A Tiếu liếc nhìn độ cao, cô cảm thấy mình có thể tìm c.h.ế.t để kiếm được Chỉ số ra vẻ nên ngẩng đầu, nghiêm túc cam kết với anh ta: "Tôi có thể xách anh xuống, còn tiết kiệm thời gian hơn anh kêu người tới, anh đồng ý không?"
Dù cô muốn tìm c.h.ế.t nhưng cũng phải hỏi ý kiến người trong cuộc.
Trông thanh niên kia khá thờ ơ, cũng có thể là không thờ ơ mà chỉ đơn thuần muốn xem kết quả có kích thích hay không, anh ta lười biếng cười một tiếng: "Được chứ, cô tới..."
Lời còn chưa dứt, một giây sau, anh ta và người xem live stream đều trơ mắt nhìn A Tiếu ba bước rồi hai bước, nhanh nhẹn như chim én mà bay lên cây.
Thanh niên thấy vậy thì vẻ mặt xuất hiện sự kinh ngạc ngắn ngủi, ngay sau đó khẽ chậc, cô nhóc này trông rất ngoan, hoang dã thật, coi cái tư thế thuần thục của cô vừa nãy chắc lúc đi học cũng phải leo tường cả chục, cả trăm lần ấy chứ?
A Tiếu nắm dụng cụ bị kẹt trên cây ra, không nói hai lời, một tay xách người và cánh dù, hai cái cộng lại cũng cỡ 100kg, cô nhảy từ trên cao xuống, dễ dàng nhảy xuống một cái cây cao 2m.
Cây cao 2m.
2m!
Cũng chỉ 2m thôi... Ủa khoan, chân người đàn ông đó cách mặt đất 2m thì chẳng phải cái cây treo anh ta là 4m hả?
Cái đù mé!!!
Chỉ số ra vẻ: 15/9999.
"A..."
Thanh niên giẫm mặt đất dưới chân, sau khi xác định mình bị người ta xách xuống, chân tay vẫn lành lặn thì anh bỗng nghe âm thanh của A Tiếu, anh nghiêng đầu lại nghe thấy A Tiếu đang cúi đầu nhìn lòng bàn tay, da dẻ cô nhóc trắng trẻo, trông bàn tay cũng mềm mại tinh tế.
"Sao vậy? Cô bị thương à? Tôi đưa cô..."
A Tiếu nhìn lòng bàn tay trắng nõn của mình, nhớ tới thần chú 7 chữ, một nhõng nhẽo hai lười ba ngu, lúc thanh niên hỏi đến, cô thở dài tuyệt vọng, cố ra vẻ đau buồn: "Da tôi non quá, ban nãy nhặt bộ đàm của anh, không cẩn thận bị quẹt rồi, đau lắm luôn QAQ."
Chỉ số ra vẻ: 16/9999.
Cư dân mạng:...
Từ đầu đến cuối, cô đều là công chúa hạt đậu*!!! *Kiêu căng ngạo mạn.
Cái người nhảy từ trên cây xuống thật sự là cô sao?! Cô thông đồng với đội ngũ chương trình chứ gì!!
Thanh niên rũ mắt quan sát vệt đỏ mà chỉ cần chậm chút nữa sẽ hết trên tay A Tiếu mấy lần, anh ta câm nín: "Nếu cô nói lúc cô xách tôi xuống rồi bị quẹt trúng..." Còn đáng tin hơn là bị quẹt khi nhặt điện thoại đấy.
"Hả?" A Tiếu ngỡ ngàng: "Hai chuyện đó khác nhau à?"
Cư dân mạng: Hai người bọn họ còn có thể nói vậy luôn?!
Thanh niên lười biếng dựa vào thân cây, anh ta hơi nhếch môi, con ngươi đen nhánh, lúc không cười thì sắc bén và lạnh nhạt, khi cười lại kiêu ngạo và phóng túng, anh ta duỗi tay đeo kính bảo hộ lên: "Có thể giống chắc? Tôi không đẹp trai hơn nó sao?"
Không thể không nói, đối với trình độ tự tin thì anh ta có thể nghiền nát A Tiếu hàng nghìn lần.
Cư dân mạng: Tôi phun!
Đồ Tang Tiếu yếu ra nhớt, cô không biết xấu hổ!
"Dm dm dm dm, nếu Tang Tiếu thật sự muốn tỏ vẻ yếu đuối thì cô leo lên cây làm gì! Cô nhảy 3m làm gì! Cô bị trầy cũng đừng đổ thừa cho bộ đàm chứ!!! Bộ đàm nó oan lắm đó!"
"Trước đây con mắm nào nói Tang Tiếu dùng thế thân lúc quay phim? Cái bản lĩnh vừa nãy rất nhanh nhẹn đấy, đoàn làm phim cần lấy dây thép câu lên chắc?"
"Tao thấy Tang Tiếu làm nhẹ nhàng vậy cũng nghi ngờ bả xách bông gòn nhảy xuống, chẳng lẽ bả là em gái của Thủy thủ Popeye?"
"Mấy người đều nói về Tang Tiếu, chỉ có mị đang l.i.ế.m nhan sắc của anh trai kia à? Mắt sáng mày kiếm, cổ phán sinh thần*, bề ngoài đỉnh của chóp quá huhuhu, xin hỏi anh trai này là thực tập sinh của công ty nào vậy!!!"
*đôi mắt đẹp phát ra ánh sáng rực rỡ.
"Tổ hợp nhan sắc trước mắt đã làm tui tỉnh ngủ, chắc người này không phải thực tập sinh của công ty Tang Tiếu chứ? Mượn cơ hội ghép CP, hai bên đều có lợi? Tui không tin vừa khéo đang chơi dù lượn thì bị tai nạn, rơi trước mặt Tang Tiếu."
"Đúng vậy, tự nhiên Tang Tiếu đi hái hoa đã rất kỳ lạ rồi, hai người ghép CP chớ gì? Chắc chắn cái vụ nhảy lên cây đã có kỹ xảo với chuẩn bị!"
"Dm! Tao thấy bây đoán đúng rồi đó, người bình thường nào lại pose dáng trên cây?! Y như con công xòe đuôi vậy! Chắc là để cho đám tụi mình ngắm! Người đàn ông xảo quyệt!"
Hai tiếng sau, chờ A Tiếu bưng một cái gùi đựng hoa dại và rau củ trở về sân, cư dân mạng cũng đã tranh cãi không ngơi nghỉ, thậm chí bọn họ đánh cược, đợi công ty quản lý của Tang Tiếu đẩy ra một nghệ sĩ mới.
Lúc A Tiếu trở về, trong sân không một bóng người, chỉ có một núi bắp nhỏ được đẩy về, nhìn khoảng trăm kg bắp, A Tiếu quay đầu nhìn ruộng ngô với vẻ kính phục.