Bé Phỉ có nickname mới =))
Trái Đất không bao giờ vì một người mà ngừng quay, thời gian cũng không vì một người mà dừng lại. Đã qua một tháng kể từ lúc ăn cơm ở nhà Tàng Huyền Thanh. Trong một tháng này, đã xảy ra một việc, nhưng không phải đại sự.
Báo cáo khám nghiệm tử thi đã có, nhưng lấy được kết quả, cũng không giúp vụ án tiến triển, điều tra rõ trên người Sở Thu có hai vết đạn, phân biệt đến từ hai loại súng khác nhau, súng lục và súng ngắm, pháp y dùng cái này phán đoán hung thủ hẳn là hai người hoặc hơn, theo như lẽ thường một người đi giết người không thể nào mang theo hai loại súng ống khác nhau quá lớn.
Kết quả khám nghiệm, đối với tổ trọng án mà nói, không thể nghi ngờ là có chút thất vọng, đối với vụ án cũng không có nhiều trợ giúp, khiến tổ trọng án càng áp lực hơn, nhưng cũng chỉ có thể ngủ đông, chờ đợi ngày nào đó sẽ có đột phá.
Sau đó là tang lễ Sở Thu, Sở Thu chỉ có một thân thuộc là con gái Sở Thanh Phong, nhưng tang lễ không hề vắng vẻ, Sở Thu được phong liệt sĩ, cho nên tang lễ có những lễ nghi liệt sĩ nên có. Tang lễ do tổ trọng án đặc biệt H thị phụ trách, cùng ngày rất nhiều nhân vật trọng yếu đều có mặt, thậm chí vài xí nghiệp gia nổi tiếng cũng đưa vòng hoa tới.
Ngày đó, Sở Thanh Phong thân mặc cảnh phục, chính thức trang trọng, trên cánh tay quấn vải đen. Khi quan tài được đưa vào lò thiêu, Sở Thanh Phong đứng nghiêm, rất có lực đi lên chào theo nghi thức quân đội, vành mắt nhẫn nại một ngày, một giọt lệ không hề dấu hiệu hạ xuống.
Khoảng thời gian này, Sở Thanh Phong luôn lơ đãng nhớ tới, kỳ thật nàng không phải đứa con gái duy nhất, nàng còn có em gái cùng cha khác mẹ. Mộ Dung Phỉ lãnh khốc thường hiện lên trong óc Sở Thanh Phong, ngẫu nhiên trong lòng cũng sẽ lo lắng an nguy của nàng. Trên thực tế, nàng cùng Mộ Dung Phỉ cũng không có bao nhiêu tình cảm, cho dù đã biết Mộ Dung Phỉ là muội muội mình, nhưng chính là không chịu nổi sẽ lo lắng cho nàng, có lẽ đây là lực lượng của việc vẫn chung huyết thống đi.
Lâm Tử Vận và Diệp Tuệ Linh vẫn ngọt ngào hạnh phúc, hai người thân thiết, lá lành đùm lá rách. Một tháng này, các nàng trở về nhà cha mẹ Diệp Tuệ Linh hai lần, khi biết Lâm Tử Vận sống nhờ ở nhà Diệp Tuệ Linh, hai lão đối Lâm Tử Vận càng thân thiết, thật sự coi cô như nữ nhi thân sinh.
Lâm Tử Vận và Diệp Tuệ Linh không có gì đáng nói, rất bình thản rất hạnh phúc rất ngọt ngào mà thôi, nhưng cũng là bởi vì không có gì đáng nói, mới là trạng thái tốt nhất, bình thản chính là phúc.
Còn có một việc thì phải là Diệp Tuệ Linh kêu người thay khoá cửa, lúc ấy công nhân tới cửa phục vụ, Lâm Tử Vận kéo Diệp Tuệ Linh vào phòng, hỏi nàng vì sao phải đổi khoá cửa. Diệp Tuệ Linh lãnh đạm thuyết, bởi vì mẹ Diệp có chìa khoá bên này, cũng là vì phòng bị bị đánh bất ngờ, mà lộ ra sơ hở. Lâm Tử Vận thoải mái, cợt nhả nói ngọt, khen Diệp Tuệ Linh thông minh, Diệp Tuệ Linh không đợi kiến giải, đẩy mặt cô ra, trực tiếp mở cửa phòng, tính toán đi ra giám thị công nhân. Lúc nàng xoay người thì khóe miệng không tự giác gợi lên, sáng lạn, ấm áp.
Tàng Huyền Thanh bên kia, từ lúc tính toán từ hắc đạo chuyển qua bạch đạo, liền trở nên nhàn rỗi, thật sự cũng không có gì vội vã. Cô và Mộ Dung Phỉ như trẻ sinh đôi kết hợp, cơ hồ không hề chia xa, cùng nhau ăn cơm, cùng nhau ngủ, cùng nhau rời giường... Làm cái gì cũng cùng một chỗ. Trừ bỏ lúc đi ngủ và ăn cơm, Tàng Huyền Thanh và Mộ Dung Phỉ phần lớn đều ngồi yên ở trên sa lon, không phải Tàng Huyền Thanh gối lên đùi Mộ Dung Phỉ ngáp thì là Mộ Dung Phỉ gối lên đùi Tàng Huyền Thanh ngủ, cảm nhận được đầu ngón tay Tàng Huyền Thanh vân vê vành tai hoặc trên môi, ngẫu nhiên sẽ chìa cái lưỡi phấn hồng đáp lại, đầu ngón tay và đầu lưỡi, giống như hai vĩ ngư tung tăng vui chơi trong nước.
Tàng Huyền Thanh sớm công đạo Trần Dương điều tra Trương Tử Hề, trong một tháng này tư liệu không ngừng bay đến tay Tàng Huyền Thanh, khiến cô đối vị biểu muội chưa bao giờ thấy mặt dũ phát quen thuộc. Khi thấy ảnh chụp, Tàng Huyền Thanh có một cảm giác thân thiết là vì dung mạo Trương Tử Hề có 2-3 phần tương tự Trương Nghiên Khánh.
Nếu ấn tượng đầu tiên đã tốt, thông thường càng về sau ấn tượng sẽ càng ngày càng tốt, xem chứng khiết phích của Trương Tử Hề, Tàng Huyền Thanh gia tăng hảo cảm, vì thụ mẫu thân ảnh hưởng, thích phụ nữ giữ mình trong sạch. Sau đó là người bên cạnh thân mật nhất đang ở chung với cô, Chu Tư Y, bởi vì mình và Mộ Dung Phỉ cho nên cô có thể đoán được quan hệ tình nhân bí mật Trương Tử Hề và Chu Tư Y không muốn người biết, trong nội tâm cười thầm, mình thích phụ nữ, Trương Tử Hề xem ra cũng vậy, mẫu thân Vu Vận Nhiễm của Trương Tử Hề có vẻ cũng thích mẫu thân mình, phương diện này có phải liên quan tới huyết thống không ta?
Tiếp đó, ảnh chụp Trương Tử Mộng, đây cũng là người cùng mẫu thân mình có vài phần tương tự, nhưng tương tự lại không nhiều bằng Trương Tử Hề, nhưng cũng giành được sự hảo cảm của Tàng Huyền Thanh, kế tiếp là Tô Lâm, mới nhìn đến ảnh chụp, Tàng Huyền Thanh cảm thấy đây là một phụ nữ có thể cho người ta ấn tượng tốt, nhưng chứng kiến Tô Lâm ngày thường sở tác sở vi, Tàng Huyền Thanh liền chán ghét nhăn lại mi.
Xem hình xong, kế tiếp là việc, đầu tiên để cho Tàng Huyền Thanh chú ý, là cừu hận giữa Chu Tư Y và Lưu Tổ Thông, Lưu Tổ Thông một lần say rượu, giữa ban ngày ban mặt, nghiền chết cha mẹ Chu Tư Y, kết quả cuối cùng, cha mẹ Chu Tư Y chết, trách nhiệm hoàn toàn thuộc về bọn họ, mà Lưu Tổ Thông một chút chuyện đều không có. Đối với tin này, Tàng Huyền Thanh không cần suy nghĩ cũng biết, có tiền, có thể sử quỷ thôi ma, cũng có thể đổi trắng thay đen, đó là uy lực của đồng tiền. Chuyện này đối với Tàng Huyền Thanh mà nói, là điểm mấu chốt, rất khả dụng.
Tiếp tục là việc Tô Lâm rửa tiền, tiền kia là đến từ Trương Tử Hề, cuối cùng sẽ đi vào công ty đầu tư mới mở của Chu Tư Y, đây là một khoản tiền to đến kinh người, quan trọng nhất là, số tiền kia không phải tiền đen, đều là hợp pháp thu vào, nhưng Trương Tử Hề lại nhờ Tô Lâm giúp mình rửa tiền, nơi này có điểm đáng ngờ. Tàng Huyền Thanh nheo mắt, suy bụng ta ra bụng người, đặt mình vào hoàn cảnh của người khác, suy đoán mục đích của Trương Tử Hề.
Trương Tử Hề sở dĩ sẽ rửa tiền, không cần nghĩ, biết hướng đi tài sản của Trương Tử Hề, hơn nữa đối với Trương Tử Hề hình thành cản trở, nhất định là Trương gia, có khả năng nhất vẫn là gia chủ Trương Nghiêm Đình. Về mục đích của Trương Tử Hề, Tàng Huyền Thanh đoán không được cũng không có biện pháp đoán được, cho dù cô thông minh, không quen thuộc buôn bán, cũng là vô lực.
Nhưng không sao cả, Tàng Huyền Thanh tính kế, chỉ cần biết rõ hai điểm mấu chốt, thì có thể thực thi kế hoạch. Ban đầu, Tàng Huyền Thanh lệnh Trần Dương điều tra Trương Tử Hề và người thân cận, đơn thuần nhằm vào công ty Viện An mẫu thân từng quản lý. Mà hiện giờ, Lưu Tổ Thông tựa hồ cũng đã trở thành một điểm để song phương có thể hợp tác.
Một mình đứng ở trong thư phòng Tàng Huyền Thanh làm rõ ý nghĩ cùng kế hoạch, hứng thú nhìn ảnh Trương Tử Hề, trong lòng cô, thế gian đáng giá kính sợ nhất, chỉ có phụ thân và mẫu thân, mà Trương Tử Hề tương tự mẫu thân, làm cô hứng thú dạt dào, trong lòng có một chút chờ mong cùng người kia gặp mặt, không biết nhìn thấy chân nhân, có phải sẽ càng giống mẫu thân thêm vài phần?
Tàng Huyền Thanh đang chìm vào suy nghĩ, vừa bị cô sai khiến đi tắm rửa Mộ Dung Phỉ cách bàn học đứng đối diện, mặc váy ngủ nho nhỏ không thể dùng từ gợi cảm để hình dung, dù sao tuổi vẫn chưa tới, nhưng có một từ ngữ rất chuẩn xác, là đáng yêu, đáng yêu giống như Tinh Linh.
Mộ Dung Phỉ đứng ở đối diện Tàng Huyền Thanh, Tàng Huyền Thanh thế nhưng hoàn toàn không có chú ý tới nàng, điều này làm cho Mộ Dung Phỉ không thể nhẫn nhịn, trong lòng cực kỳ bất mãn. Xem Tàng Huyền Thanh đang chuyên chú nhìn ảnh chụp, Mộ Dung Phỉ trong lòng ghen tuông lan tràn, ảnh chụp kia, lúc trước nàng có nghiêng mắt nhìn một cái, là phụ nữ, là một phụ nữ xinh đẹp.
Mộ Dung Phỉ đưa tay, không hề dấu hiệu chụp xuống, vừa vặn chụp rơi hình trong tay Tàng Huyền Thanh, bàn tay mảnh khảnh đè lên khuôn mặt Trương Tử Hề, hoàn toàn chặn mất.
Bởi vì đây là phòng mình, hơn nữa bảo vệ Tàng gia đông đảo chặt chẽ, cho nên Tàng Huyền Thanh mới không cảnh giác, cũng vì nhất thời bị Trương Tử Hề hấp dẫn, mới không để mắt đến Mộ Dung Phỉ, sửng sốt, nhìn xem Mộ Dung Phỉ, sau đó khóe miệng gợi lên, nhẹ giọng cười mắng: "Hừ, quỷ hẹp hòi."
Mộ Dung Phỉ khẽ cau mày, bất mãn nhìn Tàng Huyền Thanh, vì ngày thường cơ hồ không có diễn cảm nàng, giờ phút này thế nhưng cũng nhẹ nhàng cong lên miệng nhỏ. Tàng Huyền Thanh chứng kiến, trong lòng tình yêu tràn đầy, hô to Mộ Dung Phỉ quả thật đáng yêu.
Cô sủng nịch cười khẽ, ngón tay xinh đẹp ngoắc một cái, nói: "Quỷ hẹp hòi, qua bên này."
Mộ Dung Phỉ thật ra là một cô gái rất nghe lời, nhưng đây chẳng qua là chỉ đối Tàng Huyền Thanh, ngón tay nhỏ dài kia như có ma lực kỳ diệu, Mộ Dung Phỉ chuyên chú định trên đầu ngón tay cô, vòng qua cái bàn đi đến bên người Tàng Huyền Thanh.
Tàng Huyền Thanh kéo Mộ Dung Phỉ qua trực tiếp ôm nàng ngồi trên đùi, cúi đầu nhẹ nhàng ngậm vành tai tế nhuyễn, Mộ Dung Phỉ có chút ngứa, sau đó thì bất động... A! Hảo một cô gái nhu thuận!
Tàng Huyền Thanh nhả vành tai Mộ Dung Phỉ ra, nhấc đầu đặt trên đôi vai Mộ Dung Phỉ, ánh mắt lại chuyển qua ảnh chụp Trương Tử Hề, cằm nhẹ gật gật, hỏi: "Mộ Dung, em nói xem, người trong hình, có giống tôi không?"
Mộ Dung Phỉ lạnh lùng liếc ảnh chụp một cái, sau đó xoay đầu, không thèm xem, nàng nhảy xuống đùi Tàng Huyền Thanh, đứng gần bên Tàng Huyền Thanh, giữ chặt tay cô, hai mắt sáng lên: "Ngủ."
Tàng Huyền Thanh nhìn Mộ Dung Phỉ sửng sốt, không nói gì, bây giờ mới mấy giờ, chưa phải lúc đi ngủ. Xem Mộ Dung Phỉ hai mắt sáng lên, Tàng Huyền Thanh thầm than Mộ Dung Phỉ hảo hăng hái, lại thấy tóc nàng còn ẩm ướt, thản nhiên cười, đầu ngón tay điểm nhẹ đầu Mộ Dung Phỉ, miệng ngâm khẽ: "Không chỉ là quỷ hẹp hòi, còn là một tiểu sắc quỷ."
Tàng Huyền Thanh giữ chặt tay Mộ Dung Phỉ, đi ra thư phòng, vừa đi vừa nói: "Ngủ, có thể, nhưng em phải sấy khô tóc trước đã."
Mộ Dung Phỉ sờ sờ tóc, đích xác còn ướt, trong lòng chán nản mái tóc chết tiệt, không tự giác dùng lực trảo một chút, sau đó đột nhiên nghĩ tới điều gì, lại lập tức buông ra, nhẹ nhàng sờ, tựa hồ đang an ủi tóc vừa bị trảo, nghĩ, mái tóc này, Tàng Huyền Thanh thích.
Chương sau chúng ta sẽ đi gặp người quen cũ:3