Hiển nhiên.
Ma giới Vĩnh Hằng Chí Cao Thiên là nơi ở của chủ Ma giới.
“Nơi này…”
Nguyên Thủy Chí Tôn và Tề Minh cùng nhau đi ra thông đạo, đứng ở hư không
của Ma giới Vĩnh Hằng Chí Cao Thiên, xung quanh toàn là năng lượng hỗn độn
vô cùng dồi dào, từng sợi năng lượng hỗn độn lại ẩn chứa đạo vận nồng đậm.
Lại ngẩng đầu lên.
Trên bầu trời.
Có rất nhiều ngôi sao, khó mà đếm được giống như tinh không của vũ trụ, chi
chít lít nhít ánh sáng, ít nhất có hàng trăm tỉ tỉ tỉ ngôi.
Trong mơ hồ.
Nguyên Thủy Chí Tôn xuyên qua tầng tầng sương mù, quan sát đến chỗ sâu
nhất trong Ma giới Vĩnh Hằng Chí Cao Thiên, có một tòa cung điện Vô Thượng
từ xưa đến nay, phảng phất như đã tồn tại ở nơi vũ trụ sinh ra đứng sừng sững.
“Đệ tử Nguyên Thủy bái kiến sư tôn!”
Nguyên Thủy Chí Tôn phản ứng lại, cúi mình hành lễ về phía tòa cung điện Vô
Thượng kia.
“Bái kiến sư tổ…”
Tề Minh cũng hành lễ theo sau.
Soạt!!!
Ngay sau đó.
Có một cột sáng bắt nguồn từ tòa cung điện Vô Thượng kia, giáng từ trên trời
xuống, không biết vượt qua khoảng cách bao nhiêu, bao trùm lấy Tề Minh và
Nguyên Thủy Chí Tôn ở trong.
“Vào đây.”
Sau đó.
Tề Minh nghe thấy một giọng nói giống như vang lên ở chỗ sâu trong đầu,
giọng nói này cẩn trọng lại bình ổn, uy nghiêm lại vô song, giống như đạo âm,
khó mà dùng lời nói hình dung được.
Giống như.
Chỉ nghe thấy giọng nói này đã có thể rơi vào giác ngộ.
Quả thực là không thể tin được.
“Vâng.”
Nguyên Thủy Chí Tôn hít sâu một hơi, tâm trạng cũng không nhịn được có
phần hơi kích động.
Tâm trạng của Tề Minh tự nhiên cũng có hơi thấp thỏm, dù sao, tiếp sau đây
người mình phải diện kiến là chủ Ma giới trong chủ cửu đại Thượng Giới đấy.
Đây là sự tồn tại cực kì uy nghiêm thật sự đấy.
Rất có thể.
Đối phương đã tồn tại từ thời kì Đệ Nhất Hư Vô và tồn tại mãi cho đến nay.
Soạt! Soạt!
Nguyên Thủy Chí Tôn và Tề Minh dọc theo cột sáng giáng từ trên trời xuống
bay lên, không ngừng bay lên vượt qua vô số ngôi sao, Tề Minh nhìn thật cẩn
thẩn.
Những ngôi sao này vậy mà lại đại diện hết cho từng thế giới.
“Đây…”
Trong lòng Tề Minh lại rung động lần nữa.
Soạt!
Sau cùng.
Trước mắt Tề Minh chợt lờ mờ, có một loại cảm giác mất đi trọng lực, đợi khi
hắn tỉnh táo lại thì đã đến trong điện của tòa cung điện Vô Thượng kia, đứng ở
trên đại điện.
“Đây…”
Tề Minh ngắm nghía xung quanh, nhưng lại không nhìn thấy bóng dáng của sư
tôn: “Sư tôn đâu rồi?”
“Nơi này là?”
Tề Minh trầm tư, xung quanh rất trống trải, có mấy cây cột lớn chống đỡ cung
điện, mà ở phía trên cây cột lớn này điêu khắc các loại đồ đằng khác nhau.
Trong đó.
Tề Minh nhìn thấy các loại Thần Thú như Chân Long, Phượng Hoàng, Kì Lân,
Huyền Vũ.
Lộp cộp lộp cộp…
Tề Minh nghe thấy tiếng bước chân.
“Ai?”
Tề Minh quay người lại nhìn, ở trong bóng tối, một vị thiếu nữ thân hình xinh
đẹp đi ra, nàng mặc sườn xám màu đỏ thắm lộ ra bắp đùi mượt mà trắng tuyết
như ngọc, trên đôi chân ngọc ấy chỉ quấn một sợi ruy băng màu đỏ, dáng vẻ
thướt tha, khuôn mặt tinh xảo, hoàn mỹ không tì vết, còn có mái tóc dài màu
đen thẳng tắp.
Lại quan sát kĩ lần nữa.
Tề Minh phát hiện người thiếu nữ sườn xám này vậy mà lại có một đôi mắt có
hai con ngươi.
“Tề Minh.”
Thiếu nữ sườn xám dừng ở nơi cách Tề Minh xa mười mét, ánh mắt quan sát
hai mắt Tề Minh: “Có thể cảm nhận được khí tức của Thiên Địa Đại Đạo trên
người ngươi, ngươi đúng thật là cấp bậc tu Đại Đạo.”
“Ngươi là ai? Sư tôn của ta đâu?”
Tề Minh trầm giọng hỏi: “Đây là đâu?”
“Câu hỏi của ngươi nhiều thật đấy.”
Thiếu nữ sườn xám thản nhiên nói: “Sư tôn của ngươi đang tiếp nhận triệu kiến
của chủ Ma giới, về phần ngươi, hiện tại ngươi vẫn chưa có tư cách diện kiến
chủ Ma giới.”
“Nơi này cũng chỉ là một tòa thiên điện bình thường mà thôi.”
“…”
Vẻ mặt Tề Minh chợt tối sầm.
“Ngươi muốn nói gì?”
Tề Minh nói.
“Đừng vội.”
Thiếu nữ sườn xám nói tiếp: “Liên quan đến chuyện của ngươi, chủ Ma giới đã
biết rồi, mặc dù ngươi là cấp bậc tu Đại Đạo, nhưng vẫn không đủ tư cách trực
tiếp trở thành đệ tử chân chính của chủ Ma giới.”
“Cho nên.”
“Ngươi chỉ có thể giống như sư tôn của ngươi, bắt đầu từ đệ tử ký danh trước.”
“Nhận lấy.”
Soạt! Soạt!
Tay phải thiếu nữ sườn xám chợt vung, có hai đạo ánh sáng bay ra lao về phía
Tề Minh, Tề Minh duỗi tay nhận lấy, chính là một chiếc lệnh bài cùng với một
chiếc nhẫn trữ vật.
“Lệnh bài là Đệ Tử Ký Danh Lệnh, phía trên có ấn kí Ma Liên đặc biệt, lại ẩn
chứa khí cơ riêng biệt không thể bị mô phỏng và giả mạo.”
Thiếu nữ sườn xám giải thích nói: “Mà ở trong nhẫn trữ vật có các vật phẩm
tương ứng như truyền thừa, đạo bảo, tài nguyên chủ Ma giới sắp xếp cho
ngươi.”
“Rốt cuộc ngươi là ai?”
Tề Minh hít sâu một hơi, đạo lực quét qua trong nhẫn trữ vật, bên trong đúng
thật là có ngọc giản truyền thừa, đạo bảo đặc biệt, còn có một lượng lớn đạo
nguyên.
“Ta tên: Thanh Ngọc.”
Thiếu nữ sườn xám mỉm cười, trả lời câu hỏi của Tề Minh: “Đệ tử thân truyền
của chủ Ma giới, ta cũng là tu Đại Đạo, mặc dù cùng là tu Đại Đạo, nhưng ở
trong mắt ta, ngươi lại vẫn còn kém xa lắm.”
“Cố gắng cho tốt đi, ít nhất đừng giống Nguyên Thủy Chí Tôn, vứt bỏ Thiên
Địa Đại Đạo, chuyển sang tu Thượng Giới Thiên Đạo, dùng nó để thành tựu
Chí Tôn Vĩnh Hằng.”
“Bái kiến sư tỷ.”
Tề Minh phản ứng lại, lập tức chắp tay hành lễ với Thanh Ngọc: “Hóa ra là sư
tỷ đích thân tới, vừa rồi sư đệ không hiểu biết, vẫn mong sư tỷ đừng trách móc
mới phải.”
“Ngươi đáng để ta trách móc sao?”
Thanh Ngọc khẽ cười một tiếng, lại quan sát Tề Minh mấy cái: “Hiện tại ngươi
vẫn chỉ là đệ tử ký danh của sư tôn, vẫn không tính là thật sự nhập môn hạ của
sư tôn, cho nên nói, ngươi vẫn không thể coi là sư đệ của ta đâu.”
“Xin sư tỷ yên tâm, sau này nhất định sẽ là như vậy.”
Tề Minh nói.
“Vậy thì phải nhìn biểu hiện sau này của ngươi rồi.”
Thanh Ngọc nhún vai, nói: “Nếu như ngươi có thể có biểu hiện cực kì vượt trội
ở trong Đại hội Ma giới lần này, thậm chí giành được vị trí thứ nhất, nói không
chừng có thể được sư tôn trực tiếp thu vào môn hạ.”
“Ngươi phải cố gắng thật tốt.”
Thanh Ngọc nhẹ nhàng di chuyển đi đến bên cạnh Tề Minh, có một cỗ khí chất
và mùi hương thoang thoảng đặc biệt lướt qua mũi Tề Minh, lại nhẹ nhàng vỗ
vai Tề Minh mấy cái.