Phản Xuyên Vào Showbiz, Ta Cầm Nhầm Kịch Bản ''Hay Ra Vẻ''

Chương 53




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Anh suy nghĩ một chút rồi hỏi cô: "A Tiếu, anh sáng tác hai bài hát cho em, không muốn bàn chuyện công việc thì sư huynh giúp em thu album trước nhé?"

Nếu lời của Quý Lâm Xuyên bị người ngoài nghe thấy, mỗi một người đều phải trợn mắt há mồm than vãn không ngừng, từ khi debut đến bây giờ, anh chưa từng sáng tác bài hát cho bất cứ ai!

Thật ra có nhiều người trong giới đã mời Quý Lâm Xuyên nhưng không có ích gì, bây giờ anh lại chạy tới xin A Tiếu thu âm ca khúc anh viết!!!

A Tiếu đối diện với ánh mắt mong chờ của anh, căng thẳng nuốt nước miếng mấy cái, sao cô hát được chứ.

"Em nhìn nó thì có thể nhìn ra hoa à?" Quý Kỳ Tây dựa vào ghế salon lần nữa, lười biếng giống như chẳng có xương, anh thấy A Tiếu do dự bèn nói thẳng: "Muốn hát thì tôi sẽ để cháu trai giúp em thu âm, không đủ năng lực chuyên môn thì tôi tìm giáo viên dạy em, nếu lạc nhịp, công ty có bộ phận chỉnh giọng, album bán không được thì tôi mua hết, em cứ ôm niềm tin album vừa được tung lên mạng thì người ta sẽ đua nhau giành giật mà mạnh dạn thu âm đi, không có gì phải sợ."

A Tiếu kinh ngạc nhìn Quý Kỳ Tây, cô há miệng, bỗng dưng phát hiện mình nương theo suy nghĩ của anh lại không tìm được cái cớ để lùi bước!

"Vậy, vậy em thu âm?"

"Thu âm!" Quý Lâm Xuyên gõ nhịp quyết định, dù anh cho rằng Quý Kỳ Tây nói là lạ ở đâu nhưng A Tiếu đồng ý là được: "Em cũng không cần tìm giáo viên, sư huynh dạy em."

Quý Kỳ Tây đang tán dóc với ai đó trên điện thoại, nghe được cuộc đối thoại của hai người, thuận miệng trả lời một câu: "Cứ yên tâm thu âm, nếu xấu hổ thì tôi giúp em đuổi người ngoài đi."

Vừa nói xong, anh đưa điện thoại tới trước mặt A Tiếu, vẻ mặt hơi tế nhị: "Không thể giúp em tìm thể diện về, chỉ có thể vớt vát danh tiếng đập bàn không chịu bồi thường của em."

Quý Lâm Xuyên nửa tin nửa ngờ cầm di động đến cho cô, nhìn nội dung thì không khỏi tức cười.

Phòng làm việc của Tang Tiếu V:【Quay show xong, bà chủ Tiếu phải bồi thường (khóc lớn), nhưng sau đó tổ chương trình đã nuốt lời, nói đó là gỗ lim vàng!】

A Tiếu gãi đầu, ánh mắt mờ mịt: "Nhưng em chưa bồi thường cho họ mà."

"Không phải nói là lừa lại sao?" Quý Kỳ Tây giơ tay: "Lừa người ấy, chuyện tôi thuần thục." Anh vừa dứt lời thì khẽ nâng cằm về phía điện thoại: "Chắc tổ chương trình sẽ trả lời em đấy?"

A Tiếu cúi đầu nhìn, thật sự nhìn thấy bọn họ trả lời. Dear Holiday V:【Nói bậy! Chúng tôi hoàn toàn không nói với em là gỗ lim vàng, chúng tôi nói nó là một cái bàn bình thường!】

Cư dân mạng thấy vậy thì sôi nổi, truy hỏi:【Vậy Tang Tiếu thật sự bồi thường à?】

Dear Holiday V:【Không! Không chỉ không bồi thường mà còn lừa chúng tôi một hộp kẹo!】

A Tiếu siết nắm đ.ấ.m nhỏ, lỗ tai cũng đỏ lên vì tức giận: "Bọn họ nói bậy! Kẹo là bọn họ chủ động đưa em!"

Quý Kỳ Tây có chút bội phục chỗ chú ý của A Tiếu, anh duỗi tay phải lấy điện thoại về, thờ ơ hỏi: "Biết chuyện bọn họ đang làm là gì không?"

"Nói láo!" A Tiếu cây ngây không sợ c.h.ế.t đứng: "Bọn họ đang lừa người!"

Quý Lâm Xuyên: "."

Em gái đần, như vậy gọi là tự bóp chính mình.

Không đợi anh nói ra khỏi miệng, chỉ thấy Quý Kỳ Tây gật đầu, hợp tình hợp lý hỏi A Tiếu: "Không sai, bọn họ nói láo, bọn họ nói láo hai lần, chúng ta lừa người một lần, ai đáng ghét hơn?"

A Tiếu không chút do dự, quả quyết đáp: "Bọn họ!"

"Đúng!" Quý Kỳ Tây thấy A Tiếu ngây thơ thì cong môi cười: "Vì vậy chúng ta lừa họ một lần, không bồi thường một lần, tổng cộng hai lần, có tính là huề nhau không?"

"Đương nhiên là tính!" A Tiếu trả lời xong, cô nhẹ nhàng vỗ tay một cái, đôi mắt hạnh như có một chấm nhỏ rơi vào, rực rỡ lóe sáng: "Thì ra bọn họ nói láo hai lần là vì giúp chúng ta tiết kiệm tiền!"

Quý Kỳ Tây tủm tỉm cười, cực kỳ đồng ý: "Em đoán rất đúng!"

Quý Lâm Xuyên: "..."

Toang rồi toang rồi, A Tiếu đã bị một cái hỗn thế ma vương "Tây hóa"*.

*Là đồng hóa, mà chỗ này chơi chữ: Tây (dong-西) trong Quý Kỳ Tây với đồng (dong-同) trong đồng hóa 同化.