Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch

Chương 93: Mở ra vị trí treo máy thứ ba (2)




Cái thứ hai.

Được đặt tên là: Ngưng Đạo Đan.

Đan phương này có giá trị cao hơn, bởi vì Ngưng Đạo Đan là đan dược giúp tu

sĩ Trúc Cơ kỳ đột phá lên Kết Cảnh đan, giá cả vượt xa Trúc Cơ Đan.

Cái thứ ba.

Được đặt tên là: Anh Nguyên Đan (thiếu).

Thật đáng tiếc.

Đan phương này không hoàn chỉnh, nếu không thì chỉ cần kỹ thuật luyện đan

như vậy là đủ rồi, thậm chí còn có thể dựa vào đan phương này luyện chế ra

Anh Nguyên Đan.

Mà giá trị của Anh Nguyên Đan còn càng mạnh hơn, Ngưng Đạo Đan không

thể nào so sánh được với nó, bởi vì Anh Nguyên Đan là đan dược có thể giúp tu

sĩ Kết Đan cảnh đột phá lên Nguyên Anh cảnh.

Rất rõ ràng.

Suy nghĩ trong lòng Tề Minh là muốn trở thành một Luyện đan sư, rồi sau đó sẽ

luyện chế Trúc Cơ Đan và Ngưng Đạo Đan. Cho dù chỉ bán hai loại đan dược

này thôi nhưng dựa vào giá cả và thị trường tiêu thụ của hai loại đan dược thì

đây chính là con đường thu nhập rất ổn định.

Ngoài Luyện đan sư.

Còn có Luyện khí sư.

Nghề nghiệp Luyện khí sư này cũng có thể kiếm được rất nhiều linh thạch, hơn

nữa còn không cần phải vào sinh ra tử, chỉ cần nhà để luyện khí luyện đan là

được. Vì vậy Tề Minh vô cùng động tâm.

“Thu hoạch lần này rất lớn.”

Tề Minh nói: “Ngoại trừ ba đồ vật này có ích với ta thì những pháp bảo khác,

đan dược, bùa chú, trận bàn, vật liệu và các loại tài nguyên còn lại về căn bản là

vô dụng. Cho dù có pháp bảo của Kết Đan cảnh thì cũng không giúp ích được gì

cho ta nhiều.”

“Chỉ cần chờ tới lúc Hỗn độn Thanh Liên kiếm phôi được luyện chế thành công

thì không cần dùng những pháp bảo này nữa.”

“Vì thế nên.”

“Những thứ này đều có thể đưa cho Hoắc Trường Thanh mang đến Thanh Vân

phường thị bán đi.”

“Có thể bán được rất nhiều linh thạch.”

“Tiếp theo chính là linh thạch.”

Tề Minh nói tiếp: “Ta không đếm kỹ đã săn giết bao nhiêu ma tu và tán tu,

nhưng có không ít Kết Đan cảnh, Trúc Cơ thì lại càng nhiều.”

“Tổng cộng có tám mươi lăm túi trữ vật hạ phẩm, một túi trữ vật trung phẩm và

ba trăm tám mươi túi trữ vật thứ phẩm.”

“Cộng lại thì tổng cộng có năm ngàn chín trăm tám mươi lăm vạn viên linh

thạch hạ phẩm, một trăm ngàn chín ngàn hai trăm ba mươi viên linh thạch trung

phẩm, không có thượng phẩm linh thạch.”

“Rất tốt! Rất tốt!”

Trên mặt Tề Minh đầy ý cười.

Nói chung.

Một ma tu hoặc tán tu Kết Đan sơ kỳ, cộng toàn bộ giá trị con người lại thì

được tầm mười ngàn đến hai mươi ngàn linh thạch trung phẩm. Mà một ma tu

hoặc tán tu Kết Đan hậu kỳ thì sẽ tăng lên thành năm chục ngàn đến một trăm

ngàn.

Một viên linh thạch trung phẩm tương đương với một trăm viên linh thạch hạ

phẩm.

“Tiêu hao một vạn viên linh thạch trung phẩm mở ra vị trí treo máy thứ ba.”

Tề Minh nói.

“Ting!”

“Mở thành công vị trí treo máy thứ ba.”

Ngoài ra.

Trong mấy ngày này.

Phó bản trò chơi Thục Sơn kiếm phái đã thông quan mấy lần nhưng vẫn không

đạt được kết quả tốt như trong tưởng tượng. Chẳng qua chỉ là một ít vật phẩm,

tài nguyên và một ít linh thạch. Tề Minh dự định sẽ để Hoắc Trường Thanh

mang những chiến lợi phẩm này bán đi.

“Nạp một trăm vạn viên linh thạch hạ phẩm, treo máy luyện chế Hỗn độn

Thanh Liên kiếm kinh.”

Tề Minh nói.

“Ting!”

“Treo máy luyện chế Hỗn độn Thanh Liên kiếm kinh trong trạng thái tăng tốc

gấp một vạn lần.”

Nhắc nhở xuất hiện.

Rõ ràng rằng.

Sau khi Tề Minh đột phá lên Trúc Cơ cảnh, trạng thái tăng tốc cao nhất từ một

ngàn lần tăng lên tới gấp một vạn lần, nhưng cũng cần tiêu hao càng nhiều linh

thạch.

“Nạp một trăm vạn viên linh thạch hạ phẩm, treo máy luyện chế Hỗn độn

Thanh Liên kiếm phôi.”

Tề Minh nói.

“Ting!”

“Treo máy luyện chế Hỗn độn Thanh Liên kiếm phôi trong trạng thái tăng tốc

gấp một vạn lần.”

Nhắc nhở lại xuất hiện.

“Nạp một trăm vạn viên linh thạch hạ phẩm, treo máy luyện chế Phá Giới

kiếm.”

Tề Minh tiếp tục nói.

“Ting!”

“Treo máy luyện chế Phá Giới kiếm thất bại. Thiếu vật liệu luyện chế Phá Giới

kiếm: Phá Giới thạch, Kiếm Đạo thạch, Thiên Đạo thạch, Ngũ Phương Thế Giới

thạch, Thời Không thạch, Căn Nguyên Chi Thuỷ.”

“Một trăm vạn linh thạch hạ phẩm đã được trả lại.”

Nhắc nhở xuất hiện.

“Treo máy thất bại.”

Tề Minh suy tính: “Quả nhiên không có vật liệu thích hợp thì không thể treo

máy luyện chế Phá Giới kiếm. Vật liệu cần để luyện chế Phá Giới kiếm rất

nhiều, cũng vô cùng quý hiếm. Hiện tại ta chỉ có Kiếm Đạo thạch, còn tất cả

những vật liệu khác đều thiếu.”

“Con đường lấy vật liệu đại khái chia làm hai loại.”

“Loại thứ nhất là lấy được bằng cách treo máy cày phó bản trò chơi. Tất cả vật

liệu cần để luyện chế Hỗn độn Thanh Liên kiếm phôi đều lấy từ trong phó bản

trò chơi.”

“Loại thứ hai là thăm dò xem những vật liệu này có thể kiếm được ở đâu thông

qua Thiên Khải tông hoặc là hỏi xem Thiên Khải tông có vật liệu tương ứng hay

không.”

“Nạp linh thạch treo máy luyện chế Trảm Kiếm Khí.”

Tề Minh nói.

“Ting!”

“Nạp mười vạn linh thạch hạ phẩm. Treo máy luyện chế Trảm Kiếm Khí đang

trong trạng thái tăng tốc một ngàn lần, dự kiến ngày mai sẽ đạt tới cảnh giới

Viên Mãn.”

Thời gian trôi thật nhanh.

Thoáng cái đã đến ngày hôm sau.

Buổi trưa.

Tề Minh gọi Hoắc Trương Thanh ra.

“Chủ nhân!”

Hoắc Trường Thanh đến.

“Cái này giao cho ngươi, mang tất cả bọn chúng đi bán đi. Nhớ là không thể

bán thấp hơn giá thị trường, toàn bộ đổi thành linh thạch cho ta.”

Tề Minh lấy ra một ít vật liệu và chiến lợi phẩm mà tối hôm qua đã sắp xếp

xong, đựng hết vào mấy túi trữ vật hạ phẩm, đưa cho Hoắc Trường Thanh rồi

dặn dò.

“Tuân lệnh!”

Hoắc Trường Thanh gật đầu, nhận lấy túi trữ vật trong tay Tề Minh. Hắn đã quá

quen với việc mang chiến lợi phẩm và tài nguyên đi bán rồi. Hơn nữa với thực

lực Kết Đan Hậu Kỳ của hắn bây giờ cũng được coi là cường giả trong Thanh

Vân phường thị.

Sự thật là.

Mặc dù Thanh Vân phường thị là một thị trường giao dịch vô cùng lớn nhưng

cũng có thượng hạn, mà giới hạn Kết Đan cảnh chính là thượng hạn lớn nhất

của Thanh Vân phường thị.

Vì thế nên.

Thực lực của Tề Minh ngày càng tăng thì lấy được vật liệu ngày càng nhiều, với

sức chứa của Thanh Vân phường thị, chỉ sợ rằng không thể tiếp tục làm nơi để

Tề Minh thủ tiêu tang vật nữa.

Nhưng mà cũng không sao