Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch

Chương 722: Ngươi thua rồi! (2)




Tề Minh lao về phía Thiên Thánh Kiếm Tôn, dẫn dầu tấn công, đánh ra từng

lưỡi búa Hồng Mông, lao đến đánh về phía Thiên Thánh Kiếm Tôn.

“Thiên Thánh Kiếm Đạo!”

Keng! Keng! Keng!

Vô số tiếng kiếm vang lên.

Thiên Thánh Kiếm Tôn cắn răng, chỉ có thể kiên trì đến cùng chém ra vô số

kiếm khí màu vàng tập trung lại với nhau, biến thành chín con kiếm long chín

vuốt màu vàng nhe nanh múa vuốt lao về phía trước.

Ầm ầm ầm!

Song.

Lưỡi búa Hồng Mông của Tề Minh đàn áp mọi thứ, phá vỡ tất cả. Từng luồng

kiếm khí bị đánh tan, nó liên tục nổ tung, toàn bộ chín con kiếm long chín vuốt

màu vàng đều bị bổ nát.

Soạt! Soạt! Soạt!

Cuộc chiến kịch liệt hơn đã nổ ra.

Chẳng qua.

Vào lúc này.

Lại biến thành Tề Minh hoàn toàn trấn áp Thiên Thánh Kiếm Tôn. Từng lưỡi

búa Hồng Mông mà Tề Minh đánh ra đều ẩn chứa lực lượng khai thiên lập địa,

nó mạnh đến nỗi đủ để đánh nát cả Thiên Khải Cảnh.

Ầm ầm ầm!

Trong khoảnh khắc này.

Không chỉ là Thiên Khải Cảnh, mà bao gồm cả Thiên Thánh Cảnh, vô số vết

nứt đang mở rộng.

Dư âm mạnh mẽ của trận chiến giữa Tề Minh và Thiên Thánh Kiếm Tôn khiến

các loại cảnh tượng hủy diệt trời đất xuất hiện.

“A!”

Phụt!

Thiên Thánh Kiếm Tôn hét lên thảm thiết, hắn lại nôn ra máu, cơ thể bay ngược

ra sau. Ngực hắn bị chém một nhát, vết thương rỉ máu, sâu đến mức có thể thấy

xương cốt bên trong.

Máu của Thiên Tôn rơi giữa đất trời, diễn biến ra các loại cảnh tượng dị tượng.

Một giọt máu của Thiên Tôn có thể hóa thành một hồ nước rộng lớn, cũng có

thể cải tạo sinh linh trong thượng giới.

Thời gian trôi đi.

Sau khi Tề Minh thể hiện sức mạnh thực sự của bản thân, Thiên Thánh Kiếm

Tôn đã không còn là đối thủ của Tề Minh nữa. Trên chiến trường, hắn đã hoàn

toàn bị Tề Minh dồn ép.

Hơn nữa.

Vết thương của Thiên Thánh Kiếm Tôn cũng càng ngày càng nghiêm trọng.

“Tại sao lại như vậy?”

“Đó... Đó...”

“Không thể nào! Chuyện này là không thể!”

“Thiên Thánh Kiếm Tôn đại nhân mà lại không phải là đối thủ của Tề Minh!”

“...”

Các Tiên Vương Thượng Giới của Thiên Thánh Cảnh không thể tin được, dùng

giọng điệu kinh hoàng hét toáng lên.

“Sư tôn…”

Thiên Thánh Tôn Giả há miệng thở dốc, hoàn toàn chấn động, hắn cảm thấy cả

người không có chút sức nào, vô cùng sợ hãi và kính sợ thực lực của Tề Minh:

“Vậy mà... Vậy mà...”

“Sư tôn là Pháp Tắc Thiên Tôn nhị trọng thiên, trong khi tu vi của Tề Minh chỉ

vừa mới đột phá đến Pháp Tắc Thiên Tôn. Hắn chỉ là Pháp Tắc Thiên Tôn nhất

trọng thiên, đến cả tiên bảo bản mệnh cũng chưa tế luyện hoàn toàn.”

“Sư tôn… Vậy mà sư tôn không thể thắng được Tề Minh…”

“Tại sao lại như thế?”

“A!”

Đùng đùng!

Một tiếng thét thê lương khác lại vang lên.

Thiên Thánh Kiếm Tôn nôn ra máu, cơ thể hắn gần như bị Tề Minh chém thành

hai nửa rơi từ trên trời xuống, đập vào mặt đất Đông Thắng Thần Châu.

Lực lượng kinh khủng bốc lên.

Luồng sức mạnh này.

Chấn động toàn bộ Đông Thắng Thần Châu, suýt chút nữa bị thân hình của

Thiên Thánh Kiếm Tôn đập nát.

Gào! Gào!

Vẫn may.

Bên phía Đông Thắng Thần Châu có Khí vận cửu trảo tổ long và Khí vận cửu

sắc thải phụng bảo hộ, hai con thú của khí vận hiển linh bảo vệ Đông Thắng

Thần Châu. Vì thế thảm kịch của Nguyên Thủy Châu không xảy ra với Đông

Thắng Thần Châu.

“Thắng rồi! Thắng rồi!”

“Thiên Đế bệ hạ thắng rồi!”

“Ha ha ha…”

“Ta biết mà, ta đã sớm biết…”

“Thiên Đế bệ hạ chắc chắn sẽ thắng.”

“Tốt quá rồi!”

Các Tiên Vương Thượng Giới của Thiên Khải Cảnh, cùng với phần đông tiên

quan đều vui mừng phấn khích, tất cả đều không nhịn được mà reo hò.

“Thiên Thánh Kiếm Tôn.”

Ánh sáng Hồng Mông màu tím bao phủ bên ngoài cơ thể Tề Minh như là chiến

giáp, tay phải Tề Minh nắm chặt thanh Hỗn Độn Cự Phủ, khí thế này còn mạnh

mẽ và nguy nga hơn cả Hỗn Độn Ma Thần.

Hắn đứng giữa bầu trời, từ trên cao nhìn xuống, quan sát cái hố to lớn phía

dưới, khói bụi đã tan hết, Thiên Thánh Kiếm Tôn bị thương nặng đang nằm

dưới đáy hố.

“Ngươi thua rồi!”

Tề Minh lạnh lùng lên tiếng.

“Khụ khụ...”

Bên dưới hố sâu.

Thiên Thánh Kiếm Tôn nằm dưới đáy liên tục ho ra vài ngụm máu, từ phần

hông, cơ thể hắn gần như bị Tề Minh dùng Hỗn Độn Cự Phủ chặt đứt.

Vù! Vù!

Từng luồng đạo lực bao phủ, ánh sáng màu vàng chói mắt che phủ miệng vết

thương ở phần eo, nhưng vẫn có rất nhiều màu chảy ra, máu của Thiên Tôn gần

như đã thay đổi tính chất đất đai ung quanh hố sâu.

Chính xác.

Vết thương của Thiên Thánh Kiếm Tôn rất nặng.

Đó không chỉ là vết thương trên cơ thể, quan trọng nhất là đạo lực trong người

hắn tiêu hao quá nhiều, kiếm đạo đạo quả đã bị hao tổn trong trện chiến ban

nãy.

Thân thể, linh hồn, chân linh, ý thức cùng với Kiếm đạo đạo quả của bản thân,

tất cả đều bị thương rất nặng, vì thế hắn mới có dáng vẻ như lúc này.

Hắn nằm trong hố sâu.

Không thể đứng dậy được.

Thê thảm vô cùng.

“Tề Minh!”

Thiên Thánh Kiếm Tôn ngẩng đầu, cố gắng nhấc cơ thể lên, ánh mắt của hắn

tập trung vào Tề Minh, nói: “Ngươi là người tu đại đạo? Lĩnh hội Thiên Địa Đại

Đạo? Lĩnh ngộ Thiên Địa Đại Đạo có mặt khắp nơi trong vũ trụ hư vô?”

“Ngươi muốn nói gì?”

Tề Minh nhìn Thiên Thánh Kiếm Tôn đang bị thương nặng, cau mày nói: “Lúc

này bản đế chỉ cần đánh ra một nhát búa là đã có thể đánh nát đạo quả của

ngươi, hủy diệt thần hình của ngươi, khiến ngươi biến mất hoàn toàn.”

“Ha ha ha…”

Thiên Thánh Kiếm Tôn đột nhiên bật cười, bởi vì cười quá mạnh và kịch liệt

nên gây ảnh hưởng đến vết thương trên người, hắn lại ho khan, tiếp tục nôn ra

máu.

“Không ngờ, thật sự không ngờ.”

Một lát sau, Thiên Thánh Kiếm Tôn mới ổn định lại, tiếp tục nói: “Vậy mà ta có

thể gặp được tồn tại tu đại đạo chân chính ngay tại nơi này.”

“Vì thế nên.”

“Thua trong tay ngươi, cũng đúng thôi.”

“...”

Tề Minh hơi im lặng.

“Tề Minh.”

Thiên Thánh Kiếm Tôn lại ngẩng đầu lên, hắn nhìn Tề Minh, trầm giọng nói:

“Ta nguyện trung thành với ngươi, trở thành thuộc hạ của ngươi, từ nay về sau,

ta sẽ tuân theo mệnh lệnh của ngươi!”

“Ồ.”

Ánh mắt Tề Minh lóe lên, trái lại hắn hơi có hứng thú, hắn có phần không ngờ

rằng Thiên Thánh Kiếm Tôn sau khi bị đánh bại sẽ thần phục: “Làm sao bản đế

có thể tưởng ngươi?”

Vù! Vù!

Lúc này.

Thiên Thánh Kiếm Tôn cắn răng, vận chuyển pháp môn căn bản của bản thân,

trực tiếp tách ra một thanh kiếm nhỏ màu vàng kim từ Kiếm đạo đạo quả trên

ngực. Nó bay thẳng về phía Tề Minh