Bàn Cờ Thiên Địa đã hình thành, Tề Minh phát huy bằng đại thần thông, triển
khai bàn cờ đan xen, mỗi một đường kẻ trên bào cờ như là thiên đạo thực sự,
hình thành nên một không gian độc lập.
Hơn thế nữa.
Bão tuyết thiên đạo đang rít gào xung quanh cũng bị tách riêng.
Không gian bên trong bàn cờ trời yên biển lặng.
“Tìm thấy ngươi rồi.”
Vù!
Bóng dáng của Tề Minh xuất hiện trong không gian bàn cờ, hắn đứng trên cao,
chắp hai cánh tay sau lưng quan sát nhóm người Slyon phía dưới, ánh mắt bình
tĩnh không chút xao động.
Nhóm người Vạn Trọng Sơn, Thích Không, Khâu Vạn Đạo cùng với Ma La,
bọn họ đều đứng thành hàng đằng sau lưng Tề Minh nhìn xuống, bọn họ cũng
đang nhìn đám người Slyon.
“Bọn họ là người quen cũ mà đại nhân đã nói sao?”
Khâu Vạn Đạo thầm nghĩ.
“Chuyện gì đã xảy ra?”
“Chúng ta đang bị mắc kẹt trong không gian của một ván cờ.”
“Chắc chắn là bọn họ làm.”
“Khốn nạn!”
“...”
Bên dưới.
Ngoài Slyon và ba thuộc hạ của hắn ra, ba Người vượt ải khác đều là Thiên Tôn
tham gia Đại hội Ma giới, sắc mặt khó coi, biểu cảm khá tức giận.
“Các hạ.”
Trong đó.
Có một nam tử tài hoa xuất chúng với tóc xanh, ánh mắt hắn âm u, ngẩng đầu
lên, hắn nhìn thẳng vào Tề Minh, trầm giọng chất vấn: “Ngươi định làm gì? Tại
sao lại cản trở đường đi của bọn ta, ta không biết ngươi mới đúng.”
“Ngươi đột nhiên bày ra Thế Cờ Thiên Địa như vậy, diễn biến ra không gian
độc lập, thậm chí ngăn cách Bão tuyết thiên đạo, rốt cuộc ngươi định làm gì?”
“Mong ngươi thu lại Thế Cờ Thiên Địa…”
Hai Người vượt ải khác trầm giọng quát.
“Láo xược!”
Ầm!
Khâu Vạn Đạo khịt mũi hừ lạnh, hắn thả ra khí thế của Chí Tôn Vĩnh Hằng, tạo
nên lĩnh vực chí tôn vô cùng đáng sợ, dồn lên người bọn họ.
“Chí... Chí Tôn Vĩnh Hằng!”
“Shh…”
“Tiền bối tại thượng, vãn bối có mắt không tròng, xúc phạm tiền bối, mong tiền
bối bỏ quá.”
Bùm!
Thoáng cái ba người vượt ải là Thiên Tôn bị dọa sợ đến mức run rẩy, bọn họ
quỳ luôn xuống, thuộc hạ của bọn họ cũng quỳ xuống, nét mặt hoảng sợ, biểu
cảm cũng hoảng sợ.
“Tiên thành Lang Gia, Hỗn Độn Ma Thần.”
Ánh mắt Tề Minh rơi trên người Slyon, hắn thản nhiên nói: “Trước đây, là
ngươi cử mấy tên thuộc hạ ra định giết bổn tọa trên đường.”
“Ngươi có biết sẽ có ngày hôm nay không?”
“Thực sự là ngươi! Tề Minh!
Ánh mắt Slyon lóe lên, hắn bước lên phía trước, chầm chậm nói: “Không ngờ,
ta thực sự không ngờ, trước đây ngươi chỉ là Pháp Tắc Thiên Tôn cửu trọng
thiên, bây giờ mới hơn chín vạn năm trôi qua, ngươi lại đã bước vào cảnh giới
Quy Tắc Thiên Tôn cửu trọng thiên.”
“Vì thế có thể thấy được.”
“Chắc chắn người đã có được cơ duyên và tạo hóa vô cùng lớn trong Cửu
Giới.”
“Điều càng bất ngờ hơn là.”
“Bên cạnh ngươi lạ có một Hộ đạo giả Chí Tôn Vĩnh Hằng đi theo.”
“Đúng thế.”
Slyon trầm giọng nói: “Trước đây thực sự là ta cử thuộc hạ đến giết ngươi,
ngươi muốn giết ta đúng không? Nhưng, ta muốn nói với ngươi rằng, sư tôn của
ta là phó điện chủ của Ma Thần Điện, lại còn là cường giả cảnh giới Chí Tôn
Vĩnh Hằng.”
“Nếu ngươi giết ta, chắc chắn sư tôn của ta sẽ không tha cho ngươi.”
“Hơn nữa.”
“Trước đây ngươi hoàn toàn không mất cọng lông nào, trái lại tất cả thuộc hạ
của ta đều bị ngươi giết, ngươi hoàn toàn không có chút tổn thất nào, sao không
biến chiến tranh thành tơ lụa?”
“Ha ha ha…”
Tề Minh cười lớn, giọng điệu của hắn tràn đầy khinh thường: “Chỉ dựa vào
ngươi mà muốn dùng biện pháp hoà bình để giải quyết tranh chấp với bổn tọa?
Nực cười! Nực cười! Ngươi cho rằng bổn tọa sẽ e ngại sư tôn của ngươi sao?”
“Ngươi chỉ có một con đường để đi, đó là chết!”
“Nổ!”
Ầm ầm ầm!
Ngay sau đó.
Slyon gầm lên giận dữ, hắn lấy ra một món bảo vật của Thiên Địa Đại Đạo mà
trước đó Kaeya đưa cho hắn, ánh sáng lóng lánh hỗn độn, bay lên bầu trời.
Càng khủng khiếp hơn là.
Slyon đã trực tiếp kích nổ món bảo vật của Thiên Địa Đại Đạo này, nhìn kỹ, bảo
vật giống như chiếc nhẫn màu đen của Thiên Địa Đại Đạo này đã phát nổ hoàn
toàn.
Trời đất rung chuyển, tiếng nổ vang trời, giống như đại đạo bị vỡ nát, sinh ra
lực phá hoại không gì sánh kịp, từng gợn sóng lăn tăn màu đen tràn ra xung
quanh.
Đủ để khiến mọi thứ vỡ tan.
Đùng!
Ván cờ không gian do Bàn Cờ Thiên Địa của Tề Minh hình thành nên bị luồng
sức mạnh của vụ nổ kinh thiên động địa này đánh nát, không gian vỡ vụn, nứt ra
như một tấm kính bị nứt.
“Chính là lúc này!”
Vù!
Slyon bộc phát ra toàn bộ đạo lực, ánh sáng và sương mù bao phủ cơ thể, nắm
lấy cơ hội này, trong khoảnh khắc không gian của Thế Cờ Thiên Địa vỡ nát:
“Chạy!”
Soạt!
Hắn phát huy thần thông, hóa thành một luồng độn quang cực hạn, nhanh đến
mức không thể tin được, thậm chí đột phá khái niệm về thời không.
Trong phút chốc.
Đã là khoảng cách vô tận, xa xôi vô cùng.
“Tốt!”
Chứng kiến cảnh tượng như vậy, biểu cảm của Kaeya có phần phấn khởi: “Tốt
lắm! Không hổ là đệ tử của ta! Nắm bắt thời cơ rất tuyệt! Thực lực của Tề Minh
có tính tăng trưởng nhảy vọt, bên cạnh hắn lại có hai Hộ đạo giả là Chí Tôn
Vĩnh Hằng, Slyon hoàn toàn không thể là đối thủ của hắn. Liều mạnh chỉ có con
đường chết, nắm bắt cơ hội trốn thoát là cách duy nhất để sống sót.”
“Ha ha?”
Tề Minh cười khẩy: “Trốn? Mơ mộng hão huyền thôi.”
“Đại Đạo Thần Thông Thuật!”
Vù!
Ma La đã hàng động từ lâu, hắn vẫy cánh tay phải của mình, uy năng của Hỗn
Độn Thiên Đạo lan ra, ánh sáng vô hình vô hạn vượt qua thời không, khóa chặt
lấy Slyon: “Đại La Thiên!”
Trong chớp mắt.
Thời không biến hóa, biến đổi xoay vần.
Có thể thấy được một cách rõ ràng.
Hóa ra.
Ngay từ lúc đầu.
Không gian và khu vực xung quanh đã bị Ma La kiểm soát, biến hóa thành Đại
La Thiên, dù Slyon đánh nát không gian của Bàn Cờ Thiên Địa thì hắn vẫn bị
mắc kẹt sâu trong Đại La Thiên mà không hề hay biết.
“Quay về.”
Vù!
Bàn tay phải vẫy nhẹ, Slyon đã trốn đến khoảng cách rất xa lại ngay lập tức
được di chuyển trở lại trước mặt Tề Minh, nét mặt của hắn đầy kinh hoàng.
“Không… Không thể thế được…”
Đôi mắt Slyon trợn trừng, biểu cảm hoảng sợ, cả người run rẩy, hắn cảm nhận
được cảm giác vô lực sâu sắc, căn bản không thể đối đầu.
Không trốn được.
Hoàn toàn không có lối thoát.
“Không! Không! Không!”
Slyon vẫn còn muốn chạy trốn, trốn vào thời không, cơ thể hóa thành độn
quang, mất tăm mất tích, nhưng ngay sau đó, hắn ta lại thuấn di về trước mặt Tề
Minh