Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch

Chương 789: Chì khóa, cứu giúp (2)




Bây giờ nhóm người Vũ Linh Thiên Tôn đang rơi vào hoàn cảnh vô cùng nguy

hiểm, bọn họ gặp phải nguy cơ. Ba thế lực lớn là Thánh Địa Chí Tôn của Chí

Tôn Giới, Vô Thượng Đạo Môn của Vô Thượng Giới, và Thánh Địa Mệnh Vận

của Mệnh Vận Giới hợp tác với nhau vây sát nhóm người Vũ Linh Thiên Tôn

tại thung lũng phía ngoài.

Có thể thấy được.

Nhóm người Vũ Linh Thiên Tôn đã ngàn cân treo sợi tóc.

Bên ngoài.

Nguyên Thủy Chí Tôn thấy tình cảnh này, sắc mặt lo lắng trở lên thả lỏng: “Ta

còn cho rằng nhóm người Vũ Linh và Huyền Hoàng bị ba thế lực lớn hợp tác

tấn công, e rằng đã dữ nhiều lành ít.”

“May thay, may thay.”

“Trong giờ phút nguy cơ này Tề Minh xuất hiện. Đến đúng lúc lắm, với thực

lực và thủ đoạn của Tề Minh, ba thế lực này hợp tác cũng không có tác dụng!”

“Tiền bối.”

Khâu Vạn Đạo nhìn thoáng qua đã nhận ra ba thế lực lớn, hắn nói với Tề Minh:

“Bọn họ là các trưởng lão Thiên tôn của ba thế lực lớn, bao gồm Thánh Địa Chí

Tôn, Vô Thượng Đạo Môn, và Thánh Địa Mệnh Vận.”

“Ừ.”

Tề Minh liếc mắt nhìn, giọng nói lạnh nhạt: “Ra tay đi, giết toàn bộ.”

“Chuyện này…”

Khâu Vạn Đạo có chút ngơ ngác: “Tiền bối, ngươi chắc chắn không? Ba thế lực

này rất mạnh, đều là thế lực do Chí Tôn Vĩnh Hằng thành lập.”

“Giết!”

“Chúng Sinh Nhân Quả Thuật!”

“...”

Thích Không và Vạn Trọng Sơn tuân theo mệnh lệnh của Tề Minh đã ra tay,

bọn họ tiến vào thung lũng bên dưới, đồng thời, vừa ra tay đã sử dụng Đại Đạo

Thần Thông Thuật, thể hiện thực lực mạnh mẽ.

“Ai?”

“To gan, dám xen vào chuyện của người khác!”

“Giết bọn họ!”

“...”

Các các trưởng lão Thiên Tôn của ba thế lực tức giận quát.

“Là... Là Tề... Tề sư thúc!”

Lúc này.

Nhóm người Vũ Linh Thiên Tôn và Huyền Hoàng Thiên Tôn có cơ hội lấy lại

sức, khi nhìn thấy tình huống bất ngờ trên chiến trường, ngẩng đầu lên đã nhìn

thấy Tề Minh.

“Đây…”

“Tề sư thúc, mau trốn đi!”

“Đi nhanh!”

“Bọn ta không thể liên lụy ngươi!”

“Bọn ta đã đoạt cơ duyên và tạo hóa của ba thế lực lớn này, bọn họ tìm bọn ta

để báo thù!”

“Tề sư thúc! Ngươi đi nhanh đi!”

“...”

Nhóm người Vũ Linh Thiên Tôn và Huyền Hoàng Thiên Tôn đều quát to.

“Ha ha ha…”

“Muốn chạy?”

“Nực cười quá!”

“Động vào bọn ta lại còn muốn chạy?”

“Lên!”

“Giết bọn họ!”

“...”

Các trưởng lão Thiên Tôn của ba thế lực này lạnh lùng nói, sát khí vô cùng

nặng nề.

“Ma La.”

Ánh mắt lạnh nhạt của Tề Minh lướt qua Khâu Vạn Đạo, khiến Khâu Vạn Đạo

cảm thấy cả người lạnh toát: “Ngươi ra tay đi, không cần nhẹ tay, giết chết tất

cả.”

“Vâng.”

Ma La gật đầu.

“Hỗn Độn!”

Ầm!

Ngay sau đó.

Ma La nâng cánh tay phải lên, phóng sức mạnh của Hỗn Độn Thiên Đạo ra, khi

hắn hạ bàn tay xuống, một thế giới hỗn độn chầm chập ập xuống.

Trong chốc lát.

Đến cả thời gian phản ứng lại mà các trưởng lão Thiên Tôn của ba thế lực lớn

cũng không có, thậm chí còn chưa kịp có phản ứng thì đã bị thế giới hỗn độn

nuốt chửng.

Trước khi chết.

Bọn họ mới hiểu được rằng mình đã chết, tất cả chết đi, ai nấy cũng bị thế giới

hỗn độn đồng hóa, trở thành một phần của hỗn độn, chết hết.

Không có sức phản kháng.

Vù!

Hỗn Độn tan đi.

Bên trong thung lũng.

Chỉ còn lại nhóm người Vũ Linh Thiên Tôn và Huyền Hoàng Thiên Tôn.

“Đã... Đã có chuyện gì xảy ra?”

Hai mắt trợn trừng, khắp người Huyền Hoàng Thiên Tôn đầy máu, hắn bị

thương không nhẹ. Hắn vừa nhìn xung quan thì đã thấy toàn bộ kẻ địch đến từ

ba thế lực lớn đều biến mất: “Đây… Đây…”

“Lúc… Lúc nãy…”

Vũ Linh Thiên Tôn nuốt nước bọt: “Tất cả... Chết hết cả rồi… Tất cả các trưởng

lão Thiên Tôn của ba thế lực lớn, chết hết rồi, không còn một ai!”

“Trời ạ!”

“Ta thật sự không biết ban nãy đã xảy ra chuyện gì.”

“Chỉ là hỗn độn bao phủ mọi thứ, sau khi hỗn độn tan đi thì tất cả kẻ địch đều

biến mất.”

“Quá... Quá khủng khiếp…”

“...”

Nhóm sư điệt Thiên Tôn của Tề Minh vô cùng kinh ngạc.

Bộp! Bộp!

Tiếp theo.

Nhóm người Vũ Linh Thiên Tôn và Huyền Hoàng Thiên Tôn mới có phả ứng

và hiểu rằng, đây là vì Tề Minh sư thúc đã hành động, phát huy thủ đoạn vượt

qua sức tưởng tượng của bọn họ mới tiêu diệt hoàn toàn kẻ thù của bọn họ.

“Cảm ơn Tề sư thúc đã cứu mạnh!”

“Cảm ơn Tề sư thúc!”

“...”

Tất cả đều quỳ gối, kích động hô lên.

“Chuyện nhỏ thôi.”

Tề Minh vung ống tay áo: “Các ngươi rời khỏi Cửu Giới Sơn đi. Với thực lực

của các ngươi ở bên ngoài Cửu Giới Sơn đã gặp nguy hiểm như vậy, nếu lại đi

sâu vào trong thì sẽ càng nguy hiểm hơn.”

“Các ngươi không vào Thiên Địa Huyền Hoàng Lung Linh Trân Bảo Tháp

được.”

“Vâng.”

“Bọn ta nghe theo lời dặn của Tề sư thúc.”

“Nếu Tề sư thúc đã nói như vậy, thế thì chúng ta rời khỏi Cửu Giới Sơn thôi.”

“Đúng thế!”

“Hơn nữa thu hoạch của chúng ta cũng đã đủ nhiều rồi.”

“...”

Trong lòng nhóm người Vũ Linh Thiên Tôn và Huyền Hoàng Thiên Tôn đã có

quyết định.

Tề Minh nhìn nhóm người Vũ Linh Thiên Tôn và Huyền Hoàng Thiên Tôn rời

đi một cách an toàn, sau khi bọn họ rời khỏi phạm vi của Cửu Giới Sơn, Tề

Minh mới thu hồi ánh mắt.

“Khâu Vạn Đạo.”

Lúc này.

Ánh mạt lạnh lùng của Tề Minh dừng trên người Khâu Vạn Đạo.

“Đại… Đại nhân…”

Trong lòng giật thót, Khâu Vạn Đạo cảm nhận được áp lực vô cùng lớn, đặc

biệt là khí tức đáng sợ tỏa ra từ Ma La, nó khiến Khâu Vạn Đạo cảm thấy cả

người mình đều đang đổ mồi hôi lạnh, kinh khủng và mạnh mẽ quá mức.

“Đã quyết định đi theo ta, vậy thì người phải tuân theo mệnh lệnh và lời dặn dò

của ta, nhưng lúc nãy ngươi lại ngập ngừng trước mệnh lệnh của ta.”

Tề Minh trầm giọng nói: “Mong rằng sẽ không có lần sau.”

“Nếu không…”

Tề Minh không nói hết câu.

“...Vâng!”

Mặc dù Tề Minh không nói ra, nhưng trong lòng Khâu Vạn Đạo lại hiểu rất rõ.

Hắn hít sâu để bản thân bình tĩnh lại, nói bằng giọng điệu trịnh trọng: “Xin…

Xin đại nhân yên tâm, chắc chắn sẽ không có lần sau, thuộc hạ sẽ tuân theo toàn

bộ mệnh lệnh của ngươi.”

“Ừ.”

Bấy giờ Tề Minh mới gật đầu: “Đi thôi.”

“Vâng!”

“...”

Soạt! Soạt!

Bóng dáng của đoàn người Tề Minh lao qua bầu trời, đi vào khu vực bên trong

Cửu Giới Sơn, trên đường tiến về phía trước đã gặp các cường giả của các thế

lực lớn trong Cửu Giới.

Hơn nữa.

Năm trận chiến liên tiếp đã nổ ra, Tề Minh không ra tay mà giao lại cho nhóm

người Thích Không và Khâu Vạn Đạo xử lý, giết chết tất cả kẻ địch.

Chớp mắt.

Nửa ngày sau