Được trùm sò Tang Tiếu gánh thật là quá tuyệt vời!!!
"Ảnh?" Sắc mặt Quế Qua đột nhiên thay đổi, anh ta tiến lên hai ba bước, vươn tay muốn đoạt lấy bức ảnh trong tay Tang Tiếu, trong giọng điệu lờ mờ có chút chất vấn: “Cô tìm ra bức ảnh ở đâu?”
Tang Tiếu dứt khoát tránh khỏi tay Quế Qua, vẻ mặt nghiêm túc đứng đắn: "Ảnh tôi tìm được, không thể đưa cho anh.”
[Chỉ số ra vẻ: 1441/9999]
Ban đầu khi mọi người nghe Tang Tiếu và Cổ Ly Nguyệt nói khóa mật mã đã được mở, có người kinh ngạc, cũng có người thì vui mừng, nhưng không một ai ngờ được rằng phản ứng của Quế Qua lại lớn như vậy, mà Tang Tiếu cũng chẳng hề nể mặt chút nào.
Thấy bầu không khí đông cứng, Thi Dung bước lên khuyên bảo: "Tang Tiếu, Quế Qua không có ý gì khác đâu, cậu ta chỉ là quá sốt ruột, hơn nữa cũng không ngờ có manh mối không thể chia nhau xem.”
"Có kiểu manh mối như vậy à? " Tang Tiếu khó hiểu nhìn Thi Dung, sau đó, ngay trước mặt Quế Qua, cô đưa bức ảnh trong tay cho Thi Dung: “Chị muốn xem sao? Tôi có thể cho mọi người xem?”
Ý tứ là: Ngoại trừ Quế Qua, ai trong số mấy người cũng được xem hết.
Những người khác: …
Cư dân mạng: …
Quế Qua, Quế Qua xanh mặt rồi, trông chẳng khác gì trúng độc hết.
[Tang Tiếu có thể để ý mặt mũi một chút không vậy? Hồi đó cô ta bắt nạt Quế Qua, đuổi một Quế Qua vô danh tiểu tốt ra khỏi đoàn làm phim, bây giờ cô ta lại làm xấu mặt Quế Qua. Cô ta thật sự nghĩ mình có Quý Lâm Xuyên và Tịch Ngôn Vãn chống lưng nên không sợ trời không sợ đất đấy à?]
[Không có ai chống lưng thì bị người ta bắt nạt thôi. Thương Qua Qua của tụi tui quá đi à.]
[Thương thương cái rắm ấy, nhóm D vừa đăng hình ảnh “bàn tay đồi bại” của Quế Qua lên là bị xóa ngay lập tức kia kìa. Nói anh ta không có chống lưng hả, quỷ mới tin ấy!]
[Mị có một suy đoán to gan, có lẽ hồi đó Quế Qua muốn giở trò đồi bại với Tang Tiếu trong đoàn phim, kết quả lại bị Tang Tiếu đá đi.]
[Đoán cái con mẹ mày ấy, đã chụp màn hình những người kêu Quế Qua giở trò đồi bại, ngồi đợi bị kiện đi!!]
Phần bình luận chạy trong phòng phát sóng tranh cãi ầm ĩ, những người trong phòng bí mật cũng rất nhanh chóng bình tĩnh lại sau cảm xúc kinh ngạc bất ngờ. Thấy Thi Dung vẫn đứng ngây ra, Thẩm Ngư không nói hai lời nhận lấy bức ảnh trong tay Tang Tiếu: “Thật sự có một chuỗi chữ cái tiếng Anh ở phía sau nè, NHDFCG...” "Ầy, suýt nữa thì tôi tính ra được rồi.” Tề Thịnh thở dài bước lên, so sánh chữ cái mà anh ấy tính toán ra với chuỗi tiếng Anh trong ảnh: “Thật sự chỉ thiếu một tí nữa thôi.”
Nói xong, Tề Thịnh không nhịn được mà nhìn Tang Tiếu thêm lần nữa, chân thành giơ ngón tay cái lên: "Tiếu Tiếu, cô thật sự đã bị đánh giá thấp rồi.”
Nhìn dáng vẻ không hề giả vờ cùng với một nửa quá trình tính toán của Tề Thịnh, Tang Tiếu chớp chớp mắt, chẳng lẽ cô thật sự đã đánh giá thấp thực lực của mình rồi sao?
Tề Thịnh khen rất thật lòng. Trước khi đến chương trình, anh có lướt Weibo, hơn một nửa số người trên đó đều nói rằng nhóm của Tang Tiếu và Cố Ly Nguyệt đứng bét là cái chắc. Tề Thịnh nhẩm tính điểm trong lòng, nếu không có chuyện bất ngờ gì xảy ra, Tang Tiếu và Cố Ly Nguyệt có thể sẽ giành hạng nhất.
Thẩm Ngư cũng cười khanh khách phụ họa: "Nghe tên Tang Tiếu là đã thấy rất thông minh rồi!”
Bình thường Thẩm Ngư không xem nhiều chương trình giải trí, nhưng sau khi chạm mặt, lúc cô ấy chính tai nghe Cố Ly Nguyệt gọi hai chữ Tang Tiếu là đã cảm thấy có chút quen thuộc. Tích tắc sau, Thẩm Ngư bừng tỉnh đại ngộ. Năm ngoái anh họ cô ấy phải nhập viện, cái người không có thật mà anh họ nhắc tới nhắc lui suốt ngày khiến bác gái nghi ngờ đó là đối tượng hẹn hò của anh ấy chẳng phải tên là Tang Tiếu sao!
Cố Ly Nguyệt đẩy Thẩm Ngư ra, ôm chặt Tang Tiếu: "Chị có tâng bốc thì cũng tâng bốc thật lòng tí đi. Gì mà tâng bốc tên chứ. Với cả em và Tang Tiếu chung một nhóm, chị đừng hòng cầm cuốc cạy góc tường nha.”
Trần Ngư đang định trả lời thì đồng tử của đột nhiên co lại, ngón tay run rẩy chỉ về phía sau Tang Tiếu cùng Cố Ly Nguyệt: “Quỷ! Quỷ kìa!!!”
Hóa ra trong lúc bọn họ nói chuyện, NPC ma nữ mặc đồ đỏ chẳng biết đã mò lên lầu ba từ lúc nào. Váy đỏ tung bay, tóc đen rũ rượi, khuôn mặt trắng bệch, đôi mắt đen ngòm nhìn chằm chằm bọn họ.
Sau khi Thẩm Ngư kêu lên, toàn bộ ánh đèn nơi hành lang đột nhiên tối đi, không đến mức đen như mực, nhưng kiểu mờ tối kia lại khiến cho người ta thấy sợ hãi trong lòng, lạnh toát cả người, tóc gáy dựng đứng.
“Á!!!”
Ngay lập tức, tiếng hét chói tai đ.â.m thủng toàn bộ tòa dân cư.
Ba người Cố Ly Nguyệt, Thẩm Du và Thi Dung hét to nhất, Tang Tiếu nghe thấy những tiếng hét sống động từ khắp nơi ập đến. Cô quay đầu lại nhìn, trông thấy biểu cảm thật sự sợ hãi của bọn họ, lần đầu tiên Tang Tiếu không hùa theo hét lớn thành tiếng.
Mấy tiếng trước, Tang Tiếu cảm thấy trình độ của Cố Ly Nguyệt ngang ngửa với mình, hai người đều là “đồ cùi bắp” đứng nhất từ dưới đếm lên. Sau đó cô có d.a.o động mấy lần, nhưng hiện tại, mấy người Cố Ly Nguyệt lại thật sự là sợ hãi một con ma còn lười chẳng thèm hóa trang cho gia hồn, chẳng phải nói rất có thể bọn họ còn “cùi bắp” hơn cả cô nữa sao?
Tang Tiếu: "!!! "
Nếu đúng như vậy, thế giới tương lai thật quá ư tuyệt vời!!
Tang Tiếu, người trước giờ luôn chuồn đi đầu tiên, nay lần đầu tiên đứng chắn đằng sau, õng ẹo kêu lên: “Mọi người chạy trước đi! Tôi sẽ bảo vệ mọi người!” “Đồ cùi bắp” hạng áp chót đi bảo vệ “đồ cúi bắp” hạng bét bảng, đúng là phẩm cách tốt đẹp của người tông môn!