“Hóa ra đây chính là Vô Thượng thần thông thuật ư?”
Phương Nho nhỏ giọng thì thầm: “Trước khi chết, ta có thể tận mắt nhìn thấy
Vô Thượng thần thông thuật, chứng kiến Thiên đạo thần thông, lão phu chết
cũng không hối tiếc, chết cũng không hối tiếc.”
Vù!
Sau đó.
Tiên thể của Phương Nho hóa thành vô số điểm sáng rồi tan đi.
Tề Minh bình tĩnh nhìn cảnh tượng Phương Nho chết đi và tiêu tan. Trong trận
chiến vừa rồi, Tề Minh đã dùng đến phần lớn thủ đoạn và thần thông, nhờ đó
mới tiêu diệt được Phương Nho.
Vì vậy.
Thực lực của Phương Nho rất mạnh.
Vù!
Cột sáng cửu thải sắc lại giáng xuống từ hư không, bảo phủ trọn cả người Tề
Minh trong đó. Vào khoảnh khắc khi Tề Minh được đắm mình bên trong cỗ
năng lượng đó là hồi phục lại hoàn toàn.
Cuối cùng.
Kẻ địch thứ chín xuất hiện trước mặt Tề Minh. Đây là một vị Phật Đà mặc cà sa
trên người, khuôn mặt thanh tú, trách trời thương dân, dường như là hóa thân
của Đức Phật tối cao.
“Thí chủ.”
Vị Phật Đà này nói: “Biển khổ vô cùng vô tận, quay đầu là bờ, ngài đến từ đâu
thì vẫn nên quay về nơi đó đi.”
Tề Minh quan sát vị Phật Đà này một chút, thản nhiên đáp: “Nếu đã đến đây,
làm sao có thể đàm luận cái gọi là quay đầu? Nơi ánh mắt ta nhìn đến đều là bỉ
ngạn, nào tồn tại bể khổ.”
“Thôi rồi.”
Vị Phật Đà đó lắc đầu: “Nếu thế, cũng chỉ có thể mời thí chủ về cho.”
Ầm!
Vừa dứt lời.
Vị Phật Đà kia chắp tay trước ngực, lấy chỗ của hắn làm trung tâm, Phật quang
vô lượng tỏa ra, từng đóa sen vàng nở rộ trong không trung, ẩn chứa uy lực Vô
Thượng thần thông.
Quả nhiên.
Vị Phật Đà này không thể coi thường được. Nếu đã là đối tượng thứ chín, thực
lực của hắn tất nhiên còn siêu việt hơn vị thứ tám là Phương Nho. Thực tế đúng
là như thế thật.
Vị Phật Đà này tên là: Thế Gian Tự Tại Phật Tổ.
Phật Tổ.
Cảnh giới này đại diện cho tôn vị trong Phật giới, đại diện cho chính quả, dựa
theo phân chia tu vi thì đó chính là cấp độ cực hạn Tiên cảnh, cũng chính là
Tiên Vương Thượng Giới hậu kỳ.
Vì thế.
Tu vi của Thế Gian Tự Tại Phật Tổ chính là Tiên Vương Thượng Giới hậu kỳ tu
quy tắc.
Chủ tu: quy tắc tự tại.
Hắn đã lĩnh hội ba nghìn quy tắc và mười hai vạn chín nghìn sáu trăm pháp tắc
từ sớm, nắm giữ tiểu thần thông thuật pháp tắc viên mãn, tu thành Chúng Đa đại
thần thông thuật.
Đồng thời.
Thế Gian Tự Tại Phật Tổ lấy quy tắc tự tại làm căn cơ, dung hợp mười hai vạn
chín nghìn sáu trăm pháp tắc, tạo nên một môn đại thần thông thuật pháp tắc
viên mãn.
Trên cơ sở đó.
Lại dung hợp thêm ba nghìn quy tắc.
Tiến đến bước sáng tạo ra một môn Đại thần thông thuật quy tắc viên mãn: Thế
Gian Tự Tại Kinh.
Đương nhiên.
Thần thông và thủ đoạn cường đại nhất của Thế Gian Tự Tại Phật Tổ là hắn
nắm giữ một môn Vô Thượng thần thông thuật: Thiên Địa Vô Lượng Thế Tôn
Thọ Kinh, cũng đã tu luyện đến cấp độ Áo Nghĩa.
Phải biết.
Vộ Thượng thần thông thuật bất kể là mặt uy lực hay cấp bậc đều đã vượt qua
khỏi đại thần thông thuật, không phải thứ đại thần thông thuật có thể sánh bằng.
Có thể nói.
Đại thần thông thuật là kết hợp quy tắc sáng tạo nên thủ đoạn thần thông.
Như vậy.
Vô Thượng thần thông thuật chính là sự kết hợp Thượng Giới Thiên Đạo tạo
nên thần thông và thủ đoạn càng mạnh hơn.
Lẽ tất nhiên.
Uy lực mạnh hơn.
Thậm chí.
Đủ để nghiền ép đại thần thông thuật.
Chỉ có đại thần thông thuật quy tắc viên mãn mới có thể chống cự được đôi
chút.
“Xem Thế Gian Tự Tại Phật Tổ, khi tiến sâu vào Bàn Nhược Ba La Mật Đa,
thấy rằng ngũ uẩn giai không, độ tất thảy khổ ách; xá lợi tử, sắc bất dị không,
không bất dị sắc, sắc tức thị không, không tức thị sắc; thụ tưởng hành tri, diệc
phục như thị, xá lợi tử, thị chư pháp không tướng, bất sinh bất diệt, bất cấu bất
tịnh, bất tăng bất giảm,…”
Thế Gian Tự Tại Phật Tổ lẩm bẩm niệm kinh, chữ Phạn màu vàng kim bay ra từ
trong miệng hắn, tất cả đều ngưng tụ từ pháp lực của chính hắn và quy tắc mà
thành.
“Đại thần thông thuật quy tắc viên mãn.”
Thế Gian Tự Tại Phật Tổ mở to hai mắt, vung tay lên, vô số chữ Phạn màu vàng
kim lấp lánh diễn hóa đủ loại dị tượng, kinh thiên động địa, tuôn thẳng về phía
Tề Minh: “Thế Gian Tự Tại Kinh.”
“Trấn! Trấn! Trấn!”
Oành!
Tề Minh cảm nhận được thứ sức mạnh khổng lồ này, tâm khẽ động, ba món
Thiên Đạo Chi Bảo đồng thời xuất hiện, phóng ra uy năng cường đại giữa vô số
chữ Phạn ánh vàng bao quanh.
“Đắc Thế Gian Tự Tại, Diễn Chúng Sinh Chi Môn.”
Ầm!
Thế Gian Tự Tại Phật Tổ vừa niệm thầm thì ở phía sau hắn đã xuất hiện một
cánh cổng vàng kim đứng chễm chệ, tỏa ra ánh sáng lóa mắt, ẩn chứa uy lực to
lớn.
Dường như chứa đựng hiển hóa muôn màu từ chúng sinh.
Vô số tín đồ lễ bái, tìm kiếm thế gian tự tại.
“Vạn Pháp Quy Nhất!”
Vù!
Tề Minh vừa niệm, thi triển Vô Thượng thần thông thuật, Vạn Pháp Quy Nhất
Ấn bay ra từ lòng bàn tay trái của hắn, tuôn ra màn sáng, hóa giải uy năng từ
Thế Gian Tự Tại Kinh.
“Vô Thượng thần thông thuật!”
Thế Gian Tự Tại Phật Tổ ngẩng đầu, vẻ mặt sợ hãi thán phục, hai tay lại chắp
trước ngực, cảm nhận sức mạnh từ Tề Minh, vẻ mặt của hắn đã trở nên ngưng
trọng.
“Thiên Đại Vô Lượng Thế Tôn Thọ Kinh!”
Cuối cùng.
Vị Thế Gian Tự Tại Phật Tổ này hít sâu một hơi, cũng thi triển Vô Thượng thần
thông thuật, tiếng kinh văn niệm tụng trong miệng lại biến hóa lần nữa.
Chỉ nghe thấy.
“Thiết ngã đắc Phật, thập phương chúng sinh, chí tâm ngôn lạc, dục sinh ngã
quốc, nãi chí thập niệm, nhã bất sinh giả, bất thủ chính giác. Duy trừ ngũ
nghịch, phỉ báng chính pháp.”
“Thiết ngã đắc Phật, thập phương chúng sinh, phát tâm bồ đề, tu chư công đức,
nãi tâm phát nguyện, dục sinh ngã quốc, lâm thọ chung thời, giả lệnh bất dữ đại
chúng vi nhiễu hiện kỳ nhân tiền giả, bất thủ chính giác.”
“Thiết ngã đắc Phật, thập phương chúng sinh, văn ngã danh hào, hệ niệm ngã
quốc, thực chư đức bản, chí tâm huýnh hướng, dục sinh ngã quốc, bất quả toại
giả, bất thủ chính giác.”
“...”
“Thiên Địa Vô Lượng, Thế Gian Tự Tại…”
Thế Gian Tự Tại Phật Tổ tụng kinh, tất cả đều được gia trì Thế Gian Vô
Thượng Phật lý, ẩn chứa chân ý của quy tắc thiên địa, pháp tắc thiên địa và
thiên đạo thiên địa.
Pháp lực diễn hóa nên Phạn văn ánh vàng.
Ẩn chứa rõ ràng sức mạnh vô thượng.
Vù!