Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch

Chương 749: Đệ Tam Thượng Giới, Nguyên Thủy Thiên, trở thành đệ tử chân truyền




Các chúng sinh của Hồng Mông Cảnh liền lớn tiếng hò hét, xôn xao quỳ xuống

đất, khấu đầu với vị trí của Thiên Đình, trong ánh mắt ngập tràn tôn kính.

“Không tồi.”

Tề Minh thu hồi tầm nhìn, gật đầu một cách vẫn được xem là hài lòng: “Chẳng

qua chỉ là ba Hỗn Độn Ma Thần Pháp Tắc Thiên Tôn Lục Trọng Thiên thôi,

đám người Dương Húc có thể giết chết ba Hỗn Độn Ma Viên trong chốc lát là

chuyện rất bình thường, không như thế mới không bình thường.”

Sau đó.

Đám người Dương Húc dọn dẹp chiến trường, tìm được ba Ma Thần bản

nguyên rồi đi đến trước mặt Tề Minh.

“Chủ thượng.”

Dương Húc dâng ba Ma Thần bản nguyên lên.

“Ừm.”

Tề Minh gật đầu, giơ tay phải lên, ba Ma Thần bản nguyên bay vào trong tay

của Tề Minh: “Ba Ma Thần bản nguyên của Pháp Tắc Thiên Tôn Lục Trọng

Thiên không biết có thể khiến ta bước vào Pháp Tắc Thiên Tôn Ngũ Trọng

Thiên hay không.”

“Chắc đủ rồi.”

Tề Minh thầm nghĩ.

Kế tiếp.

Tề Minh bảo đám người Dương Húc trở về lại bên trong ô đạo sủng tiếp tục treo

máy trưởng thành, Dương Húc cần phải tu luyện hai môn Đại Đạo thần thông

thuật tiếp.

Tam Thủ Ma Thần và Tổ Long Ma Thần thì có thể tiếp tục trưởng thành.

“Hỗn Độn Đại Đạo Chân Kinh.”

Tề Minh phất tay phải, ba Ma Thần bản nguyên bay lên lơ lửng, hắn dự định

luyện hóa ba Ma Thần bản nguyên này, song Tề Minh vừa chuẩn bị bắt đầu

luyện hoá, lại cảm ứng được biến hoá.

“Hửm?”

Tề Minh cau mày, lấy Nguyên Thuỷ Thiên Tôn Lệnh từ trong lòng ra, lệnh bài

này hiện lên quầng sáng nóng rực, ánh sáng chói lọi ngưng tụ thành hư ảnh của

Nguyên Thuỷ Thiên Tôn.

“Tề Minh.”

Nguyên Thuỷ Thiên Tôn truyền âm nói: “Có việc, mau tới Nguyên Thuỷ

Thiên.”

“Sư tôn.”

Tề Minh sững sờ một hồi, trở nên trầm lặng: “Chuyện này…”

Nguyên Thủy Thiên Tôn không ở Đệ nhất thượng giới của tiên giới thứ nhất mà

ở Đệ tam thượng giới Ma giới, Đạo Quả của Nguyên Thủy Thiên Tôn sớm đã

trở thành Thiên Đạo Nguyên Thủy Thiên và vững vàng bước vào cấp độ Quy

Tắc Thiên Tôn.

Nhưng Tề Minh không biết chính xác tu vi cụ thể của Nguyên Thủy Thiên Tôn

đã đạt đến Trọng Thiên thứ mấy của Quy Tắc Thiên Tôn.

Hơn nữa, đối với tu vi của Nguyên Thủy Thiên Tôn, phần lớn đều là phán đoán

của Tề Minh nên không thể xác định có chính xác hay không.

“Vâng!”

Tề Minh đã khôi phục tinh thần, trong lòng suy nghĩ một lúc liền lập tức chắp

tay hành lễ với Nguyên Thủy Thiên Tôn, cũng không hỏi nhiều rồi nói: “Đệ tử

tuân lệnh!”

“Ừ!”

Hình ảnh phản chiếu của Nguyên Thủy Thiên Tôn cau mày, trầm giọng hỏi dò:

“Tề Minh, ngươi đã trở thành Pháp Tắc Thiên Tôn, tại sao lại không tới Nguyên

Thủy Thiên tổ?

“Sư tôn!”

Vẻ mặt Tề Minh rất bình tĩnh, hắn giải thích: “Sau khi đệ tử phá được Pháp Tắc

Thiên Tôn lúc trước, lại vì Thiên Khải Cảnh và Thiên Thánh Cảnh kết hợp, sản

sinh ra mạch khoáng nguyên giới hạ phẩm, hơn nữa, hỗn độn Ma Thần cũng

hình thành.”

“Thế là.”

“Dẫn đến sự dò xét của ba vị Pháp Tắc Thiên Tôn và sự chú ý của Ma Thần

điện. Trong khoảng thời gian này có rất nhiều chuyện đã xảy ra, đệ tử phải hao

tổn tâm tư, nếm trải cửu tử nhất sinh mới có thể giải quyết mọi rắc rối.”

“Cách đây không lâu.”

“Thậm chí còn có nhiều kẻ thù từ Ma Thần điện…”

Sau đó, Tề Minh kể cho Thiên Tôn về tất cả những gì đã xảy ra trong thời gian

này, không che giấu nhiều, sắc mặt của Thiên Tôn mới bắt đầu dịu đi.

“Ma Thần điện!”

Nguyên Thủy Thiên Tôn hừ lạnh một tiếng: “Quá to gan, lại dám động vào đồ

đệ của bản tôn.”

“Mà thôi!”

Nguyên Thủy Thiên Tôn xua tay: “Ngươi không cần lo về Ma Thần điện, lát

nữa bản tôn sẽ đích thân cảnh cáo bọn họ một trận, chúng sẽ không dám ra tay

với ngươi nữa.”

Nguyên Thủy Thiên Tôn gật đầu hài lòng: “Trong khoảng thời gian ngắn như

vậy mà ngươi có thể đột phá đạt tới cảnh giới Tứ Trọng Thiên của Pháp Tắc

Thiên Tôn, quả thực nằm ngoài dự đoán của bản tôn.”

“Nhanh chóng chuẩn bị rồi trực tiếp tới Nguyên Thủy Thiên.”

Tôn Đạo Nguyên Thủy Thiên.

“Sư tôn!”

Tề Minh nói: “Sư đệ muốn đưa sư huynh Khánh Phi Vân đi cùng, người nghĩ

như thế nào?”

“Tùy ý ngươi.”

Nguyên Thủy Thiên Tôn xua tay, hiển nhiên là không quan tâm chuyện này.

“Đa tạ sư tôn!”

Tề Minh hành lễ.

Vù! Vù!

Ánh sáng lóe lên.

Hình bóng của Nguyên Thủy Thiên Tôn đã biến mất.

“Phù!”

Tề Minh thở phào nhẹ nhõm.

Thật ra, Tề Minh còn có chút kinh ngạc, không ngờ sư tôn lại đặc biệt truyền

âm đến để bảo mình đến Nguyên Thủy Thiên một chuyến, tưởng là có chuyện

lớn xảy ra.

“Tạo hoá ư?”

Tề Minh suy tư: “Có thể là gì nhỉ?”

Trên thực tế, Tề Minh không quên lời dặn của Sư phụ, nhưng sau khi đột phá

Phép Tắc Thiên Tôn, chuyện mà Tề Minh liên tiếp gặp phải rất nhiều, vì vậy

chưa có cơ hội tới Nguyên Thủy Thiên.

“Vậy đi thôi!”

Tề Minh nói.

Sau nửa ngày.

Tề Minh gọi Khánh Phi Vân.

“Thiên đế bệ hạ.”

Khánh Phi Vân hành lễ.

“Sư huynh!”

Tề Minh nói: “Ngươi không cần như vậy, vừa rồi sư phụ đã truyền lời, yêu cầu

ta nhanh chóng đến Nguyên Thủy Thiên. Vì vậy sư đệ cố ý tới đây thông báo,

dẫn người đi cùng chuyến này.”

“Việc này…”

Khánh Phi Vân vẻ mặt kích động: “Đa tạ bệ hạ.”

Tề Minh nói: “Cứ gọi là sư đệ!”

Khánh Phi Vân đáp: “Vâng, bệ hạ!”

“...”

Tề Minh nhìn Khánh Phi Vân cúi đầu, quỳ gối trước mặt liền bĩu môi.

Nửa giờ sau.

Vù! Vù!

Tề Minh lấy mệnh lệnh của Nguyên Thủy Thiên Tôn, tâm niệm khẽ động, Đạo

lực của chính hắn xâm nhập vào trong đó, kích động mệnh lệnh của Nguyên

Thủy Thiên Tôn, lệnh bài trong tay hắn bay ra.

Không lâu sau.

Lệnh bài của Nguyên Thủy Thiên Tôn tỏa ra những chùm sáng rực rỡ, mở ra

thời gian và không gian, đồng thời tạo thành một con đường vững chắc, giống

như một cánh cổng đen xoáy xuất hiện trong tầm mắt.

Những luồng khí bí ẩn bùng phát từ cánh cổng màu đen.

Tề Minh nói: “Đi thôi!”

“Vâng.”

Khánh Phi Vân cung kính đáp lại và im lặng đi theo phía sau Tề Minh.

“Chúng thần cung tiễn Thiên đế bệ hạ!”

“Chúng thần cũng tiễn Thiên đế bệ hạ!”

“...”

Xung quanh.

Các tiên quan, tiên vương của Thiên Khải Đế Triều tập hợp ở đây và đứng

thành từng hàng, họ cúi đầu chào và đồng thanh hô lên.

“Bảo vệ Hồng Mông Cảnh.”

Tề Minh đã bước vào trong hành lang, nhưng vẫn truyền đến thanh âm của hắn.

“Vâng!”

“Chúng thần tuân lệnh!”

“...”

Các vị Tiên Quan Tiên Vương đồng thanh đáp lại lần nữa.

“Tuân lệnh, Chủ thượng.”

Đám người Dương Húc cũng biết.