“Vâng.”
“Tuân lệnh.”
Tịch Diệt Ma Tôn và Nhân Quả Phật Tổ cùng nói.
Vù! Vù!
Ánh sáng lóe lên.
Hai đạo sủng đã biến mất trong hư không.
Koong! Koong! Koong!!
Lúc này.
Ở bên ngoài.
Đột nhiên có chín hồi chuông vang lên giống như tiếng chuông Đại Đạo, vang
vọng khắp trời đất, truyền vào tất cả các cổng Thiên Tôn của tiên thành Lang
Gia, dường như nó vang lên từ sâu thẳm trong tâm trí.
“Đây là...”
Tề Minh giật mình, trầm giọng nói: “Chẳng lẽ đại hội Ma giới sắp bắt đầu rồi?
Tính ra thời gian cũng kha khá rồi.”
Không hề do dự.
Tề Minh lập tức đi ra khỏi phòng.
Cùng lúc đó.
Bọn người Nguyên Thủy Chí Tôn, Huyền Hoàng Thiên Tôn, Vũ Linh Thiên
Tôn,... cũng đều đi ra khỏi phòng, sau khi nhìn thấy Tề Minh, tất cả đều hành lễ,
tỏ ra sự tôn kính.
Suy cho cùng.
Dựa theo bối phận mà nói.
Tề Minh là sư thúc của bọn hắn.
“Đại hội Ma giới sắp bắt đầu rồi.”
Nguyên Thủy Chí Tôn trầm giọng nói.
Vù! Vù! Vù!!!
Quả nhiên.
Trên bầu trời.
Thứ đầu tiên đập vào mắt chính là một chiếc chuông Đại Đạo khổng lồ có một
không hai, toàn thân mang phong cách cổ xưa, vang vọng khắp trời đất, có làn
sóng chuông vô hình truyền ra.
Cùng lúc.
Phía trên chuông Đại Đạo.
Một tòa cung điện tối cao vô tận và uy nghiêm hiện ra, xung quanh cung điện
này là hàng tỷ tỷ vì sao lấp lánh, xuất hiện một uy thế khó có thể hình dung.
Ánh sáng rực rỡ bao trùm khắp mọi hướng.
“Ta là: chủ Ma giới.”
Vù!
Ngay sau đó.
Phía trên cung điện tối cao xuất hiện một bóng người, bóng người này chắp hai
tay sau lưng, toàn thân dường như có vô số thế giới sinh ra và tiêu tan, như đang
không ngừng thể hiện chí lý thiên địa.
Vào lúc này.
Tất cả chúng sinh có mặt đều đang ngước nhìn bóng người đó, giống như nhìn
thấy điểm cuối của Đại Đạo, ở điểm cuối của con đường có một bóng dáng
đang đứng đấy khiến vô số sinh linh dừng lại.
Phải biết rằng.
Loại động tĩnh này thật sự quá lớn, không chỉ ảnh hưởng đến cửu đại tiên thành,
mà còn ảnh hưởng đến toàn bộ Đệ Tam Thượng Giới Ma giới.
“Đại hội Ma giới bắt đầu.”
Chủ Ma giới uy nghiêm vô song, trấn áp chư thiên, “Đại hội lần này, dưới Chí
Tôn Vĩnh Hằng có thể vào, tất cả Chí Tôn Vĩnh Hằng đều tiến vào quan sát cửu
điện Ma giới.”
“Không được vượt quá!”
“Vâng!”
“Chúng thần tuân chỉ!”
“Chúng thần tuân chỉ!”
“...”
Thế là.
Trong cửu đại tiên thành, từng vị Vĩnh Hằng Chí Tôn lần lượt xuất hiện, cúi đầu
trước chủ Ma giới, rồi hóa thành tia lưu quang phóng lên trời, lần lượt rời khỏi
cửu đại tiên thành.
Cùng lúc.
Vù! Vù! Vù!!!
Tay phải chủ Ma giới vung lên, chín tia lưu quang xuyên thủng bầu trời, trong
khoảng không, chín tòa cung điện nguy nga rực rỡ xuất hiện.
Các Chí Tôn Vĩnh Hằng của tất cả thế lực tham dự đại hội Ma giới lần này, tất
cả đều đã vào trong chín tòa cung điện, không được phép lại nhúng tay vào các
sự kiện của đại hội Ma giới.
“Các ngươi phải cẩn thận.”
Nguyên Thủy Chí Tôn hít sâu một hơi, sau khi dặn dò, hắn cũng hóa thành lưu
quang, biến mất tại chỗ, tiến vào trong một tòa cung điện.
“Sư tôn yên tâm.”
Bọn người Huyền Hoàng Thiên Tôn đồng thanh nói.
“Ừm.”
Chủ Ma giới hài lòng gật đầu: “Đại hội Ma giới lần này, ba vị đệ tử thân truyền
của ta sẽ chủ trì đại cục, cửu đại Thượng Giới, thế lực Chư Thiên, vô số các
Thiên Tôn vì ta tạo ra một đại hội chưa từng có.”
“Ha ha ha…”
Hình bóng của chủ Ma biến mất trong tiếng cười của hắn.
Ngay sau đó.
Có ba bóng người bước ra khỏi cung điện tối cao, lúc đầu chỉ là hư ảo, rồi dần
dần hiện rõ, trở thành sự tồn tại chân thực, hiện ra nguyên hình.
Ba vị đệ tử thân truyền của chủ Ma giới.
Một vị trong đó.
Tề Minh cũng biết.
Chính là Thanh Ngọc.
“Tên ta: Thanh Ngọc.”
Thanh Ngọc thản nhiên nói: “Hiện tại bọn ta sẽ mở thông đạo, các ngươi có thể
tiến vào trong cửu giới, đại hội Ma giới lần này sẽ được tổ chức trong một trăm
nghìn năm.”
“Một trăm nghìn năm sau.”
“Thông đạo sẽ mở ra lần nữa, nếu không thể ra ngoài trong thời gian quy định
thì sẽ bị kẹt trong Cửu Giới cho đến khi đại hội Ma giới lần sau bắt đầu.”
“Về phần khi nào đại hội Ma giới lần sau bắt đầu còn phụ thuộc vào tâm trạng
của sư tôn.”
“Tên ta: Văn Thánh.”
Một vị đệ tử chân truyền khác của chủ Ma giới tay cầm quạt giấy, mặc áo
choàng màu xanh, khuôn mặt tuấn lãng thanh tú: “Quy tắc của đại hội Ma giới
chính là tất cả người tham dự có thể dùng hết tất cả thủ đoạn, không có bất kỳ
hạn chế gì, thu thập được chín ma lệnh, có thể đạt được tư cách tiến vào Thiên
Địa Huyền Hoàng Linh Lung Trân Bảo Tháp.”
“Đương nhiên.”
“Ngoại trừ Thiên Địa Huyền Hoàng Linh Lung Trân Bảo Tháp, bên trong Cửu
Giới còn có vô số cơ duyên, vô số bảo vật, vô số sự truyền thừa.”
“Đồng thời.”
“Cũng đầy rẫy vô số nguy hiểm.”
“...”
Sau cùng.
Còn có một vị đệ tử thân truyền của chủ Ma giới, vị đệ tử thân truyền này
khoanh chân ngồi trên hư không, nhắm mắt dưỡng thần, một câu cũng không
nói.
Ở phía sau hắn.
Là một thanh trường kiếm màu đen.
Ngoài cái đó ra.
Thì không nhìn thấy chỗ nào đặc biệt.
“Mở!!!”
Răng rắc! Răng rắc!!!
Vù!
Ba người Thanh Ngọc hợp lực mở từng phong ấn, vô số phù văn sáng lóa, đếm
mãi không hết, chín ánh sáng rực rỡ sáng chói.
Sau đó.
Chín tòa Tiên Thành lao ra khỏi tia sáng khổng lồ, hợp nhất với vô số phù văn,
tất cả tụ tập ở trên không, đều hợp nhất lại với nhau.
Chín chùm ánh sáng hợp nhất tại một chỗ.
Trong chốc lát.
Một cơn lốc xoáy khổng lồ lan rộng xung quanh chỗ đó, không ngừng mở rộng,
tạo thành một cánh cửa thông đạo vững chắc.
“Thông đạo đã mở, tất cả Thiên Tôn tham dự đại hội Ma giới bước vào.”
Thanh Ngọc lớn tiếng nói: “Bỏ lỡ thời gian, hủy bỏ tư cách.”
“Thông đạo đã mở ra.”
“Đi!”
“Nhanh!!”
“Đi vào trước rồi nói.”
“Xông lên!!!”
“...”
Soạt! Soạt! Soạt!!!
Không hề chần chừ.
Từng bóng người lần lượt từ cửu đại tiên thành phá không bay lên, giống như
một trận mưa sao băng, số lượng thật sự quá nhiều, xông thẳng vào trong thông
đạo.
“Chuyện này…”
“Nếu bổn tọa nhớ không nhầm, đại hội Ma giới lần trước, chín tòa Tiên Thành,
chín thế giới khác nhau, hình như mở ra chín thông đạo khác biệt, mà đại hội
Ma giới lần này lại hợp nhất chín thông đạo thành một lối đi.”
“Đúng vậy!”
“Bằng cách này, tất cả các Thiên Tôn xông vào sẽ không rõ sẽ được chuyển tới
thế giới nào.”
“...”
Trong chín tòa cung điện trên không trung.
Sau khi các Chí Tôn Vĩnh Hằng thấy cảnh này, lại thảo luận sôi nổi.
Lúc này.
Ở một nơi khác