Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch

Chương 734: Lấy một địch ba, Tam Tiêu Đại Trận!




“Chẳng qua là một Tam Thủ Ma Thần vừa mới ra đời, nếu có thể phát triển

thêm hai kỉ nguyên nữa, có lẽ còn có thể chiến đấu một lát cùng bổn tọa.”

Ánh mắt Ma Tiêu Thiên Tôn lạnh lẽo, giọng nói khinh thường nói: “Nhưng mà

nếu là hiện tại, vốn dĩ không thể là đối thủ của bổn tọa.”

“Đạo bảo bản mệnh.”

Ầm!

Ma Tiêu Thiên Tôn giơ hai tay: “Ma Tiêu Thôn Thiên Đỉnh!”

Lời nói vừa dứt.

Trên không trên đỉnh đầu của Ma Tiêu Thiên Tôn lại xuất hiện một tam túc bảo

đỉnh sơn màu đen, bao hàm uy thế thôn thiên vô cùng mạnh mẽ, đạo vận dày

đặc chấn động bốn phương.

“Đi!!!”

Chỉ thấy.

Ma Tiêu Thôn Thiên Đỉnh xiêu vẹo, miệng đỉnh nhắm đúng Tam Thủ Ma Thần,

xuất hiện một vòng xoáy, nhìn từ bên ngoài giống như một hố đen khổng lồ,

nhưng uy năng lại vượt xa khái niệm hố đen.

Vù!!

Trực tiếp nuốt chửng chùm tia sáng năng lượng của Tam Thủ Ma Thần.

Gào!!!

Tam Thủ Ma Thần gầm thét.

“Ha ha ha…”

Ma Tiêu Thiên Tôn ngẩng đầu cười lớn: “Nếu vừa nãy Hắc Ám Thiên Tôn của

Pháp Tắc Thiên Tôn tứ trọng thiên đó còn ở đây, các ngươi có thể chiến thắng

bọn ta.”

“Nhưng mà hiện tại.”

“Các ngươi lại để Hắc Ám Thiên Tôn đó đi ngăn cản Hỗn Độn Ma Thần, dựa

vào ba người các ngươi, ở lại đây vốn dĩ không cản được bọn ta.”

“Giết!!!”

Tiên Tiêu Thiên Tôn hít sâu một hơi, đạo pháp vận chuyển ngang ngược ra tay,

tiến vào khóa chắc Tề Minh, hai tay niết ấn, giữa bàn tay phải xuất hiện một

Tiên Tiêu bát quái kính.

Rõ ràng.

Tiên Tiêu bát quái kính này chính là đạo bảo bản mệnh của Tiên Tiêu Thiên

Tôn.

“Hỗn độn diễn thái cực, lưỡng nghi tứ tượng độn, Tiên Tiêu bát quái kính, khóa

trời khóa đất vây thiên đạo!”

Vù! Vù! Vù!

Tiên Tiêu Thiên Tôn vận chuyển pháp môn triển khai ra thần thông pháp môn

tương ứng, phóng thích uy năng của Tiên Thiên bát quát kính, có từng luồng

xích to lớn, nhanh chóng xông ra từ Tiên Thiên bát quát kính.

Tổng cộng có một trăm lẻ tám sợi xích khổng lồ.

Ngoài ra.

Mỗi sợi đều uyển chuyển như vật sống, giống như từng con chân long lượn

vòng nhảy múa, nhanh như cắt, đã khóa chặt Tề Minh, vây chặt đám Tề Minh.

“Đại ca, nhị ca, các ngươi đừng chiến đấu.”

Tiên Tiêu Thiên Tôn lớn tiếng nói: “Từ lúc bắt đầu mục tiêu của chúng ta chính

là vì cướp mạch khoáng đạo nguyên hạ phẩm, hiện tại để ta ra tay dùng Tiên

Tiêu bát quái kính, dùng Bát Quái Khốn Thiên Tỏa vây chặt ba người bọn họ,

các ngươi đi cướp mạch khoáng đạo nguyên hạ phẩm về, sau khi thành công,

chúng ta đi ngay.”

“Được.”

Thần Tiêu Thiên Tôn gật đầu.

“Không thành vấn đề.”

Ma Tiêu Thiên Tôn trả lời.

“Giết!!!”

Vù!

Tề Minh hét lớn một tiếng, hai tay nắm chặt cán của Hỗn Độn Cự Phủ, hít sâu

một hơi, vận chuyển sức mạnh, đạo lực tập trung vào trong đó, Thiên Địa Đại

Đạo Chi Lực ngưng tụ.

Hồng Mông Tử Quang lấp lánh.

Sau đó.

Tề Minh lại bổ rìu lần nữa, phủ quang lấp lánh rực rỡ, uy năng bao hàm không

gì sánh được giống như khái niệm siêu việt vậy.

Giữa trời đất.

Giống như sắp bị một rìu này của Tề Minh chém mở ra.

Răng rắc! Răng rắc!!!

Nơi mà Hỗn Độn Phủ Mang đi qua, mọi thứ đều bị chém gãy, một trăm lẻ tám

cái xích khổng lồ toàn bộ đều bị một rìu của Tề Minh chém gãy.

“Cái gì?!!!”

Tiên Tiêu Thiên Tôn đại kinh thất sắc.

Ầm!

Tiếp đó.

Uy lực còn lại của một rìu này trúng Tiên Tiêu bát quái kính, thân kính lắc lư

mãnh liệt, từng trận nổ sinh ra, uy năng khủng bố ngay cả Tiên Tiêu Thiên Tôn

cũng bị đánh bay đi.

“A!”

Ầm!

Tiên Tiêu Thiên Tôn kêu thảm một tiếng, miệng phun máu tươi, sau khi cảm

nhận được uy lực một rìu này của Tề Minh, cuối cùng sắc mặt đại biến, hắn cực

kì kinh ngạc, sau khi cố gắng ổn định thân thể hắn lớn tiếng hét: “Đại ca, nhị ca,

kẻ thù khó giải quyết, liên thủ đối địch, bày Tam Tiêu Đại Trận!!!!”

“Cái gì?!”

“Đó là....”

“Bày trận!”

Vù! Vù!

Không chút chần chừ.

Thần Tiêu Thiên Tôn, Ma Tiêu Thiên Tôn thúc giục đạo bảo bản mệnh của bọn

họ, bạo phát ra uy năng mạnh mẽ chưa từng có, phát ra từng luồng đạo pháp ấn

quyết.

Lập tức.

Đạo quả của bọn họ đều hiện hóa ra, từ vô số luồng phù văn, tổ hợp thành một

sợi xích, xích liền ba đạo quả của bọn họ lại với nhau.

Ầm ầm ầm!!!

Toàn bộ Hồng Mông cảnh đều lắc lư mãnh liệt.

“Chủ thượng!!!!”

Vẻ mặt Lý Thiên Thánh đại biến: “Cẩn thận!!”

Gào!!!

Tam Thủ Ma Thần lớn tiếng gào thét.

Sau đó.

Trong chớp mắt Tam Tiêu huynh đệ sớm đã bày trí xong Tam Tiêu Đại Trận,

toàn bộ đại trận đều giông như một hình tam giác lập thể, ba người bọn họ lần

lượt đứng trên ba điểm khác nhau.

Tề Minh bị bọn họ nhốt ở vị trí trung tâm.

“Phù....”

Tiên Tiêu Thiên Tôn thở phào một hơi, ánh mắt lạnh lẽo, nhìn chằm chằm Tề

Minh, “Tam Tiêu Đại Trận đã thành, ngươi có chạy đằng trời.”

“Giết!!!”

Ma Tiêu Thiên Tôn gầm lên: ‘Ra tay diệt hắn!!!”

“Vốn dĩ chỉ muốn sau khi cướp mạch khoáng đạo nguyên hạ phẩm rồi đi, nhưng

ngươi không muốn như vậy, vậy thì đừng trách Tam Tiêu huynh đệ bọn ta.”

Thần Tiêu Thiên Tôn hét: “Hôm nay, phải chém đạo quả của ngươi, để ngươi bỏ

mạng tại đây.”

Vèo! Vèo! Vèo!

Lời vừa dứt.

Tam Tiêu huynh đệ đã hợp sức đánh giết Tề Minh, phát huy ra uy năng của Tam

Tiêu Đại Trận, tạo ra một luồng sức mạnh uy áp và trói buộc, áp chế một phần

thực lực của Tề Minh.

Đồng thời.

Ba đạo bảo bản mệnh Thần Tiêu Đạo Tháp, Ma Tiêu Thôn Thiên Đỉnh, Tiên

Tiêu Bát Quái Kính xuất hiện hình chữ Phẩm, từ ba hướng khác nhau giết về

phía Tề Minh.

“Đến đúng lắm!”

Tề Minh hít sâu một hơi, ánh mắt sáng rực, chiến ý cao ngất, tay trái giơ lên,

“Nhân Quả Liên Thai, vạn pháp quy một, vô lượng thọ kinh.”

Lúc này.

Trong lòng bàn tay trái của Tề Minh, phun ra ba luồng lưu quang tối cao, đó là

một Nhân Quả Liên Thai lóng lánh, giống như bao hàm vô cùng Phật quốc thế

gian, có đủ bí ẩn của nhân quả.

Sau đó.

Lại một luồng pháp ấn lấp lánh không gì sánh được, bao gồm vô số bí ẩn thần

thông, vạn pháp quy về một, lấp lánh từng luồng ánh sáng, ý nghĩa khác đường

nhưng cùng một đích đến.

Cuối cùng.

Chính là đủ loại kinh phật xuất hiện, đó là một phù ấn chữ Vạn khổng lồ không

gì sánh được, ba luồng lưu quang xông lên trời, hình thành từng quang mạc,

ngăn cản sự áp chế của Tam Tiêu Đại Trận.

“Khai thiên!!!”

Ầm ầm!

Tề Minh hít sâu một hơi, hắn đã phát huy ra uy năng của Đại Đạo Chi Thể và

Dữ Đạo Hợp Chân, lần nữa bổ ra một rìu, Hỗn Độn Phủ Mang lấp lóe, toàn bộ

đạo bảo bản mệnh của Tam Tiêu chém bay ra ngoài.

“Làm lại!!”