Tên tiểu đội trưởng này trầm ngâm nói: “Các ngươi tạm thời trở về trước đi, cho
dù nói thế nào, ngươi cũng là đệ tử của Nguyên Thủy Chí Tôn đại nhân, nếu
như là những sinh linh khác bọn ta cũng sẽ không quản nhiều, nhưng nếu như
đã là các ngươi, đến lúc đó, ta sẽ điều tra kĩ càng.”
“Đương nhiên.”
“Ta cũng không dám chắc chắn nhất định có thể điều tra rõ rốt cuộc là ai làm.”
“Đa tạ đại nhân.”
Tề Minh chắp tay hành lễ: “Đại nhân có thể điều tra, ta đã rất cảm kích rồi.”
“Ừm.”
Vị tiểu đội trưởng này gật đầu, dẫn đầu tiểu đội của hắn rời khỏi nơi này.
“Chúng ta cũng đi thôi.”
Tay ngọc của Vũ Linh Thiên Tôn lại vung lên lần này, sáu chiếc nhẫn trữ vật rơi
ở trên mặt đất bay đến trong tay nàng, nàng đưa một chiếc trong đó cho Tề
Minh: “Đây là nhẫn trữ vật của cái tên ngươi giết chết.”
“Cảm ơn sư tỷ.”
Tề Minh duỗi tay nhận lấy nhẫn trữ vật trong tay Vũ Linh Thiên Tôn, tay phải
lau một cái, dùng đạo lực xóa sạch đi cấm chế và thần niệm trên nhẫn trữ vật.
“Có không ít đồ đâu.”
Tề Minh tra xét một chút, vẻ mặt hơi vui mừng, trong nhẫn trữ vật này có một
lượng đạo nguyên hạ phẩm lớn, lại tra xét sơ qua, có những bốn trăm năm mươi
tỷ.
Còn lại những thứ khác.
Còn có mấy kiện đạo bảo, không ít vật liệu cấp Thiên Đạo, còn có đủ loại Bảo
Đan và Đạo Đan vân vân.
“Sư đệ.”
Vũ Linh Thiên Tôn thu lại năm chiếc nhẫn trữ vật trong tay, nói: “Chuyện này
cần phải nói cho sư tôn biết, nhất định phải làm rõ rốt cuộc là ai muốn đối phó
ngươi.”
“Vâng.”
Tề Minh gật đầu.
…
Một bên khác.
Chỗ ở của Slyon.
“Thất bại rồi.”
Slyon nhíu mày, tay phải hắn chợt vung, ở trong lòng bàn tay hắn có sáu sợi khí
bản nguyên Đạo Quả đã tiêu tán: “Hơn nữa đều đã chết hết toàn bộ.”
“Chuyện này…”
Slyon rơi vào trầm tư: “Sao lại như vậy? Rõ ràng tu vi của Tề Minh chỉ là Pháp
Tắc Thiên Tôn tứ trọng thiên, ta đã phái ra ba tên bộ hạ Quy Tắc Thiên Tôn
nhất trọng thiên và ba tên Pháp Tắc Thiên Tôn cửu trọng thiên đấy, không thể
nào không giết nổi Tề Minh.”
“Lẽ nào biến số trong này là bởi vì Vũ Linh Thiên Tôn?!”
“Ngược lại có hơi phiền phức rồi.”
“Hơn nữa.”
Slyon trầm ngâm suy nghĩ nói: “Tề Minh là đệ tử của Nguyên Thủy Chí Tôn,
mà Nguyên Thủy Chí Tôn là đệ tử của chủ Ma giới, sau khi thủ vệ Ma Liên của
tiên thành Lang Gia biết được nhất định sẽ tiến hành điều tra.”
“Mặc dù ta đã xóa đi tất cả dấu vết không thể tra ra được ta, nhưng sau này sẽ
không còn cơ hội ra tay nữa.”
“Nếu nói như vậy, hiện tại ta chỉ có thể đợi sau khi Đại hội Ma giới bắt đầu mới
có thể ra tay tiếp.”
Vù!
Lúc này.
Thời không xung quanh Slyon xuất hiện biến hóa, bóng dáng của Kaeya xuất
hiện đứng ở trước mặt Slyon, hai tay chắp ở sau lưng, giọng điệu thản nhiên
hỏi: “Ngươi thất bại rồi?”
“Sư… Sư tôn…”
Slyon quỳ xuống: “Đệ tử không ngờ rằng Vũ Linh Thiên Tôn sẽ ở bên cạnh Tề
Minh, càng không ngờ rằng thực lực của Vũ Linh Thiên Tôn mạnh như vậy, cho
nên mới thất thủ.”
“Xin sư tôn trách phạt.”
“Ngươi không chỉ đánh giá thấp thực lực của Vũ Linh Thiên Tôn, còn đánh giá
thấp thực lực của Tề Minh.”
Kaeya nói: “Bởi vì Tề Minh là tu Đại Đạo, lĩnh hội Thiên Địa Đại Đạo, bản
thân thì có Thiên Địa Đại Đạo bảo vệ, luôn có thể hóa nguy thành an, cho nên
muốn giết hắn không dễ dàng như thế đâu.”
“Lần này để ngươi ra tay cũng vì để thăm dò Tề Minh.”
“Chuyện này…”
Slyon im lặng.
Nói thật.
Slyon cũng không hiểu tại sao sư tôn không nói trước cho mình biết Tề Minh là
tu Đại Đạo, nếu như mình biết trước rồi, chắc chắn sẽ biết chuẩn bị.
Tuy nhiên.
Chuyện đã như thế rồi.
Cho nên có nói nữa cũng vô dụng.
Có thể sư tôn có dự định khác nhỉ.
Slyon thầm nghĩ.
Vù!
Tay phải Kaeya giang ra, từ trong lòng bàn tay hắn tuôn ra ánh sáng nồng đậm,
xuất hiện màu sắc chín sắc thái, trong khoảnh khắc này phảng phất như có vô số
thế giới sinh ra và tiêu tan.
Lại nhìn kĩ lần nữa.
Chính giữa ánh sáng chín màu này.
Có một bảo tháp chín tầng đứng sừng sững.
“Đây là: Cửu Bảo Lưu Ly Tháp.”
Kaeya nói: “Đại hội Ma giới mở ra, Tề Minh và ngươi đều sẽ tiến vào Lang Gia
Giới, sau khi ngươi gặp phải Tề Minh hãy gọi ra Cửu Bảo Lưu Ly Tháp này,
luyện hắn thành tro kiếp, vĩnh viễn không siêu sinh.”
“Vâng.”
Slyon hít sâu một hơi, hai tay nhận lấy Cửu Bảo Lưu Ly Tháp, giọng điệu trịnh
trọng nói: “Đệ tử tuân mệnh!”
“Ừm.”
Kaeya hài lòng gật đầu, bóng dáng mờ dần rồi biến mất.
“Phù…”
Slyon xoa vết mồ hôi không hề tồn tại trên trán, trong lòng thở phào một hơi,
ngắm nghía đạo bảo trong tay: “Không ngờ rằng sư tôn vậy mà lại đưa Cửu Bảo
Lưu Ly Tháp cho ta.”
“Chậc chậc.”
Slyon tặc lưỡi: “Tề Minh à Tề Minh, đến lúc đó ngươi chết chắc rồi.”
…
Khu vực ngoại môn.
Biệt viện độc lập của Nguyên Thủy Chí Tôn.
Tề Minh và Vũ Linh Thiên Tôn cùng nhau trở về đi vào trong viện, đã có mấy
vị sư huynh sư tỷ nghe thấy động tĩnh từ trong phòng đi ra.
“Sư đệ, Vũ Linh sư tỷ, các ngươi thế này là?”
“…”
Các vị sư huynh và sư tỷ tò mò quan sát Tề Minh và Vũ Linh Thiên Tôn.
“Vừa rồi ta và sư đệ cùng nhau đi đến Lang Gia Các một chuyến, mua không ít
đồ, nhưng trên đường trở về lại gặp phải mai phục của kẻ địch.”
“Vậy mà lại xảy ra loại chuyện này.”
Huyền Hoàng Thiên Tôn nhíu mày, bước nhanh đến, giọng điệu quan tâm hỏi:
“Sư đệ, các ngươi không sao chứ? Không bị thương chứ?”
“Đa tạ đại sư huynh quan tâm.”
Tề Minh nói: “Có sư tỷ ở đây, cho nên cũng chỉ kinh sợ chứ không gặp nguy
hiểm, sư đệ không sao.”
“Vậy thì tốt.”
Huyền Hoàng Thiên Tôn thở phào nhẹ nhõm: “Chuyện này nhất định phải nói
cho sư tôn biết.”
“Đúng.”
“Đại sư huynh nói không sai.”
“Nhất định phải bẩm báo sư phụ.”
“Thật to gan, vậy mà dám ra tay với sư đệ.”
“Nhất định phải làm rõ.”
“Tuyệt đối không được bỏ qua cho bọn họ.”
“…”
Các vị sư huynh sư tỷ nhao nhao hét lên.
Tề Minh nhìn vẻ mặt của các vị sư huynh sư tỷ, có thể nói là cùng chung mối
thù, nhất trí đối ngoại, trong lòng Tề Minh có phần ấm áp, trong bất tri bất giác
đã hơi công nhận các vị sư huynh sư tỷ.
Ngay sau đó.
Đám người Tề Minh và Vũ Linh Thiên Tôn diện kiến Nguyên Thủy Chí Tôn,
nói cho Nguyên Thủy Chí Tôn biết hết tất cả mọi chuyện, Nguyên Thủy Chí
Tôn dùng thần thông đại đạo tiến hành thôi diễn, nhưng vẫn không thể hoàn
toàn tra xét rõ ràng được.
“Không được.”