“Lần sau quý khách lại đến nhé.”
Nam nhân bán hàng nói.
Tiếp theo đây.
Trong lúc Tề Minh quan sát và học tập ở mỗi lần như vậy, hắn đã biết được giá
cả cơ bản của các loại bảo vật cùng bảo bối, ví dụ nói đến Thiên đạo chi bảo đi.
Phân loại: Hậu Thiên Thiên Đạo Chi Bảo, Tiên Thiên Thiên đạo chi bảo.
Trong đó gồm có.
Hậu Thiên Thiên đạo chi bảo hạ phẩm cần luyện chế chín đạo cấm chế hậu
thiên, giá cả khoảng chục nghìn đạo nguyên hạ phẩm.
Trung phẩm luyện chế ba mươi sáu đạo cấm chế hậu thiên, giá cả khoảng trăm
nghìn đạo nguyên hạ phẩm.
Thượng phẩm luyện chế bảy mươi hai đạo cấm chế hậu thiên, giá cả khoảng
mấy triệu đạo nguyên hạ phẩm.
Cực phẩm luyện chế một trăm linh tám đạo cấm chế hậu thiên, giá cả khoảng
mấy mười triệu đạo nguyên hạ phẩm.
Tiên Thiên Thiên đạo chi bảo hạ phẩm thì luyện chế chín đạo cấm chế tiên
thiên, giá cả khoảng trăm triệu đạo nguyên hạ phẩm.
Trung phẩm luyện chế ba mươi sáu đạo cấm chế tiên thiên, giá cả khoảng mấy
tỷ đạo nguyên hạ phẩm.
Thượng phẩm luyện chế bảy mươi hai đạo cấm chế tiên thiên, giá cả khoảng
chục tỷ đạo nguyên hạ phẩm.
Cực phẩm luyện chế có một trăm lẻ tám đạo cấm chế tiên thiên, giá tiền khoảng
mấy trăm tỷ đạo nguyên hạ phẩm.
Đương nhiên.
Hơn cả Tiên Thiên Thiên đạo chi bảo chính là đạo bảo do Quy Tắc Thiên Tôn
luyện chế.
Phân loại gồm: Tiên Thiên Thiên đạo chí bảo, Hỗn Độn Thiên Đạo chí bảo.
Thường thì những bảo vật cùng đạo bảo ở cấp bậc này cần giao dịch bằng đạo
nguyên trung phẩm, bởi vì Quy Tắc Thiên Tôn sẽ rất khó nâng cao tu vi của
mình nếu hấp thu đạo nguyên hạ phẩm vậy nên cần dùng đến đạo nguyên trung
phẩm.
Hơn nữa Quy tắc Thiên Tôn có thể cô đọng đạo nguyên trung phẩm.
Tề Minh cùng Vũ Linh Thiên Tôn đã lên tới tầng chín trăm chín mươi chín của
Lang Gia Các, đây là tầng lầu tối cao nhất, những vật phẩm được bán ra ở đây
đều có phẩm chất và giá trị đều vô cùng cao quý.
“Đây là: Thiên Vũ Vạn Thế Kiếp.”
Ánh mắt của một vị chấp sự cấp cao của Lang Gia Các trở nên vô cùng trịnh
trọng: “Đây là một món Hỗn Độn Thiên Đạo chí bảo cực phẩm, vốn là đạo bảo
bản mệnh của một vị cười giả Quy Tắc Thiên Tôn Cửu Trọng Thiên, tên là: Vạn
Kiếp Thiên Tôn, sau khi vị Thiên Tôn này chết đi, đạo bảo bản mệnh của hắn
vẫn còn nguyên vẹn, vậy nên đã biến thành Thiên Vũ Vạn Thế Kiếp.”
“Các hạ.”
Vị chấp sự cấp cao này lại nói: “Ngươi chắc chắn là muốn mua cái đạo bảo này
sao?”
“Đúng vậy.”
Vũ Linh Thiên Tôn gật đầu: “Ngươi ra giá luôn đi.”
“Mười nghìn tỷ đạo nguyên trung phẩm.”
Vị chấp sự cấp cao này nói.
“Được thôi.”
Vũ Linh Thiên Tôn nói: “Ta mua.”
“...”
Tề Minh sửng sốt một chút mới bình tĩnh lại được, hắn nhìn bóng lưng thướt tha
mềm mại của sư tỷ kia, thầm nghĩ trong lòng: “Hóa ra sư tỷ của ta là người có
tiền nha, bỏ ra mười nghỉn tỷ đạo nguyên trung phẩm mua một món đồ mà đến
mắt cũng không thèm chớp lấy một cái.”
Nên biết rằng.
Đạo nguyên hạ phẩm, đạo nguyên trung phẩm, đạo nguyên thượng phẩm và cả
đạo nguyên cực phẩm, thật ra bốn thứ này không thể trao đổi với nhau.
Bởi vì đạo nguyên hạ phẩm là tiền tệ được tiến hành giao dịch giữa Pháp Tắc
Thiên Tôn, hơn nữa đạo nguyên hạ phẩm chỉ có thể hỗ trợ Pháp Tắc Thiên Tôn
tu luyện thôi.
Đạo nguyên trung phẩm là tiền tệ được tiến hành giao dịch giữa Quy Tắc Thiên
Tôn, mà cũng chỉ có thể hỗ trợ Quy Tắc Thiên Tôn tu luyện.
Từ đó suy ra.
Đạo nguyên thượng phẩm và đạo nguyên cực phẩm là tiền tệ được sử dụng
trong giao dịch giữa các Chí Tôn Vĩnh Hằng, có thể hỗ trợ Chí Tôn Vĩnh Hằng
tu luyện và nâng cao tu vi.
Cho nên giữa bốn thứ này không khác biệt quá nhiều.
Dĩ nhiên.
Nếu như nhất định phải đổi.
Thì có thể tiến hành hối đoái ở một số thương hội Thượng Giới quy mô siêu
lớn.
Thông thường.
Một đạo nguyên trung phẩm tương đương mười vạn đạo nguyên hạ phẩm.
Một đạo nguyên thượng phẩm tương đương mười vạn đạo nguyên trung phẩm.
Một đạo nguyên cực phẩm tương đương mười vạn đạo nguyên thượng phẩm.
Cho nên.
Mười nghìn tỷ đạo nguyên trung phẩm.
Vậy thì tương đương với một triệu ngàn tỷ đạo nguyên hạ phẩm.
“Chẳng trách sư tỷ có thể tùy tiện cho ta mượn một trăm tỷ đạo nguyên hạ
phẩm. Trong mắt sư tỷ, thật sự một trăm tỷ đạo nguyên hạ phẩm này không là gì
cả.”
Tề Minh cảm khái một câu trong lòng.
Không bao lâu sau.
Vũ Linh thiên tôn đã hoàn thành giao dịch với vị chấp sự cấp cao này, lấy được
món Thiên Vũ Vạn Thế Kiếp, mặt mày không khỏi hiện lên vẻ vui sướng.
“Sư đệ.”
Vũ Linh thiên tôn xoay người nói với Tề Minh: “Chẳng phải ngươi nói có đồ
muốn bán sao? Vừa khéo bây giờ ngươi cũng lấy đồ của ngươi ra đây đi, bán
cho Lang Gia Các luôn.”
“Các ngươi sẽ mua chứ?”
Vũ Linh thiên tôn lại nhìn sang vị chấp sự cấp cao này.
“Khụ khụ, mua chứ! Tất nhiên là mua rồi!”
Vị chấp sự cấp cao này mỉm cười: “Nếu khách quý đây cũng đã mở miệng rồi
thì bọn ta nào có đạo lý không mua lại chứ? Tất cả vật phẩm của tiểu huynh đệ
này, toàn bộ đều thu mua lại với giá tiền cao hơn giá thị trường mười phần
trăm.”
“Được.”
Lúc này Vũ Linh thiên tôn mới gật đầu hài lòng.
“Chuyện này…”
Tề Minh hít sâu một hơi: “Đa tạ sư tỷ.”
Vù!
Sau đó.
Tề Minh động tâm niệm, mở kho vật phẩm ra, vung tay phải lên, xuất hiện từng
chiếc nhẫn trữ vật, toàn bộ vật phẩm đều được đặt vào trong từng chiếc nhẫn trữ
vật.
Thoắt cái.
Tề Minh đã bỏ đầy chín mươi chín chiếc nhẫn trữ vật.
Cứ như vậy.
Những thứ trong kho vật phẩm của Tề Minh, bao gồm các loại đạo bảo như Vận
Mệnh Xà Hoàn, Lục Đạo luân hồi và các đạo cụ đạt được từ trong phó bản trò
chơi, vân vân.
Toàn bộ đều được đựng vào trong chín mươi chín chiếc nhẫn trữ vật.
“Tất cả những thứ này đều là vật phẩm mà ta muốn bán.”
Tề Minh đặt chín mươi chín chiếc nhẫn trữ vật ở trước mặt chấp sự cấp cao:
“Xin hãy xem qua.”
“Những thứ này…”
Vị chấp sự cấp cao này cũng hơi sửng sốt, hắn quả thật không ngờ Tề Minh sẽ
lấy nhiều thứ ra như vậy. Hắn quét Đạo lực qua những chiếc nhẫn trữ vật này
một lượt, thế mà lại phát hiện đa số trong đó đều là vật phẩm bình thường
không có giá trị cao.
“Khụ khụ.”
Nội tâm của vị chấp sự cấp cao này cũng rất cạn lời.