Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch

Chương 778: Chém giết toàn bộ, Luân Hồi Kiếm Sơn (2)




Thực lực của nhóm người Vạn Ma Yêu Tổ sẽ bị áp chế, mà thực lực của Thích

Không và Vạn Trọng Sơn sẽ được nâng cao và tăng trưởng, cộng thêm Hồng

Mông đại trận còn sẽ giáng xuống vô số Hồng Mông Thần Lôi, ẩn chứa uy năng

phai mờ không gì sánh bằng.

“Đại Đạo thần thông thuật: Đại Tịch Diệt Thuật!”

Vạn Trọng Sơn gầm to, Tịch Diệt Đạo Thiên giáng xuống, Tịch Diệt chi lực vô

cùng vô tận ngưng tụ hình thành Tịch Diệt Thiên Đạo, giống như dòng nước lũ

vô hạn màu xám tràn sang phía đám người Vạn Ma Yêu Tổ.

“Đại Đạo thần thông thuật: Chúng Sinh Nhân Quả Thuật!”

Thích Không cũng gào to một tiếng, thi triển Đại Đạo thần thông thuật mạnh

nhất, Nhân Quả Đạo Thiên cộng dồn trên người hắn, Nhân Quả Đạo lực cuồn

cuộn ào ào ngưng tụ, hoà hợp sức mạnh của Thiên Đạo Thượng Giới, hình

thành Nhân Quả Thiên Đạo, lại kèm theo một ít sức mạnh của Thiên Địa Đại

Đạo.

Giờ phút này.

Quanh người Thích Không xuất hiện chư thiên vạn giới vô cùng vô tận, sức

mạnh của Nhân Quả hiện hoá, giống như tập trung hàng nghìn tỷ tỷ tỷ tuyến

Nhân Quả, hình thành nên dòng Nhân Quả, trấn áp về phía đám người Vạn Ma

Yêu Tổ.

“Đại… Đại Đạo thần thông thuật!!!”

“Trời ạ!!!”

“Đây là Đại Đạo thần thông thuật!!!”

“…”

Ầm đùng đoàng!!!

Trong khoảnh khắc cuối cùng, đám người Vạn Ma Yêu Tổ, Tà Ma Thiên Tôn,

Quỷ Ma Thiên Tôn dốc hết sức, thật sự nhận biết được uy năng khủng khiếp

của Đại Đạo thần thông thuật, bị nghiền ép một cách triệt để.

Sau đó.

Bọn họ đã bị Tề Minh, Thích Không, Vạn Trọng Sơn hợp lại hoàn toàn tiêu diệt

mất, liều hết thủ đoạn, rốt cuộc vẫn bị đám người Tề Minh chém giết, còn là

chết triệt để không còn hài cốt.

Trong chớp mắt.

Lại trôi qua ba ngày.

Từ nay.

Vạn Ma Yêu Quật đã bị Tề Minh hoàn toàn huỷ diệt, không một Thiên Tôn nào

thoát được, tuy trong quá trình đại chiến vẫn để Tà Ma yêu ma dưới đây chạy

mất, nhưng căn bản không hề hấn gì.

Trên cơ bản.

Vạn Ma Yêu Quật đã hoàn toàn biến mất trong Luân Hồi Giới.

“Dọn dẹp chiến trường.”

Tề Minh hạ lệnh: “Lấy hết tài nguyên của Vạn Ma Yêu Quật.”

“Vâng.”

“Tuân lệnh!”

“Cẩn tuân pháp chỉ chủ thượng!”

“…”

Đại quân người hầu của Tề Minh đồng thanh trả lời.

“Ừm.”

Tề Minh hài lòng gật đầu.

Tuy nhiên.

Lần đại chiến này, Tề Minh vẫn tổn thất không ít đại quân người hầu, tạo thành

một phần ba tử vong vì chiến đấu kịch liệt, cũng có khá nhiều người hầu trưởng

thành, nâng cao tu vi trong chiến đấu.

“Cũng được.”

Tề Minh nói.

Chuyển tới cảnh khác.

Bên ngoài Cửu giới.

Tin tức Tề Minh xuất quan dần dần lan truyền ra, ở trong Cửu điện có không ít

Chí Tôn Vĩnh Hằng lần nữa để ý tới Tề Minh.

Ví dụ như Nguyên Thủy Chí Tôn, Keaya vân vân.

“Tề sư đệ xuất quan rồi.”

Lúc Nguyên Thủy Chí Tôn chú ý tới Tề Minh, trùng hợp chính là không bao lâu

sau khi bộc phát đại chiến Vạn Ma Yêu Quật, hắn quan sát kỹ càng một hồi,

trên mặt tỏ vẻ kinh ngạc: “Đây… Đây… Tề sư đệ hắn… Hắn lại đột phá tới

cảnh giới Quy Tắc Thiên Tôn rồi ư! Hơn một vạn năm! Chỉ một vạn mấy năm!

Thế mà hắn đã thành công!!!”

“Gì cơ!!!”

Keaya trừng to hai mắt, chấn động đầy mặt, hít ngược một hơi thở: “Quy Tắc

Thiên Tôn! Tề Minh lại là Quy Tắc Thiên Tôn hả!!!”

“Mau nhìn!”

“Tề Minh! Là Tề Minh!”

“Kẻ Tu Đại Đạo có tu vi thấp nhất đó!”

“Đợi đã! Tu vi của hắn đột phá rồi! Hắn lại thật sự đã đột phá!”

“Tốt lắm!”

“Quy Tắc Thiên Tôn!!”

“…”

Đông đảo Chí Tôn Vĩnh Hằng đều ngạc nhiên.

Đồng thời.

Đám người Thanh Ngọc, Văn Thánh và Tô sư huynh cũng phát hiện được sự

thay đổi của Tề Minh.

“Không thể tưởng tượng nổi!”

Trên khuôn mặt xinh xắn của Thanh Ngọc toát lên vẻ kinh ngạc, nàng không

nhịn được nói: “Tề Minh hắn lại thật sự đột phá rồi, bế quan một vạn mấy năm

thì đã trở thành Quy Tắc Thiên Tôn, hơn nữa còn là Quy Tắc Thiên Tôn nhị

trọng thiên!”

“Sao lại như thế?!”

Văn Thánh kinh ngạc hơn, hắn vốn tưởng rằng Tề Minh không thể nào đột phá,

vì muốn đột phá Quy Tắc Thiên Tôn, căn bản không phải cứ bế quan khổ tu thì

có thể thành công.

Nhưng không ngờ.

Tề Minh thật sự đã thành công.

Không chỉ đột phá tới Quy Tắc Thiên Tôn, hơn nữa còn là Quy Tắc Thiên Tôn

nhị trọng thiên.

“Điều này không thể nào mà!”

Văn Thánh không nhịn được nói: “Sao lại thế chứ? Chẳng qua bế qua hơn một

vạn năm, không những trở thành Quy Tắc Thiên Tôn, còn đạt tới Quy Tắc

Thiên Tôn nhị trọng thiên!”

“Tô sư huynh, ngươi thấy sao?”

Văn Thánh hỏi.

“Không phải một vạn mấy năm.”

Tô sư huynh nhìn thêm vài lần, thản nhiên nói: “Mà là một nghìn tỷ năm! Trên

người Tề Minh có khí tức năm tháng của một kỷ nguyên đã qua đi!”

“Điều này…”

Văn Thánh và Thanh Ngọc nhìn nhau, lần nữa chìm vào im lặng.

Sau đó.

Chiến tranh Tề Minh dẫn dắt đại quân người hầu giết sạch Vạn Ma Yêu Quật,

và Vạn Ma Yêu Tổ, các Chí Tôn Vĩnh Hằng cũng đã thấy hết cảnh chiến đấu

đó.

“Không ngờ Tề Minh bế quan vạn năm, lại có thực lực tới mức này.”

“Khá lắm, khá lắm.”

“Như vậy, Tề Minh mới xem như sơ bộ sở hữu được thực lực đối kháng với lĩnh

hội tám vị tu Đại Đạo khác, song chỉ là sơ bộ sở hữu thôi.”

“Đúng vậy!”

“Dù sao, mấy người tu Đại Đạo nằm trên top đã diễn hoá Đạo Thiên của bản

thân theo chiều hướng hoàn hảo mà.”

“Tề Minh vẫn xếp sau cùng bên trong chín người tu Đại Đạo.”

“…”

Rất nhiều Chí Tôn Vĩnh Hằng đang soi mói.

Thời gian thấp thoáng.

Sau khi trôi mất bảy ngày.

Luân Hồi Giới.

Tề Minh đã kêu đại quân người hầu dọn dẹp chiến trường, mang tất cả chiến lợi

phẩm đi, cướp đoạt toàn bộ tài nguyên của Vạn Ma Yêu Quật, nhưng vẫn chưa

kiểm kê hoàn tất.

Tuy nhiên.

Trong thời gian cực ngắn thì sự việc liên quan tới Vạn Ma Yêu Quật đã lan

truyền ra ở Luân Hồi Giới, dù sao động tĩnh của trận chiến tranh này thật sự quá

lớn, cho du các thế lực lớn của Luân Hồi Giới không muốn biết cũng không thể

nào.

Thế lực của Vạn Ma Yêu Quật không phải nhỏ, tất nhiên sự việc lớn như Tề

Minh giết hại Vạn Ma Yêu Quật cũng không tài nào che giấu được, Tề Minh

cũng không dự tính giấu giếm.

“Thích Không.”

Tề Minh hỏi: “Ngoài ra còn bốn thế lực khác nữa đâu? Cái nào gần chúng ta

nhất?”

“Hồi bẩm chủ thượng.”

Thích Không hành lễ và trả lời: “Chính là Luân Hồi Kiếm Sơn.”