đơn giản như vậy!
– Chuyện gì đã xảy ra?
Trần Phong hỏi, thực sự lo lắng về vấn đề này.
Vị pháp sư già nua cũng cau mày:
– Ta không chắc lắm về nguồn gốc của sức mạnh hắc ám kia, chỉ biết nó đột nhiên tràn ngập khắp thế giới, khiến cho đám sinh vật trong thử thách tha hóa và cường hãn hơn, bóng tối trong tim đám trẻ các ngươi thì mất kiểm soát còn bản thân ta thì bị khống chế hoàn toàn ý thức!
Thanh niên cực kỳ kinh ngạc.
Vị tiền bối trước mặt dù cậu cố thế nào cũng không thể biết được thực lực, mà lí do đơn giản chính là ông ấy đã bỏ xa cậu quá nhiều, vậy nhưng thứ hắc ám vô tận kia lại có thể khống chế ông hoàn toàn.
Cậu thật không tưởng được chủ nhân của nó, kẻ địch của bọn họ cường hãn đến đâu và mục đích của hắn ta là gì.
Vị lão giả hiểu những suy nghĩ của cậu, gật đầu ngưng trọng nói:
– Nếu không nhờ có Thần Văn của ngươi, không ai biết được chuyện này sẽ còn kéo dài đến bao giờ và có thể có biến cố nào xảy ra thêm hay không.
Tuy nhiên nay nó đã dừng lại, chúng ta cần phải chuẩn bị cho những bước tiếp theo!
Trần Phong hơi nhướn mày.
Người này tuy nói có vẻ là quang minh chính đại, một đại sư vai vế bậc nhất Thiên Huyền tông nhưng không có nghĩa là cùng phe với cậu tuyệt đối.
Ông ta dễ dàng nhìn ra bí mật của cậu như vậy, cậu không thể không đề phòng.
Vị pháp sư như đoán được biểu hiện của cậu, khịt mũi:
– Ngươi khỏi lo, ta chẳng có ý định cướp đoạt bảo vật của ngươi đâu, đó là hành động của những kẻ ngu xuẩn chẳng hiểu gì về lục địa này thôi!
– Ý người là sao?
– Ngươi có vẻ kiến thức không được nhiều lắm thì phải?
Nghe câu hỏi của cậu, lão giả cười khẩy đáp lại.
Tuy nhiên ông ta cũng chẳng muốn vòng vo làm gì, rất nhanh liền giải thích:
– Lục địa này từ xa xưa đã tồn tại chín mảnh Thần Văn tương ứng với cửu hệ nguyên tố khởi nguyên, cho dù là thứ nào cũng cực kỳ cường hãn, có được trong tay cũng có thể trở thành bá chủ thiên địa.
Tuy nhiên muốn trở thành chủ nhân của chúng lại không phải điều có thể dễ dàng làm được.
Cho dù ngươi có là Pháp Đế cường giả nhưng không vượt qua thử thách, đáp ứng được điều kiện của Thần Văn, ngươi cũng bị nó từ chối.
Ngưng lại một chút, vị pháp sư già tiếp tục:
– Không phải ta không tự tin mình đáp ứng được thứ sức mạnh vô địch đó, mà là ta biết chắc mình sẽ không thể nào thỏa mãn được điều kiện của Thần Văn.
Ngươi nắm giữ nguồn sức mạnh càng cao, trách nhiệm của ngươi phải có càng lớn.
Đó là một chân lý mà rất nhiều người không hiểu, để rồi khi nắm giữ năng lực khổng lồ trong tay thì nhanh chóng lụi tàn hoặc sa ngã.
Lão giả mỉm cười với cậu:
– Có thể với ngươi hiện tại, ta là một cường giả hùng mạnh bá đạo nào đó, nhưng sự thật ta cũng chỉ là một người bình thường mà thôi.
Ta không phù hợp để gánh vác trách nhiệm của một kẻ sở hữu Càn Khôn Thần vật, còn ngươi lại là người như thế, đương nhiên ta sẽ không làm cái việc ngu xuẩn kia.
Hơn nữa, ngươi vừa cho ta một cái nhân tình, ta không phải người vong ân phụ nghĩa, ta trả ơn ngươi còn chưa xong nữa là!
Trần Phong gãi đầu.
Cậu đối với vị lão nhân trước mặt không phải có oán trách gì, ông nói vậy cũng là biết vậy, còn cái ơn nghĩa gì đó cậu không quan trọng cho lắm.
Cậu hỏi:
– Tiền bối đừng quá lời như vậy, ta chỉ là tiện tay làm mà thôi!
– Tiểu tử, mục đích của ngươi là gì không quan trọng, hơn nữa chúng ta cũng không có nhiều thời gian mà hàn huyên đâu.
Nguồn năng lượng làm phần thưởng cho ngươi đã hấp thụ xong, việc của ngươi tại thế giới này đã hoàn thành, ngươi mau chóng rời khỏi đi, cũng đừng tìm cách quay lại.
Ông ta cau có nói, phất tay một cái.
Tầm nhìn của thanh niên đột nhiên bị bao phủ bởi ánh sáng chói lóa, chớp mắt đã trở lại cột ma thuật bên trong Phong tháp..