Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch

Chương 66: Phân chia tư chất, chân truyền giao chiến




Tổng cộng có mười hai tòa thành, phân biệt đặt ở mười hai vị trí khác nhau, sau

đó chỗ khác, thì đều là bất bằng cực kỳ bằng phẳng.

Dưới đáy toà thành treo trên bầu trời chính là một cái trận bàn hình tròn thật

lớn.

Cẩn thận quan sát.

Phía trên trận bàn đan xen trận văn huyền diệu khác nhau.

Mặt khác.

Mười hai tòa thành đối diện ứng với mười hai phong Thiên Khải tông.

Vù! Vù! Vù!!!

Không bao lâu.

Tề Minh đã liên tiếp thấy được một chiếc lại một chiếc Pháp Thuyền khác nhau

xé không mà đến, dừng lại ở xung quanh toà thành treo trên bầu trời, đúng là

mười một phong khác.

Trước sau không đến nửa giờ.

Mười hai phong của Thiên Khải tông đã đên đông đủ toàn bộ.

“Sư đệ.”

Lữ Thanh Nhan nói: “Đây là sân bãi cử hành Thịnh hội Thiên Khải, tên là:

Thiên Khải thành, tòa thành phía dưới Pháp Thuyền kia chính là Thanh Vân

Bảo.”

“Mười một tòa thành khác đại biểu cho mười một phong khác.”

“Ừ.”

Tề Minh khẽ gật đầu.

“Đây là pháp lệnh của Thịnh hội Thanh Vân.”

“Lữ Thanh Nhan lại lấy ra một tấm lệnh bài hình thoi, cả vật thể màu xanh, đặt

vào trong tay Tề Minh, nói: “Đến lúc đó ngươi cầm pháp lệnh Thịnh hội Thanh

Vân trong tay, rót linh lực vào trong đó, tuyên bố Thịnh hội Thiên Khải bắt

đầu.”

“Sau khi đệ tử chân truyền của mười một phong khác lại hiện thân kích phát

pháp lệnh, thì có thể mở ra con đường thi đấu Thiên Khải, mọi người tiến đến

tham dự Thịnh hội Thiên Khải, sẽ phải thông qua năm mục thử thách của con

đường thi đấu Thiên Khải, cuối cùng đi vào Thiên Khải thành.”

“Ngươi hiểu rõ chưa?”

“Vầng.”

Tề Minh lại gật gật đầu: “Đã hiểu rõ rồi.”

Phải biết rằng.

Tề Minh kế thừa trí nhớ của nguyên chủ, đối với năm mục thử thách của Thịnh

hội Thiên Khải vẫn tương đối hiểu rõ.

Nói tóm lại.

Tuy rằng năm mục thử thách của Thịnh hội Thiên Khải mỗi lần đều sẽ khác

nhau, nhưng dù thay đổi đến bao nhiêu lần thì bản chất vẫn không thay đổi, chủ

yếu nhắm vào chính là năm mục tư chất: linh căn, thể chất, ngộ tính, căn cốt,

phúc duyên.

“Đi thôi.”

Lữ Thanh Nhan nói: “Không cần căng thẳng.”

“Ta hiểu.”

Tề Minh cười cười, hắn cầm pháp lệnh trong tay đi về phía trước, đứng ở trên

mũi tàu, ánh mắt bình tĩnh nhìn khắp xung quanh, không có bất cứ gợn sóng gì,

tầm mắt của các vị trưởng lão trên Pháp Thuyền cũng dừng trên người Tề Minh.

“Đệ tử chân truyền Tề Minh của Thanh Vân Phong!”

Tề Minh hít sâu một hơi, vận chuyển linh lực, rót vào pháp lệnh Thịnh hội

Thanh Vân trong tay, lớn tiếng nói: “Tuyên bố Thịnh hội Thiên Khải bắt đầu.”

Vù!!!

Pháp lệnh Thịnh hội Thanh Vân từ trong tay Tề Minh phóng lên cao, thẳng vào

trên không, biến hóa thành một đám mây màu xanh, hào quang màu xanh chiếu

rọi khắp nơi.

“Chân truyền của Thanh Vân Phong.”

“Tề Minh? Ta nhớ ra rồi, là đệ tử chân truyền mà Phùng Tử Mục nhận trong

khảo hạch ngoại môn kia, lúc này mới bao lâu, chỉ sợ hắn ngay cả Trúc Cơ cũng

không tới ấy nhỉ.”

“Thanh Vân Phong để cho hắn đến trấn giữ, không sợ đánh mất thể diện à?”

“Thú vị.”

“…”

Phía trên các Pháp Thuyền khác truyền đến tiếng thảo luận của các vị trưởng

lão.

“Đệ tử chân truyền Phó Trần Tuyết của Tàng Kiếm Phong.”

Vù!

Trên Pháp Thuyền của Tàng Kiếm Phong, đó là một thanh niên mặc trang phục

màu đen, hắn cầm pháp lệnh Thịnh hội Tàng Kiếm, kích phát pháp lệnh, xé

không mà lên, hình thành một thanh trường kiếm thật lớn có vỏ kiếm, trôi nổi

trên không trung: “Tuyên bố Thịnh hội Thiên Khải bắt đầu.”

“Phó Trần Tuyết, tên này…”

Nói như thế nào nhỉ.

Tề Minh nhìn đối phương, cảm thấy cái tên này có chút quen thuộc, lại cẩn thận

nhớ lại một chút mới phản ứng lại, Phó Trần Tuyết cũng là gia nhập Thiên Khải

tông vào ba năm trước giống mình.

Chẳng qua.

Tư chất của Phó Trần Tuyết cực cao, thiên phú và tư chất mạnh mẽ, rồi sau đó

được trưởng lão chân truyền của Tàng Kiếm Phong là Tạ Đoạn Thiên nhận làm

đệ tử, có thể nói nhảy vọt đến long môn, một bước lên trời.

Cho nên.

Việc này để lại ấn tượng khắc sâu cho nguyên chủ.

Ký ức vẫn còn mới mẻ.

“Chỉ có thể nói tư chất của nguyên chủ thật sự là quá kém.”

Tề Minh cân nhắc, cẩn thận nhớ lại ký ức của nguyên chủ, kế đó hoàn toàn hiểu

biết rõ ràng phân chia cụ thể năm hạng tư chất, khỏi khỏi bĩu môi, thầm nghĩ

trong lòng: “Tư chất như vậy thế mà còn muốn tu tiên.”

Quả thật.

Nguyên chủ Tề Minh chính là bởi vì năm hạng tư chất không đủ, nên chỉ có thể

trở thành đệ tử tạp dịch, nếu không phải tính cách nguyên chủ cứng cỏi, hơn

nữa có một chút may mắn, chỉ sợ ngay cả năm mục khảo hạch cũng không

thông qua được.

Năm hạng tư chất.

Linh căn chia ra: kim, mộc, thủy, hỏa, thổ.

Đơn linh căn cao nhất, ngũ hành tạp linh căn là thấp nhất.

Từ thấp đến cao.

Thể chất phân chia: phàm thể, linh thể, đạo thể, tiên thể, thánh thể.

Ngộ tính chia thành: phàm tục, trác tuyệt, thiên tài, tuyệt thế, yêu nghiệt.

Căn cốt chia ra: phổ thông, siêu phàm, lưu ly, tiềm long, chân long.

Phúc duyên chia thành: đơn sắc, song sắc, tam thái, tứ thái, ngũ thái.

Mỗi một hạng đều chia ra thành năm cấp.

Mà năm hạng tư chất của Tề Minh.

Linh căn là ngũ hành tạp linh căn, thể chất là phàm thể, ngộ tính là phàm tục,

căn cốt là phổ thông, chỉ có phúc duyên coi như không tệ, đạt tới cấp độ tam

thái.

Vừa vặn.

Đây cũng là tiêu chuẩn thấp nhất thu nhận đệ tử tạp dịch của Thiên Khải tông.

Trong năm hạng tư chất, có một hạng đạt tới cấp độ thứ ba, là có thể trở thành

đệ tử tạp dịch, nhưng điều kiện trước tiên là phải thông qua năm hạng thử thách,

đi vào Thiên Khải thành.

Tiêu chuẩn thấp nhất của đệ tử ngoại môn là phải có ba hạng tư chất đạt tới cấp

độ thứ ba, trong đó linh căn phải đạt tới cấp độ thứ ba.

Tiêu chuẩn thấp nhất của đệ tử chân truyền là toàn bộ năm hạng tư chất phải đạt

tới cấp độ thứ ba, hơn nữa phải có một hạng tư chất đạt tới cấp độ bốn.

“Tề Minh!”

Keng!

Đột nhiên.

Ánh mắt Phó Trần Tuyết dừng ở trên người Tề Minh, truyền ra âm thanh kiếm

minh, bên trong hai mắt của Phó Trần Tuyết có Kiếm đạo kiếm ý cực kỳ hùng

mạnh.

“Đây là…”

Vẻ mặt Tề Minh không thay đổi.

Chẳng qua.

Tề Minh lại cảm giác được một tia áp lực như có như không.

Phảng phất.

Xung quanh dường như có cảm giác áp bách vô hình.

“Phải bắt đầu rồi.”

“Chân truyền giao chiến.”

“Mặc dù trong Thịnh hội Thiên Khải không cho phép đệ tử chân truyền đánh

nhau, nhưng vào mỗi lúc Thịnh hội Thiên Khải bắt đầu, đệ tử chân truyền của

mười hai phong đều sẽ tiến hành giao chiến một trận, hơn nữa này không phải

là giao chiến giữa tu vi và chiến lực, mà là cuộc đấu tranh giữa đệ tử chân

truyền.”