Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch

Chương 836: Tề Minh xuất quan, một đấu mười hai, trấn áp nội bộ môn phái và bàn luận với Đạo Tổ (2)




Đám người Triệu Vĩnh Linh hít sâu một hơi, nghiến răng chịu đựng áp lực cực

lớn, trầm giọng nói: “Vẫn mong Tề thân truyền sư huynh dạy bảo!”

Mười hai đệ tử nội môn đồng thanh nói: “Vẫn mong Tề thân truyền sư huynh

vui lòng dạy bảo!”

“...”

Phải biết rằng.

Mười hai đệ tử nội môn đều là Chí Tôn Vĩnh Hằng cửu trọng thiên, hơn nữa

bọn họ đã lĩnh ngộ được một chút bí ẩn của Thiên Địa Đại Đạo, nhưng họ chưa

đạt tới tiểu thành Đại Đạo, bọn họ chỉ có thể là vừa mới nhập môn.

Cho dù là vậy.

Thực lực cũng đủ mạnh mạnh.

Nếu không thì.

Họ cũng không thể trở thành đệ tử nội môn của Chủ Ma giới.

“Được.”

Lần này, Tề Minh không từ chối mà nhẹ nhàng nói: “Bản thân là sư huynh thân

truyền, ta đương nhiên có bổn phận dạy các sư đệ luyện tập.”

“Nếu đã như vậy.”

“Ta đồng ý với yêu cầu của các ngươi.”

“Tất cả các ngươi cùng lên đi.”

Ầm!

Bóng dáng của Tề Minh bay lên phóng thẳng lên trời, nhanh chóng thoát khỏi

phạm vi của Hồng Mông điện rồi nhìn xuống tứ phương.

“Đây…”

“Tề chân truyền sư huynh, ngươi quá tự tin rồi!”

“Ngươi có chắc chắn muốn chúng ta cùng lên không?”

“Tề sư huynh, ngươi nên nghĩ lại đi.”

“Một đấu một còn có thể.”

“...”

Đám người Triệu Vĩnh Linh hét lên.

“Không cần.”

Vẻ mặt Tề Minh thờ ơ, hai tay chống lưng, ba tấm đạo bảo bản mệnh đã lao ra

khỏi cơ thể hắn giống như ba con Du Long vây quanh thân thể hắn, toả ra ánh

sáng: “Cùng nhau lên đi!”

Thời điểm này.

Sức mạnh của Tề Minh đang tăng dần.

“Được!”

“Vì Tề sư huynh đã nói như vậy, vậy chúng ta cũng không có gì phải lo lắng.”

“Cùng lên!”

“Để Tề thân truyền sư huynh thấy thực lực của chúng ta.”

“Đúng rồi!”

“Giết!”

Ầm! Ầm! Ầm!

Hiển nhiên.

Thái độ của Tề Minh cao cao tại thượng nhìn xuống đám người Triệu Vĩnh

Linh, hoàn toàn không coi trọng đám người Triệu Vĩnh Linh, điều này khiến họ

càng tức giận.

Giao tranh nổ ra.

Nhìn thấy.

Đám người Triệu Vĩnh Linh phát huy sức mạnh của mình và sử dụng đạo pháp

thần thông chặn hoàn toàn tất cả các hướng của Tề Minh và bao vây hắn.

Ngoài chiến trường.

Đám người Đế Tuấn đang quan sát.

Đế Tuấn hỏi: “Các ngươi nghĩ Tề Minh có thể thắng không?”

“Hy vọng chiến thắng rất mù mịt!”

Hiên Viên Cát Hồng lắc đầu nói: “Tề Minh phải mất hơn sáu triệu năm mới có

thể đột phá đến cảnh giới Chí Tôn Vĩnh Hằng, lại phải mất hơn ba triệu năm để

đột phá đến cảnh giới Chí Tôn Vĩnh Hằng tứ trọng thiên.”

“Nói thật ra.”

“Tốc độ đột phá như vậy là điều chưa từng có, quá đáng sợ, thật không thể tin

được, nó vượt ngoài mong đợi, trước nay chưa từng có người như vậy.”

“Tuy nhiên.”

“Dù sao Tề Minh bây giờ cũng là Chí Tôn Vĩnh Hằng tứ trọng thiên, đám người

Triệu Vĩnh Linh đều là Chí Tôn Vĩnh Hằng cửu trọng thiên. Hơn nữa, Tề Minh

còn muốn một đấu mười hai nên để bọn họ cùng ra tay.”

“Thật ra.”

“Tỉ lệ thắng của Tề Minh quá nhỏ.”

Hay “Chỉ có thể nói Tề Minh quá tự tin rồi.”

Văn Thánh cười giễu cợt nói: “Không, phải nói là hắn quá kiêu ngạo, nếu Tề

Minh không kiêu ngạo thách một đấu mười hai như vậy mà một đấu một thì Tề

Minh còn có hy vọng chiến thắng, nhưng hiện tại, Tề Minh nhất định thua,

không thể thắng.”

“Đúng vậy!”

“Tề Minh không nên chọn một đấu mười hai.”

“...”

Đám người Thanh Ngọc cũng nói.

Hiển nhiên, tất cả đệ tử thân truyền đều không thấy lạc quan về Tề Minh, ngược

lại nghĩ rằng Tề Minh sẽ thua, dù sao cảnh giới của Tề Minh quả thực chỉ là cấp

Chí Tôn Vĩnh Hằng tứ trọng thiên.

Tuy nhiên.

Đám người Hiên Viên Cát Hồng không biết cảm ngộ của Tề Minh về Thiên Địa

Đại Đạo đã đạt đến trình độ Đại Đạo Viên Mãn đủ để đấu lại đám người Triệu

Vĩnh Linh.

“Thật thú vị!”

Đạo Tổ cười nói: “Bọn họ dám thách thức Tề Minh, cho dù Tề Minh chỉ là Chí

Tôn Vĩnh Hằng tứ trọng thiên thì cũng không phải thứ mà Chí Tôn Vĩnh Hằng

cửu trọng thiên Thiên Đạo Viên Mãn này có thể đấu được.”

“Ừ!”

Chủ Ma giới gật đầu, cũng đồng tình với câu nói của Đạo Tổ, nói: “Vậy cũng

được, vừa hay xem được thủ pháp của Tề Minh, xem Tề Minh có năng lực gì.”

Ầm! Ầm! Ầm!

Giao tranh nổ ra.

“Hồng Mông Phù Lục.”

Tề Minh phất tay, hô nhẹ một tiếng đã xuất hiện Thiên Địa Đạo Căn Nguyên

Chi Lực cuộn trào xuất hiện, diễn hóa thành Hồng Mông Đại Đạo, có vô số đạo

Hồng môn Chân Phù tuôn ra, tụ lại, kết thành một đại trận: “Hồng Mông đại

trận! Mở!”

“Trấn!”

Có thể nhìn thấy.

Tề Minh đã hình thành Hồng Mông Đại Trận, bao phủ trời đất, bao phủ tứ

phương, trong chốc lát đã bao phủ mười hai đệ tử nội môn.

“Hồng Mông Vạn Hoá thuật.”

Vù! Vù! Vù!

Sau đó.

Tề Minh lại thi triển thần thông mạnh nhất, Hồng Mông Đạo Quang lao ra, vô

số Hồng Mông Căn Nguyên chân phù ngưng tụ, sau đó tập hợp lại phát triển

thành từng hình thể vĩ đại.

Hồng Mông biến hoá thành Hạo Thiên Đại Đế, Hồng Mông biến thành Chủ Ma

giới, Hồng Mông biến thành Hỗn Độn Ma Thần…

“Đây… đây là...”

Đạo Tổ nói với giọng ngạc nhiên: “Đạo Hoá Tự Tại đạo pháp của Hạo Thiên

Đại Đế? Không đúng, không phải Đạo Hoá Tự Tại đạo pháp. Mặc dù nó giống

nhau, nhưng căn bản lại khác.”

Đạo Hoá Tự Tại đạo pháp của Hạo Thiên Đại Đế dựa trên Hạo Thiên Đại Đạo.

Còn Hồng Mông Vạn Hoá thuật của Tề Minh dựa trên Hồng Mông Đại Đạo.

“Ừ!”

Chủ Ma giới gật đầu nói: “Đúng là như vậy.”

“A!”

“Quá mạnh…”

“Không!”

“Phụt…”

Sau đó.

Đám người Triệu Vĩnh Linh hét lên, Hồng Mông Vạn Hoá thuật của Tề Minh

quá mạnh, vượt qua sức tưởng tượng của đám người Triệu Vĩnh Linh.

Ngay lập tức.

Mười hai đệ tử nội môn đều bị trấn áp, bọn họ hoàn toàn không phải là đối thủ

của Tề Minh. Thậm chí, cũng không đến gần Tề Minh được.

Họ chỉ đến gần trong phạm vi 100.000 mét so với cơ thể của Tề Minh thì không

thể tiếp tục đến gần nữa.

Vì thế.

Đây là khoảng cách.

Sự khác biệt rất rõ ràng.

“Hụ! Hụ!...”

Xung quanh.

Đám người Triệu Vĩnh Linh đều ho ra máu, sắc mặt tái nhợt, vẻ mặt sợ hãi,

ngẩng đầu lên nhìn Tề Minh nói: “Ta…Bọn ta thua rồi… Thực sự thua như

vậy.”

“Đây… Đây…”

“Khác biệt quá quá quá lớn rồi.”

“Thậm chí chúng ta không thể tới gần Tề sư huynh, chứ đừng nói đến việc làm

Tề thân truyền sư huynh bị thương. Đây là sức mạnh của thân truyền sư huynh

sao?”

“Ừm…”

“Hoàn toàn là một đẳng cấp khác!”

“Tề thân truyền sư huynh chỉ là Chí Tôn Vĩnh Hằng tứ trọng thiên, còn chúng ta

đều là Chí Tôn Vĩnh Hằng cửu trọng thiên, nhưng chúng ta lại không phải là đối

thủ của huynh ấy.”