Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch

Chương 764: Đại Đạo Chân Giải, Thiên Địa Chân Long Thuật




Vù!

Sau đó.

Bóng dáng của Thanh Ngọc dần dần hư ảo, biến mất không thấy nữa.

“Phù…”

Tề Minh cũng thở phào một hơi, trầm ngâm nói: “Cho nên nói, hiện tại ta coi

như là đã trở thành đệ tử ký danh của chủ Ma giới rồi, ngược lại không ngờ rằng

lại dễ dàng như vậy.”

“Chỉ có điều…”

Tề Minh lắc đầu: “Thực ra ta cũng rõ, hiện tại ta chỉ là mang danh một tên đệ tử

mà thôi, thậm chí ngay cả chủ Ma giới cũng chưa gặp được, rất hiển nhiên, ở

trong mắt của chủ Ma giới ta không hề quan trọng.”

“Có cũng được không có cũng chẳng sao mà thôi.”

“Như vậy cũng tốt.”

Tề Minh nói: “Thực ra ta cũng rất lo lắng sẽ được chủ Ma giới chú ý quá mức,

dù sao thì bí mật trên người ta không ít, chủ Ma giới thân là một trong những

chủ của cửu đại Thượng Giới, nếu như phát hiện bí mật của ta, nói không chừng

sẽ có phiền phức và nguy hiểm rất lớn.”

Vù!

Không bao lâu.

Có một cột sáng giáng từ trên trời xuống, rơi ở trên người Tề Minh, bóng dáng

của Tề Minh thuận theo cột sáng này biến mất ở trong thiên điện, rời khỏi nơi

này.

“Ngươi cảm thấy Tề Minh này thế nào?”

Sau khi Tề Minh vừa mới rời đi không lâu.

Trong một góc của tòa thiên điện này, một vị nam tử thanh niên chiều cao thẳng

tắp, dáng người gầy gò, hai tay khoanh ở trước ngực, giọng điệu thản nhiên hỏi.

“Cũng tạm được.”

Bóng dáng của Thanh Ngọc xuất hiện: “Nhưng hắn chỉ có thể nói bình thường,

có lẽ sẽ tốt hơn Nguyên Thủy một chút.”

Lúc này.

Lại có một đạo bóng dáng mơ hồ đi ra, vẻ mặt bình tĩnh, khuôn mặt tuấn tú, tay

trái chắp ở phía sau, tay phải cầm một cây quạt xếp, nho nhã dễ gần: “Cả hai

mươi vạn kỷ nguyên, Nguyên Thủy cũng không thể bước được một bước cuối

cùng, chỉ có thể dựa vào Thượng Giới Thiên Đạo bước vào cảnh giới Chí Tôn

Vĩnh Hằng, hắn cũng chỉ xứng làm một đệ tử ngoại môn.”

“Hy vọng Tề Minh này có thể tốt hơn Nguyên Thủy một chút vậy.”

“Ta thấy rất xa vời.”

“Ai biết được chứ…”

Sau đó.

Lại có mấy đạo bóng dáng xuất hiện.

Hiển nhiên.

Yêu cầu thu đệ tử của chủ Ma giới cực cao, mặc dù Tề Minh chỉ vừa mới trở

thành đệ tử ký danh của chủ Ma giới, nhưng mấy vị đệ tử chân truyền của chủ

Ma giới vẫn có hơi chú ý đến Tề Minh.

Bên ngoài điện.

Bên trong hư không của Ma giới Vĩnh Hằng Chí Cao Thiên.

“Sư tôn.”

Tề Minh cảm thấy trước mắt chợt hoa, không hề chống lại lực lượng truyền

tống, khi tỉnh thần lại thì đã đến bên ngoài, Nguyên Thủy Chí Tôn cũng xuất

hiện ở trước mặt hắn.

Trên mặt Nguyên Thủy Chí Tôn rõ ràng có vẻ vui mừng, hiển nhiên có được rất

nhiều chỗ tốt ở trong quá trình diện kiến chủ Ma giới: “Tề Minh, hiện tại ngươi

không nên gọi ta là sư tôn nữa.”

“Bắt đầu từ bây giờ trở đi.”

“Nếu như ngươi đã trở thành đệ tử ký danh của chủ Ma giới, ta chính là Nguyên

Thủy sư huynh của ngươi, biết chưa hả?”

“Chuyện này…”

Tề Minh trầm ngâm một chút, chắp tay nói: “Vâng, Nguyên Thủy sư huynh.”

“Ừm.”

Nguyên Thủy Chí Tôn gật đầu: “Được rồi, chúng ta trở về thôi, tiếp theo đây,

cứ đợi ba năm sau đại hội Ma giới bắt đầu là được rồi.”

“Vâng.”

Tề Minh gật đầu.

Vù!

Nguyên Thủy Chí Tôn lấy lệnh bài ra, tay phải chợt bung, mở ra một thông đạo

vững chắc, Tề Minh đi theo Nguyên Thủy Chí Tôn vào trong, bóng dáng biến

mất.

Cảnh tượng chợt chuyển.

Tề Minh và Nguyên Thủy Chí Tôn vượt qua vô sô thời không cùng với vô tận

khoảng cách xa xôi, đi ra từ trong thông đạo, trở về tiên thành Lang Gia. Đi đến

cửa biệt viện độc lập của khu vực ngoại môn.

“Bọn ta trở về rồi.”

Tề Minh nói.

“Ừm.”

Nguyên Thủy Chí Tôn gật đầu, đi vào biệt viện, Tề Minh đi theo.

“Sư tôn.”

“Sư đệ.”

“Các ngươi trở về rồi.”

“…”

Các vị Huyền Hoàng Thiên Tôn, Vũ Linh Thiên Tôn nhao nhao từ trong phòng

đi ra.

“Ừm.”

Ánh mắt của Nguyên Thủy Chí Tôn quét một cái, khẽ ho một tiếng, lại trầm

giọng nói: “Lần này vi sư và Tề Minh diện kiến chủ Ma giới, Tề Minh đã trở

thành đệ tử ký danh của chủ Ma giới, cho nên là sư đệ của vi sư.”

“Cho nên nói.”

“Từ bây giờ trở đi các ngươi nên gọi Tề Minh là sư thúc, nghe rõ chưa hả?”

“Chuyện này…”

“Quả nhiên…”

“…”

Đám người Huyền Hoàng Thiên Tôn đưa mắt liếc nhìn nhau, trên mặt không hề

lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, ngược lại là giống như đã liệu trước được.

“Chúc mừng Tề sư thúc, bái kiến Tề sư thúc.”

Đám người Huyền Hoàng Thiên Tôn nhao nhao chắp tay hành lễ nói.

“Đây… Đây…”

Trong nhất thời Tề Minh cũng không biết nói gì mới tốt, nhìn thấy biểu hiện của

đám người Huyền Hoàng Thiên Tôn, có hơi bất lực: “Các vị sư huynh sư tỷ, các

ngươi không cần như vậy.”

Nhưng Nguyên Thủy Chí Tôn lại trầm giọng nói: “Bất kể thế nào, bối phận

không thể loạn, bọn họ gọi ngươi sư thúc là điều đương nhiên.”

“Chuyện này…”

Tề Minh càng ngày càng bất lực.

Nói tới nói lui.

Vậy mà lại trực tiếp cao hơn một bối phận.

“Được rồi.”

Nguyên Thủy Chí Tôn khoát tay: “Chuyện này cứ như vậy đi, các ngươi chuẩn

bị thật tốt, ba năm sau Đại hội Ma giới mở ra, nguy hiểm khắp nơi, tuyệt đối

không thể lơ là thiếu cảnh giác.”

“Vâng.”

“Đệ tử ghi nhớ.”

“Xin sư tôn yên tâm.”

“…”

Đám người Huyền Hoàng Thiên Tôn nhao nhao chắp tay nói.

Sau đó.

Nguyên Thủy Chí Tôn đi vào nhà chính trước, đám người Huyền Hoàng Thiên

Tôn cũng lần lượt trở về phòng của mình, sau khi Tề Minh cảm thán một tiếng

thì cũng trở về phòng của mình.

Soạt!

Tay phải Tề Minh chợt vung, mở ra kho vật phẩm, nhanh chóng lấy ra ba chiếc

nhẫn trữ vật.

Chiếc nhẫn ở đầu bên phải kia là một trăm chín mươi tỉ viên đạo nguyên hạ

phẩm có được sau khi bán ra.

Chiếc nhẫn ở giữa là nhẫn trữ vật tước đoạt từ trong tay kẻ địch, bên trong có

năm trăm bốn mươi tỷ viên đạo nguyên hạ phẩm, một trăm bốn mươi triệu viên

đạo nguyên trung phẩm, một trăm vạn viên đạo nguyên hạ phẩm, cùng với các

bảo bối và vật phẩm khác.

Cuối cùng.

Chiếc nhẫn trữ vật thứ ba chính là chiếc Thanh Ngọc giao cho Tề Minh, bên

trong có một triệu tỉ viên đạo nguyên hạ phẩm, một nghìn tỉ viên đạo nguyên

trung phẩm, mười nghìn tỉ viên đạo nguyên thượng phẩm, một trăm tỉ viên đạo

nguyên cực phẩm.

Không thể không nói.

Chủ Ma giới không hổ là một trong những chủ của cửu đại Thượng Giới, ra tay

một phát là hào phóng như vậy, Tề Minh chỉ là một đệ tử ký danh thôi mà đã

cho nhiều đạo nguyên như vậy.