Nghe vậy, những người khác đều ném ánh mắt bội phục về phía Tang Tiếu, có thể xem rau xanh xào cháy thành ức gà xào lăn, hơn nữa còn có thể ăn ngon miệng như vậy, Tang Tiếu cũng là người tài ba nha!
Tang Tiếu ở trong đoàn làm phim “Hành động ưng đen” ròng rã một tuần, bởi vì giai đoạn cuối có ba ngày nghỉ nên cả đoàn người Tang Tiếu đi máy bay quay về thành phố Kinh chuẩn bị ghi hình đại diện phát ngôn một trò chơi dưới trướng công ty Trường Dực.
Ngay từ đầu, cảm xúc của người trong đoàn làm phim đối với việc Tang Tiếu rời đi cũng không phải quá sâu sắc, dù sao công việc của bọn họ cũng bận rộn, mãi tới trưa, từng phần cơm hộp được đưa tới, bọn họ ăn đồ ăn nhạt nhẽo, nhìn cái bàn không có một ai, rơi vào sầu lo sâu sắc, bọn họ hơi nhớ Tang Tiếu rồi.
Bởi vì trong lúc bay trở về thành phố Kinh, Tang Tiếu có một lịch trình ở thành phố Thâm, cho nên khi Tang Tiếu một lần nữa ngồi lên máy bay về thành phố Kinh thì đã là hai giờ chiều.
Trong khoang hạng nhất, Tang Tiếu ngồi ở chỗ gần cửa sổ, nhân lúc máy bay chưa cất cánh, cô cúi đầu trao đổi với Quý Kỳ Tây trong Wechat điện thoại, nội dung đại khái đều là trải nghiệm tâm đắc của cô vào buổi tối mấy ngày trước khi xem video diều lượn.
Tang Tiếu vì cân nhắc đến tín hiệu ở khu quay chụp cho nên đã sớm tải mấy video có lượt nhấp đứng đầu về lưu trong điện thoại, chờ buổi tối khi nghỉ ngơi thì lấy ra xem, vừa đọc các kỹ năng mà Quý Kỳ Tây đưa vừa đối chiếu với mỗi một hành động trong video.
Nếu như có người đến hỏi Tang Tiếu, người đó sẽ phát hiện ra, trong mấy ngày ngắn ngủi mà kinh nghiệm lý luận của Tang Tiếu đã trở nên vô cùng phong phú, ít nhất có thể xem như là một chuyên gia khí tượng nhập môn, có thể căn cứ vào địa hình khác biệt, tầng mây khác biệt thậm chí là nhiệt độ không khí khác biệt cực nhỏ để tính toán luồng không khí.
[Quý Kỳ Tây: Em nói em thích nhất người chơi diều lượn tên là Tào Duy Huyên?]
Đôi mắt Tang Tiếu óng ánh, động tác trên tay cực nhanh gõ chữ trả lời: [Vâng! Trước đó em có tra tư liệu trên mạng, anh ấy đã lấy được quán quân hai lần cúp thế giới, hơn nữa đến hết năm nay vẫn luôn đứng đầu bảng xếp hạng diều lượn World Cup!]
Có thể là do những trải nghiệm khi ở trong tông môn dẫn tới bất kể chuyện gì A Tửu cũng thích chú ý người mạnh nhất trong lĩnh vực đó trước, mà Tào Duy Huyên không thể nghi ngờ chính là người số một trong thi đấu diều lượn mà Tang Tiếu có thể tra ra được!
Tang Tiếu tin tưởng vững chắc Tào Duy Huyên nhất định là cao thủ ưu tú giống như các sư huynh sư tỷ!
Lần này, Quý Kỳ Tây trả lời hơi chậm: [Tốc độ của anh ta cũng bình thường thôi, có mấy động tác màu mè cũng không đủ tiêu chuẩn.] .
||||| Truyện đề cử: Rể Ngoan Xuống Núi Tu Thành Chính Quả (Rể Ngoan Giá Đáo) |||||
Lúc đang trả lời, anh dường như cũng đang tra tìm video diều lượn của Tào Duy Huyên ở trên mạng, chụp màn hình lại mấy động tác, có lý có chứng cứ nói với Tang Tiếu là không đúng tiêu chuẩn chỗ nào. Dù sao Tang Tiếu cũng chưa thực hành, dựa vào mấy động tác mà Quý Kỳ Tây chụp màn hình thì cũng không nhìn ra được: [Nhưng em cảm thấy ở trình độ đó thật sự rất lợi hại nha! Hơn nữa xem video của anh ấy thì sẽ căng thẳng đến mức trái tim nhảy bình bịch!]
Sau khi Tang Tiếu gửi đi tin nhắn, Quý Kỳ Tây hồi lâu không trả lời, mấy phút sau thì trả lời một câu: [Ừm, anh biết anh ta, có thời gian sẽ giới thiệu cho hai người làm quen?]
[Không!]
Tang Tiếu nhìn thấy câu hỏi của Quý Kỳ Tây thì không hề suy nghĩ, từ chối rất quả quyết rồi tiếp tục gõ chữ bổ sung: [Trình độ hiện tại của em không được, chờ em luyện đến gà cấp trung đã rồi làm quen anh ấy sau!]
Nếu như bây giờ hai người họ làm quen thì cuộc sống trong tông môn lúc trước chẳng phải rất có thể sẽ tái diễn sao? Cô tuyệt đối sẽ không dùng kỹ năng của đồ cùi bắp hạng bét đi khiêu chiến tầng cao thủ nữa đâu!
Tang Tiếu một mực khuyên bảo bản thân mình, nhất định phải luôn ghi nhớ phương châm trưởng thành hèn mọn của tam sư huynh, chờ đến khi trưởng thành hoàn toàn rồi khiêu chiến sau, tốt xấu gì cũng có thể từ việc bị đánh c.h.ế.t bởi một chiêu biến thành bị đánh c.h.ế.t bởi ba chiêu nha!
Tang Tiếu và Quý Kỳ Tây đang trò chuyện, đột nhiên cảm thấy bên cạnh có người tới, cô theo bản năng nghiêng đầu nhìn thoáng qua, người tới mặc áo sơ mi cổ lật màu xám tro nhạt, để mái tóc màu nâu dài quá tai, trông mềm mại đến mức rất dịu dàng.
Anh ta và Tang Tiếu đều đeo khẩu trang màu trắng, đến mức Tang Tiếu thậm chí còn yên lặng suy đoán trong lòng có khi nào anh ta cũng là một diễn viên hay không?
Khi Tang Tiếu đang đoán, cuộc nói chuyện của anh ta với bên kia điện thoại cũng đến lúc kết thúc, rõ ràng giọng nói rất dịu dàng nhưng giọng điệu mang theo vài phần táo bạo không rõ ràng lắm: “Tôi đã lên máy bay rồi, chờ xuống máy bay rồi nói sau, anh đừng lừa tôi, NPC kia tôi xem rồi, từ trong ra ngoài đều không đúng.”
“Ngày mai? Anh nghĩ hay lắm, đợi lát nữa xuống máy bay tôi sẽ đi tìm anh, hai chúng ta bỏ bốn lên năm cũng coi như là đồng hành, anh che giấu mấy người chơi bình thường thì cũng thôi đi, tôi không được, nói cho đúng thì thật ra sự việc tôi không quan tâm nhưng chuyện này không được.”
Anh ta cúp điện thoại xong, cúi đầu xuống thì bất chợt va thẳng vào ánh mắt của Tang Tiếu, sau khi hơi sững sờ thì mắt cười cong lên, gật đầu xem như là chào hỏi, chờ sau khi ngồi xuống thì lấy tai nghe kiểu chụp tai ra đeo lên, đồng thời ngửa đầu dựa vào thành ghế, khẽ nhắm mắt lại, dáng vẻ chuẩn bị ngủ hết cả quá trình.
Tang Tiếu hâm mộ nhìn thoáng qua người sắp say giấc ngồi ghế bên cạnh, sau đó, cô đưa tay tay xoa xoa lỗ tai, ôi, cô vừa ngồi máy bay là sẽ đau tai, hoàn toàn không ngủ ngon được.