Phán Thần Hệ Thống

Chương 134: Tranh đoạt Thất Tinh Thảo




Trần Dương sau khi đến nơi diễn ra đấu giá hội liền tìm một chỗ ngồi xuống.

Vốn dĩ nhìn số thẻ bài của mình, Trần Dương cho rằng chỉ có vài trăm người tham gia mà thôi. Nhưng sau khi đi vào thì mới biết quy mô của đấu giá hội này không biết vì sao lại lớn như vậy, khoảng chừng có cả nghìn tu sĩ tham gia.

Hơn nữa, còn có rất nhiều khí tức mạnh mẽ của Kết Đan Kỳ và Trúc Cơ Kỳ xuất hiện.

Đây là một hội trường lớn, bên dưới được xếp rất nhiều hàng ghế bên cạnh nhau.

Phía trên là mấy căn phòng kín mít được thiết kế để có góc nhìn tốt nhất. Hiển nhiên là dành cho khách quý.

Trần Dương sau khi liếc nhìn liền cảm ứng được mấy đạo hơi thở thâm sâu như biển, vội vàng thu lại Pháp nhãn.

Mà một trong mấy căn phòng này, giờ phút này lại có một một lão giả tiên phong đạo cốt.

Lão giả này chính là người đã xuất hiện ở hậu viện Nam Nhạc Phái đánh cờ lúc trước. Cũng không biết vì sao hôm nay lại xuất hiện ở nơi đây.

Trần Dương quan sát chung quanh một chút thì đấu giá hội rốt cục bắt đầu.

Người chủ trì là một cô gái xinh đẹp có nụ cười tươi rói.

- Thay mặt Thông Thiên Hội, hoan nghênh các vị đaọ hữu và tiền bối đến tham gia buổi đấu giá hôm nay. Một số quy củ các vị chắc cũng đã biết rồi, tiểu nữ sẽ không nhắc lại nữa. Hiện tại, buổi đấu giá xin được bắt đầu!

Cô gái này nói xong liền cầm cây búa gỗ gõ gõ xuống mặt bàn rồi nói:

- Vật phẩm đầu tiên là Hoàng Tinh, đê giai tài liệu luyện khí, giá cả khởi điểm năm mươi Hạ phẩm linh thạch, tăng giá tự do.

- Năm mươi lăm linh thạch!

- Sáu mươi linh thạch!

Nhất thời, bên dưới rộn rã vang lên âm thanh đấu giá.

Trần Dương cũng căng mắt ra mà nhìn.

Cuối cùng, loại tài liệu này bị một tu sĩ Luyện Khí Kỳ hớn hở dùng tám mươi lăm linh thạch thu về. Mà cái giá này cũng xem như cực hạn của khối tài liệu kia rồi.

- Vật phẩm tiếp theo là Ôn Dương Ngọc, có tác dụng ôn dưỡng dương khí, bồi dưỡng khí linh, là tài liệu luyện chế pháp bảo trung giai. Giá khởi điểm một trăm linh thạch. Mỗi lần tăng giá không dưới mười linh thạch, bắt đầu đấu giá.

- Hai trăm linh thạch!

- Hừ, ta ra giá hai trăm mười linh thạch!

- Ta ra giá hai trăm năm mươi linh thạch!

..

Nhất thời vô số người đỏ mắt trả giá. Bọn họ sớm biết những vật phẩm phía sau càng ngày càng đắt, cho nên không chút do dự dốc sức để thu hoạch trước những thứ cần thiết.

Loại suy tính này không biết đúng hay không, nhưng cũng có vô số người đấu giá làm cho giá cả thoáng cái gấp ba lần ban đầu.

Mà cô gái bán đấu giá thấy cảnh này thì nội tâm vui vẻ.

Cuối cùng, nàng chờ cho không ai mở miệng ra giá nữa thì mới đập búa một cái nói:

- Ba trăm linh thạch, Ôn Dương Ngọc đã thuộc về vị đạo hữu này, xin chúc mừng. Xin mời ngài chút nữa ra phía sau thanh toán để nhận vật phẩm của mình.

Nói xong, nàng lại nhìn khắp lượt chung quanh, nói:

- Vừa rồi nếu vị nào không đạt được Ôn Dương Ngọc thì xin đừng thất vọng, bởi vì vật phẩm tiếp theo chắc chắn không làm cho chư vị thất vọng.

- Vật phẩm đấu giá tiếp thao, Ôn Dương Tinh Ngọc, là tinh tuý của Ôn Dương Ngọc, số lượng ít ỏi, hàng năm sản lượng đều rất ít. Nơi này có một khoả, tin rằng hoàn toàn đủ để chư vị sử dụng tế luyện pháp bảo chí dương chí cương, tuyệt đối xứng đáng đồng tiền. Giá khởi điểm một nghìn linh thạch, tăng giá tự do. Đấu giá hiện tại bắt đầu!

Nương theo tiếng của cô gái, vô số người vừa thất vọng thì lần nữa lại càng sôi sục.

Mà người vừa mua được Ôn Dương Ngọc thì trợn mắt, chút cảm giác vui vẻ khi mua được Ôn Dương Ngọc liền bị Ôn Dương Tinh Ngọc làm cho nguội lạnh. Sắc mặt gã lúc xanh lúc đỏ, tràn đầy hối hận.

Tuy nhiên, sau khi nghe người khác ra giá thì chính gã lại cảm thấy may mắn.

Bởi vì chỉ mấy lượt thì giá cả của thứ này đã lên một con số khổng lồ.

Trần Dương ở một góc nhìn thấy đám tu sĩ điên cuồng trả giá thì đổ mồ hôi lạnh.

Vừa rồi Trần Dương khi nghe đến Ôn Dương Tinh Ngọc thì cũng cảm thấy động tâm, nhưng sau khi nhìn thấy giá cả từng bước bị kéo lên vùn vụt thì hắn cũng cảm thấy trợn mắt líu lưỡi.

Cuối cùng, một gã tu sĩ Kết Đan Kỳ dùng một cái giá trên trời đoạt được khối Ôn Dương Tinh Ngọc này, khiến cho cả đám thèm thuồng tiếc hận.

Mà người vui vẻ nhất dĩ nhiên là cô gái bán đấu giá.

Thân làm người chủ trì đấu giá, nàng sau khi đấu giá kết thúc cũng được trích phần trăm, cho nên giá cả càng cao thì nàng càng cao hứng.

Sau khi hoàn thành đấu giá xong Ôn Dương Tinh Ngọc, cô gái lại mỉm cười thần bí nói:

- Vật phẩm tiếp theo xin giới thiệu đến quý đạo hữu là một vật phẩm hi hữu. Mặc dù hiện tại giá trị không cao nhưng chỉ cần rơi vào tay đạo hữu nào có kiến thức thì tương lai sẽ có trợ lực cực lớn.

Đám đông nghe vậy lập tức xôn xao, tò mò không biết đây là thứ gì mà cô gái này lại dám bạo miệng như vậy.

Cô gái chờ cho hoả hầu vừa đủ liền mỉm cười nói:

- Chư vị, vật phẩm đấu giá tiếp theo chính là một quả trứng yêu thú ngũ cấp, Thanh Phong Dực.

- Cái gì? Trứng Thanh Phong Dực? Đùa hay thật vậy? Nghe nói loại yêu thú này chỉ có ở vùng Hoang mạc chi địa, ở Hoàng Liên Sơn Mạch tuyệt đối tìm không ra. Hơn nữa nghe nói loài yêu thú này huyết mạch rất hiếm có, thông thường một con trưởng thành cả đời chỉ sinh một quả trứng mà thôi. Muốn tìm được là hết sức khó khăn.

Một tu sĩ Trúc Cơ Kỳ có chút kiến thức ngồi gần đó ánh mắt mang theo vẻ không tin nổi nói.

Cô gái nghe vậy mỉm cười nói:

- Vị tiền bối này kiến thức quả nhiên rộng rãi, đúng là như vậy. Tuy nhiên, ta cũng xin bổ sung một chút, đó là Thanh Phong Dực trời sinh đã có Phong thuộc tính trong người, vừa nở ra đã là yêu thú Nhị cấp, vô cùng mạnh mẽ. Hơn nữa nghe nói huyết mạch Thanh Phong Dực còn có vô hạn khả năng tiến hoá đến lục cấp thậm chí là thất cấp yêu thú. Tuyệt đối là trợ lực không nhỏ cho chư vị.

Nghe những lời giới thiệu này, đám người phía dưới liền hít thở ồ ồ, ánh mắt nhìn quả trứng càng thêm loé sáng.

Trần Dương cũng kinh ngạc nhìn quả trứng này.

Quả trứng này to cỡ quả bóng đá, bề ngoài có màu xanh bóng.

Đối với linh thú thì Trần Dương cũng không có quá nhiều hiểu biết. Lúc này nhìn thấy từng đám hít thở không thông thì nhịn không được mà lắc đầu.

Thần thức của Trần Dương không nhịn được nhìn vào Thất Giới, thấy một cô bé và một con hổ đang dựa vào nhau ngáy khò khò thì liền lắc đầu cười tự giễu.

Mà trên đài, rốt cuộc quá trình tranh đoạt cũng đã bắt đầu.

Vừa ra tay, một gã tu sĩ Kết Đan Kỳ tài đại khí thô liền đem giá cả tăng lên gấp đôi.

Sau đó là những màn nghiến răng nghiến lợi, tranh đến vỡ cả đầu.

Trần Dương thì ngược lại không quá quan tâm đến thứ này mà đang mong chờ vật phẩm của hắn lên đài.

Lại chờ thêm nửa ngày, vô số vật phẩm được đưa lên đấu giá, khiến cho vô số người bị hút cạn hết máu, nhưng vẫn hưng phấn dị thường vì đoạt được thứ yêu thích.

Trần Dương ngồi bên dưới mặc dù dửng dưng những vẫn phát hiện, đa số những vật phẩm đấu giá đều có giá cao hơn so với giá trị thật, hiển nhiên đây cũng là kết quả mà đấu giá hội mong muốn.

- Chư vị, vật phẩm tiếp theo tin tưởng mọi người đều cần thiết, hơn nữa cam đoan chất lượng cực tốt. Bổn hội thật sự may mắn mới có thể mang đến thứ này phục vụ mọi người.

- Xin giới thiệu, vật phẩm đấu giá tiếp theo là một gốc Thiên niên Thất Tinh Thảo, dược tính tinh khiết, tình trạng bảo tồn gần giống như mới thu hái. Xin chư vị kiểm tra.

Nói xong, nàng cầm ra một cái hộp có dán phù triện cẩn thận, sau khi tháo gỡ phù triện phong ấn, nàng liền cách không giơ gốc linh dược này lên.

Xuất hiện trước mặt mọi người là một gốc linh dược óng ánh trong suốt, có hai phiến lá trong suốt như bạch ngọc, mà mùi hương cũng toả ra nhàn nhạt.

Những người ở đây đều là tu sĩ lâu năm thành tinh, vừa nhìn sơ qua liền biết hàng, không nhịn được thất thanh hô lên.

- Đúng là thiên niên Thất Tinh Thảo. Nếu không cũng không có hai phiến lá như vậy. Không ngờ đấu giá hội hôm nay lại có thể xuất hiện thứ này. Ha ha...

- Hắc hắc, đi mòn giày sắt không tìm thấy, đến khi tìm được lại không mất chút công phu nào, đúng là ý trời. Lão phu tìm kiếm bao nhiêu năm cũng không gặp được, hôm nay lại vô tình tìm thấy. Gốc Thất Tinh Thảo này, ai tranh với ta, đừng trách lão phu không khách khí.

- Không khách khí thì làm được gì? Gốc Thất Tinh Thảo này ta cũng muốn mua, lão thất phu, ta xem ngươi làm được gì ta. Ha ha ha...

Nhất thời tiếng than thở, tiếng thở dài sợ hãi, tiếng tranh đoạt chí choé vang lên.

Cô gái thấy cảnh này thì hết sức hài lòng.

Mà có người còn hài lòng hơn nàng, đó chính là Trần Dương.

Trần Dương mặc dù nói biết được giá trị của gốc thiên niên linh dược này là không tầm thường, nhưng trong lòng vẫn có chút hồi hộp. Hiện giờ thấy phản ứng tốt như vậy thì trong lòng không nhịn được vui vẻ chờ đợi.

- Nếu như chư vị đã nhìn rõ vật này là thật không phải giả, vậy thì hiện tại bắt đầu đấu giá. Giá khởi điểm là năm nghìn Hạ phẩm linh thạch, tăng giá không thấp hơn một trăm linh thạch một lần. Mời chư vị ra giá!

Lời nàng vừa nói xong, liền có một âm thanh vang lên:

- Một vạn linh thạch!

Người ra giá là một trong những người đấu võ mồm hăng say nhất lúc nãy.

Ngay sau đó liền có người hô:

- Một vạn hai nghìn! Gốc Thất Tinh Thảo này, ta muốn rồi!