Ầm! Ầm! Ầm!
Không hề do dự.
Tô Thương Mang và Vĩnh Hằng Kiếm Tôn dốc hết sức lực, sau khi biết được sự
khủng bố của Tề Minh, bọn họ không còn một chút ý định chiến đấu nào nữa,
dùng toàn bộ sức mạnh nhanh chóng thoát ra khỏi Đại La Thiên của Ma La.
“Được rồi, không cần đuổi theo.”
Tề Minh nhìn Tô Thương Mang chạy trốn, thản nhiên nói: “Chạy thì chạy,
không cần tốn quá nhiều thời gian với hắn.”
“Tuân mệnh.”
Ma La ngừng đuổi theo.
“Đại nhân.”
Khâu Vạn Đạo có chút căm hờn, hắn nói: “Tất cả đều do sự kém cỏi của thuộc
hạ, bị tên khốn nạn không biết trời cao đất rộng kia đoạt đi con Tà Thần đó.”
“Ngươi nhầm rồi.”
Tề Minh nhìn mặt biển bên dưới nói: “Tà Thần chí cao kia vẫn chưa chết.”
“Chưa chết?”
Hai mắt Khâu Vạn Đạo trợn trừng.
“Hồng Mông Phù Lục! Diệt!”
Tề Minh ra tay, đánh một chưởng xuống dưới, Hồng Mông Đạo Quang cuồn
cuộn lao đi, ngưng tụ thành một tấm chân phù, lại hợp thành Hồng Mông đại
trận cỡ nhỏ, bao vây con Tà Thần chí cao kia.
Lúc này.
Khâu Vạn Đạo mới nhận ra, con Tà Thần chí cao không thể diễn tả đó thực sự
chưa chết, vẫn giữ được ý chí, đang vùng vẫy trong Hồng Mông đại trận cỡ nhỏ.
Vù! Vù!
Hồng Mông Đạo Quang lau đi không ngừng, phá hủy hoàn toàn ý chí của Tà
Thần chí cao.
Sau cùng.
Chỉ còn lại một viên bảo châu đen như mực.
Đó là Chí Cao Tà Thần Bổn Nguyên.
Có thể nói.
Bên trong Chí Cao Tà Thần Bổn Nguyên chứa đựng chân ý và sự huyền diệu
của Thiên Địa Đại Đạo, nếu Chí Tôn Vĩnh Hằng luyện hóa và hấp thu nó thì
cảnh giới có thể tăng lên một trọng thiên.
“Ma La.”
Tề Minh vẫy tay phải, đưa căn nguyên của Tà Thần chí cao cho Ma La: “Ngươi
hấp thu viên Chí Cao Tà Thần Bổn Nguyên này đi.”
“Vâng, chủ nhân.”
Ma La nhận viên Chí Cao Tà Thần Bổn Nguyên, bắt đầu luyện hóa luôn. Quang
vụ hỗn độn chiếm lấy căn nguyên của Tà Thần chí cao, từng bước dung nhập
vào trong cơ thể Ma La.
Soạt!
Suy nghĩ của Tề Minh chuyển động, Ma La biến mất trong không khí, hắn đưa
Ma La vào ô đạo sủng.
“...”
Khâu Vạn Đạo ở bên cạnh, hắn chứng kiến hình ảnh như thế, trong lòng vô
cùng hâm mộ, đó là căn nguyên của Tà Thần chí cao, đối với Chí Tôn Vĩnh
Hằng mà nói thì đói là bảo vật hiếm có, có thể gia tăng cảnh giới.
Tề Minh lại tùy tiện đưa nó cho Ma La.
Kế tiếp.
Tề Minh rời khỏi tầng một vạn tám nghìn, đi đến tầng một vạn tám nhìn không
trăm linh một.
Thời gian thoáng bay.
Đã một năm trôi qua.
Tại thế giới bên trong tòa tháp tầng thứ hai vạn.
“Ting!”
“Đạo sủng Chí Tôn: Hỗn Độn Thần Tôn hấp thụ và hợp nhất căn nguyên của Tà
Thần chí cao, cảm ngộ được Thiên Địa Đại Đạo, Hỗn Độn Thiên Đạo hoàn hảo
hơn một chút, tu vi tăng trưởng, đạt đến Chí Tôn Vĩnh Hằng bát trọng thiên.”
Thông báo hiện lên.
“Tốt.”
Vù!
Vẻ mặt của Tề Minh vui mừng, tâm niệm vừa động, quang vụ hỗn độn xuất
hiện trước mắt Tề Minh, một bóng người nhanh chóng hội tụ, đó là Ma La –
người đã đạt đến cảnh giới Chí Tôn Vĩnh Hằng bát trọng thiên.
Có thể nói.
Khoảng cách đến lúc Ma La khôi phục đến thời kỳ thực lực đỉnh cao đã không
còn xa.
“Chúc mừng tiền bối Ma La.”
Khâu Vạn Đạo nói chúc mừng.
“Ừ.”
Ma La gật đầu, coi như đáp lại hắn.
“Thực sự rất tốt.”
Tề Minh cũng nói.
“Cảm ơn lời khen ngợi của chủ nhân.”
Ma La nhanh chóng nói: “Tất cả những thứ này đều do chủ nhân ban tặng.”
Trong lòng Khâu Vạn Đạo không khỏi cảm thán, có thể khiến Chí Tôn Vĩnh
Hằng giống Ma La tâm phục khẩu phục như vậy, thủ đoạn của Tề Minh thật
ngoài sức tưởng tượng.
Tóm lại.
Càng tiếp xúc, Khâu Vạn Đạo càng cảm thấy Tề Minh sâu không lường được.
Gần như khó có thể đo lường được.
Chớp mắt.
Thấm thoát.
Một trăm năm trôi đi.
Tề Minh đã đi đến thế giới trong tầng bốn vạn một nghìn của tòa tháp.
Ở đây.
Tề Minh gặp được người tu đại đạo thứ hai, tên là Thiên Nhân Húc. Kẻ này
cũng đạt đến Quy Tắc Thiên Tôn cửu trọng thiên, và bên cạnh hắn có hai Hộ
đạo giả Chí Tôn Vĩnh Hằng đi theo.
Đôi bên gặp mặt.
Một trận chiến khác lại nổ ra.
Không thể không nói.
Thực lực của Thiên Nhân Húc thực sự rất mạnh, hắn nắm giữ hai môn đại đạo
thần thông thuật, thực lực mạnh hơn một chút so với Tô Thương Mang, những
vẫn không phải là đối thủ của Tề Minh.
Lần này.
Tề Minh lấy ra Hồng Mông Đại Đạo Kiếm Liên, lại phối hợp với những môn
đại đạo thần thông thuật khác, sau khi đấu với nhau hơn mười chiêu đã chèn ép
Thiên Nhân Húc.
Thiên Nhân Húc thua.
Hắn chạy trốn.
Thế giới bên ngoài.
Hai lần chiến đấu trước và sau của Tề Minh, lần lượt giành chiến thắng trước
hai người tu đại đạo là Tô Thương Mang và Thiên Nhân Húc, thể hiện được sức
chiến đấu mạnh mẽ, khiến toàn bộ Chí Tôn Vĩnh Hằng ở đây kinh ngạc.
“Không thể tin được, quả thực không thể tin được!”
“Sao lại như vậy?”
“Nên hiểu, Tề Minh, Tô Thương Mang, và Thiên Nhân Húc, cả ba người bọn
họ đều là người tu đại đạo, đều là Quy Tắc Thiên Tôn cửu trọng thiên, đều nắm
giữ đại đạo thần thông thuật. Tại sao thực lực của Tề Minh lại mạnh mẽ như
thế? Tề Minh mạnh hơn Tô Thương Mang và Thiên Nhân Húc, hai người này
lần lượt thua trong tay Tề Minh.”
“Thời điểm Đại hội Ma giới mới bắt đầu, trong chín người tu đại đạo, thực lực
của Tề Minh là yếu nhất, vẫn chỉ là Pháp Tắc Thiên Tôn cửu trọng thiên.
Nhưng, bây giờ tu vi của Tề Minh không chỉ đạt đến Quy Tắc Thiên Tôn cửu
trọng thiên, mà thực lực của hắn còn chèn ép được Tô Thương Mang và Thiên
Nhân Húc. Đúng là quá bất ngờ.”
“Tề Minh đã mang đến cho chúng ta quá nhiều sự ngạc nhiên.”
“Đúng thế!”
“...”
Các Chí Tôn Vĩnh Hằng sôi nổi thảo luận, thốt lên những lời cảm thán.
“Không ngờ thực lực của Tề Minh lại mạnh như thế.”
Văn Thánh cũng có phần sửng sốt: “Đầu tiên, Hồng Mông Đại Đạo hắn sáng
tạo đã vô cùng mạnh rồi, hơn nữa, toàn bộ đại đạo thần thông thuật mà hắn nắm
giữ đều đã tu luyện đến tầng áo nghĩa cuối cùng, đạt đến cực hạn. Những đại
đạo thần thông thuật mà Tề Minh nắm giữ hỗ trợ cho nhau, vì thế hắn mới có
thể liên tiếp giành chiến thắng trước Tô Thương Mang và Thiên Nhân Húc.”
“Đúng thế, đúng thế.”
Thanh Ngọc cũng liên tục gật đầu.
“Thương Mang thua cũng không oan.”