Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch

Chương 700: Lại đột phá lần nữa, Tiên Vương Thượng Giới trung kỳ, Chung Cực Chi Địa, thăng cấp phần mềm treo máy, thống nhất




Tề Minh vừa nghĩ, Chứng Đạo Đạo Quả trong kho vật phẩm đã sáp nhập vào

trong cơ thể Tề Minh, Tề Minh vận chuyển Hỗn Độn Đại Đạo Chân Kinh, biến

đổi lò luyện Thiên Địa Đại Đạo trong cơ thể mình, bắt đầu luyện hóa thu nhận

Chứng Đạo Đạo Quả.

“Nạp một nghìn tỷ tiên tinh thượng phẩm, treo máy luyện hóa Chứng Đạo Đạo

Quả.”

“Ting!”

“Chứng Đạo Đạo Quả đang treo máy tu luyện trong trạng thái tăng tốc gấp một

triệu nghìn tỷ lần…”

...

Thời gian qua đi.

Chớp mắt.

Một tháng đã trôi qua rồi.

Ầm!

Tề Minh đã luyện hóa thành công Chứng Đạo Đạo Quả, toàn thân kích động,

Hồng Môn Tử Quang lấp loáng, Thiên Địa Đại Đạo chi lực đã gia trì cho Tề

Minh.

Chỗ ấn đường.

Những vết tích của Đại Đạo ngày càng rõ ràng hơn.

Sự cảm ngộ của Tề Minh về Thiên Địa Đại Đạo đã thành công đạt đến giai đoạn

mở đầu: Tri Vi Đại Thành, đồng thời việc nâng cao cảm ngộ với Thiên Địa Đại

Đạo cũng khiến cho tu vi của Tề Minh biến đổi và thăng cấp.

“Tu vi hiện tại của ta đã là cực hạn của Tiên Vương Thượng Giới sơ kỳ, cũng

chỉ còn cách Tiên Vương Thượng Giới trung kỳ nửa bước, gần như nằm trong

tầm tay rồi, chỉ cần lắng một thời gian là có thể đột phá.”

Trên mặt Tề Minh lộ ra vẻ vui mừng, hắn rất hài lòng với thu hoạch này.

Dễ nhận thấy.

Sau khi Tề Minh dung hợp thu nhận một Chứng Đạo Đạo Quả, sự tiến bộ của

hắn vẫn tương đối rõ ràng, cũng đã giúp hắn giảm vô số năm khổ luyện.

Soạt! Soạt! Soạt!

Lúc này.

Từng thân ảnh lần lượt lộ ra, bọn hắn nhao nhao đứng sau lưng Tề Minh, chính

là các vị mạch chủ của Nguyên Thủy Ma tông, còn có tông chủ Khánh Phi Vân

của Nguyên Thủy Ma tông.

Trên thực tế.

Khi Tề Minh đang bế quan tu luyện dung hợp thu nhận Chứng Đạo Đạo Quả,

đám người Khánh Phi Vân đã đến rồi, nhưng nhìn thấy Tề Minh đang tu luyện

nên đương nhiên là không dám tới quấy rầy.

Bọn người Thế Gian Tự Tại Phật Tổ và Phương Nho cũng đang canh giữ ở bên

cạnh Tề Minh, bất kỳ kẻ xấu nào cũng không dám tùy tiện tiếp cận, nếu có sẽ bị

tiên sủng của Tề Minh truy sát.

“Các ngươi tới rồi.”

Tề Minh mở mắt ra đã cảm ứng được đám người Khánh Phi Vân, xoay người

lại, chắp hai tay ra sau lưng: “Tình hình Cửu Châu Cảnh trước mắt thế nào?”

“Tề Minh sư đệ.”

Khánh Phi Vân nói thẳng: “Kỷ nguyên lượng kiếp đã tới gần hồi kết, Tiên Triều

Cửu Châu, liên minh Vạn Tộc, cùng với liên minh Đạo Tông cơ bản đều đã bị

đánh bại, các thế lực lớn nhỏ còn lại không cần phải lo lắng gì cả.”

“Đúng.”

“Nguyên Thủy Ma tông chúng ta đã thắng rồi.”

“Ha ha ha…”

“Tất cả là do sức mạnh của mạch chủ Tề Minh lật ngược tình thế, bằng thực lực

của bản thân mà hắn đã giết chết hai Tu Đạo Giả, thậm chí ngay cả Cửu Châu

Tiên Đế cũng không phải là đối thủ của mạch chủ Tề Minh.”

“Đúng đó, đúng đó!”

“Chính là bởi vì thực lực cường đại của mạch chủ Tề Minh, bọn ta dựa vào uy

thế của mạch chủ Tề Minh tạo ra mà đánh đâu thắng đó, hùng mạnh vô địch,

đánh bại hết kẻ thù này đến kẻ thù khác.”

“Mạch chủ Tề Minh, kế tiếp chúng ta nên làm gì?”

“Thỉnh mạch chủ Tề Minh phân phó!”

“...”

Các vị mạch chủ của Nguyên Thủy Ma tông lần lượt nói.

“Rất tốt.”

Tề Minh càng thêm hài lòng, trực tiếp phân phó nói: “Kế tiếp, ta cần các ngươi

thôn tính tất cả thế lực trong Cửu Châu Cảnh, bao gồm Tiên Triều Cửu Châu,

liên minh Vạn Tộc, liên minh Đạo Tông,... để thống nhất toàn bộ Cửu Châu

Cảnh, trong hỗn loạn xây dựng lại trật tự, như vậy mới có thể vượt qua lần kỷ

nguyên lượng kiếp này.”

“Các ngươi đã rõ chưa?”

“Vâng!”

“Tuân lệnh.”

“Làm theo mệnh lệnh của mạch chủ Tề Minh.”

“Đã rõ!”

“...”

Các vị mạch chủ của Nguyên Thủy Ma tông lần lượt đáp lại.

Chắc chắn.

Sự uy tín của Tề Minh trong Nguyên Thủy Ma tông đã vượt qua Khánh Phi

Vân.

Thậm chí bao gồm cả Khánh Phi Vân, tất cả các vị trưởng lão và đệ tử của

Nguyên Thủy Ma tông đều tôn trọng và tuân theo mệnh lệnh của Tề Minh.

Trên thực tế.

Khánh Phi Vân đã tận mắt chứng kiến sức mạnh của Tề Minh cường đại như

thế nào, sau khi Tề Minh liên tiếp giết hai Tu Đạo Giả, trong lòng hắn đã tâm

phục khẩu phục.

Thậm chí.

Khánh Phi Vân còn cảm thấy Nguyên Thủy Thiên Tôn quả nhiên có tầm nhìn

độc đáo, liếc mắt đã nhìn ra chỗ phi phàm của Tề Minh, vậy mới để bản thân

hắn trợ giúp Tề Minh.

“Đi đi, tất cả đi đi.”

Tề Minh xua tay: “Thế Gian Tự Tại Phật Tổ, Phương Nho với cả Hồng Trần,

các ngươi cũng đi theo hoàn thành việc thống nhất và xây dựng lại trật tự trong

thời gian nhanh nhất có thể.”

“Vâng”

“Tuân lệnh.”

Thế Gian Tự Tại Phật Tổ và những người khác nhanh chóng đáp lại.

“Chờ một chút.”

Tề Minh lại gọi bọn Thế Gian Tự Tại Phật Tổ và Khánh Phi Vân một lần nữa.

“Chủ thượng, xin hỏi còn có phân phó gì?”

Thế Gian Tự Tại Phật Tổ hỏi.

“Sư đệ, còn có chuyện gì cần phải nhắn nhủ sao?”

Khánh Phi Vân cũng hỏi.

“Đương nhiên.”

Tề Minh mỉm cười.

Soạt!

Tề Minh phải vung tay lên, từng tia sáng bay ra.

Vù! Vù! Vù!!

Có năng lượng đang dâng trào dữ dội.

Tề Minh đưa tay lấy tất cả Thiên Đạo Chi Bảo ra, ở trước mặt hắn, lần lượt treo

lơ lửng từng món Thiên Đạo Chi Bảo, tổng cộng có mười món Thiên Đạo Chi

Bảo, toát ra khí tức cực kỳ mạnh mẽ.

Trong đó.

Lục Đạo Luân Hồi và Tạo Hóa Thiên Kính là hậu thiên cực phẩm của Thiên

Đạo Chi Bảo.

Vận Mệnh Xà Hoàn, Thiên Địa Ngũ Hành Ngọc Tỷ, Tuế Nguyệt Chân Thần

Kiếm, Thiên Vương Thần Chùy, Vạn Giáp Bảo Y, ba mươi sáu trọng chi môn

đều là hậu thiên thượng phẩm của Thiên Đạo Chi Bảo.

Thời Không Chi Môn là hậu thiên Thiên Đạo Chi Bảo trung phẩm.

Thiên Địa Càn Khôn Đồ là hậu thiên Thiên Đạo Chi Bảo hạ phẩm.

Chắc chắn.

Bởi vì Thiên Đạo Chi Bảo trong tay Lý Thành đã bị Tề Minh phá hỏng hoàn

toàn, vì vậy rất khó sửa chữa, mà Thiên Địa Chi Bảo của Cửu Châu Tiên Đế và

Thiên Địa Chi Bảo của Tề Minh cũng bị hư hỏng một chút, nhưng đều đã được

Tề Minh sửa chữa.

“Mang hết đi đi.”

Tề Minh nói: “Các ngươi mang những Thiên Đạo Chi Bảo này đi, nếu như gặp

phải địch nhân khó đối phó, có những Thiên Đạo Chi Bảo này, các ngươi cũng

có thể đối phó.”

“Vâng.”

“Tuân lệnh.”

Thế Gian Tự Tại Phật Tổ nói.

“Được.”

Khánh Phi Vân trông hơi vui vẻ.

“Đi đi.”

Tề Minh lại xua tay.

Sọat! Sọat! Sọat!!

Trong nháy mắt