Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch

Chương 540: Giết Thái Ất Huyền Tiên




Tề Minh ra lệnh cho nhóm người Hoắc Trường Thanh diệt trừ tất cả kẻ địch,

trong đó không chỉ có vài vị Huyền Tiên, số lượng Chân Tiên và Thiên Tiên thì

càng nhiều, điều này đã thu hút sự chú ý của rất nhiều thế lực.

Chỉ thấy.

Xa xa phía chân trời, có vài bóng dáng xuyên qua bầu trời đến đây, tốc độ rất

nhanh, trong khoảng thời gian rất ngắn đã đứng ở nơi cách khoảng sân này

không xa.

“To gan.”

Giữa không trung.

Một bóng dáng cao gầy, toàn thân hắn mặc một bộ áo giáp màu bạc, có một đôi

cánh màu bạc, giống như đôi cánh của thiên thần, khí tức mạnh mẽ bao phủ

khắp nơi.

Hắn là Thái Ất Huyền Tiên của Ngân Sí Dạ Xoa tộc.

Soạt! Soạt!

Trong nháy mắt.

Đã có khoảng chín bóng dáng xuất hiện, một một người đều là Thái Ất Huyền

Tiên, trong đó, có bảy người đến từ Ngân Sí Dạ Xoa tộc, Tử Phủ môn, cùng với

Phong gia, hai người người còn lại thì đến từ thế lực khác.

“Thái… Thái Ất Huyền Tiên…”

Trong lòng Cổ Minh Vân giật mình: “Đây…, chỉ là một viên Công Đức Khí

Vận hạt sen mà thôi, vậy mà sẽ đưa đến chín vị Thái Ất Huyền Tiên.”

Nên biết.

Công Đức Khí Vận Kim Liên mười hai phẩm ứng kiếp sinh ra, và đi kèm với nó

là chín mươi viên Công Đức Khí Vận hạt sen, thế lực khắp nơi tề tựu, lại có rất

nhiều Kim Tiên lánh đời xuất hiện, chính là để tranh đoạt Công Đức Khí Vận

Kim Liên mười hai phẩm.

Có thể nói.

Tại hải vực Huyền Minh, đã bùng nổ một cuộc chiến lớn có một không hai,

thậm chí còn dẫn ra ma đầu của ma tông, có thể nói là đại chiến liên tiếp nổ ra,

tử vong vô số.

Toàn bộ hải vực Huyền Minh đều bị máu tươi nhiễm đỏ.

Rất nhiều Tiên Nhân đã ngã xuống.

Cổ Minh Vân trùng hợp đoạt được một viên Công Đức Khí Vận hạt sen, lại vì

để lộ tin tức nên bị nhiều thế lực săn lùng.

Hiện tại.

Ngay cả Thái Ất Huyền Tiên cũng đến đây.

Điều này thực sự đáng sợ.

Giống hệt.

Đây cũng là điểm đáng sợ của kiếp nạn, nhân quả và nghiệp chướng bùng nổ,

khí tức tai nạn của trời đất cuộn trào, tai họa tương ứng đã xảy ra, những bản

thân những Tiên Nhân không đủ phúc vận sẽ bị kiếp nạn ảnh hưởng, che mờ

tâm trí, đưa ra các loại quyết định sai lầm.

Có thể nói.

Nếu không thể tự mình hiểu được, nếu không đủ phúc vận, trong thảm họa, đến

cả bản thân mình đã chết như thế nào ngươi cũng không biết.

Giống như lúc này.

Chín Thái Ất Huyền Tiên hạ xuống.

Bọn họ dán mắt vào Cổ Minh Vân, cũng dán mắt vào Công Đức Khí Vận hạt

sen trong tay Cổ Minh Vân, ban nãy Tề Minh để đám người Hoắc Trường

Thanh ra tay giết nhóm người Sư Khiếu Thiên cũng không hề khiến chín người

Thái Ất Huyền Tiên bị khiếp sợ.

Thậm chí.

Bởi vì Tề Minh giết đám người Sư Khiếu Thiên và Ân Phi, trái lại khiến lửa

giận trong lòng chín Thái Ất Huyền Tiên bùng lên, muốn gây rắc rối cho Tề

Minh.

Dẫu sao thì.

Đám người Ân Phi đều là Huyền Tiên của các thế lực lớn, lúc này lại bị Tiên

sủng của Tề Minh giết tại trận, nếu không có lời giải thích thì chẳng phải các

thế lực lớn không có chút thể diện nào sao.

“Ta là trưởng lão Tử Phủ môn, Tô Vô Tịch.”

Trong số họ, một nam tử trung niên tóc tím có khuôn mặt chữ quốc, nói với ánh

mắt lạnh lùng: “Không biết các hạ là ai? Có thân phận gì? Lại có lai lịch thế

nào?”

“Dám giết chết Huyền Tiên của Tử Phủ môn, đúng là không để Tử Phủ môn

vào mắt.”

Ánh mắt của vị Thái Ất Huyền Tiên của Ngân Sí Dạ Xoa tộc kia cũng lạnh lẽo:

“Mời ngươi lập tức giao Cổ Minh Vân ra, sau đó giao hung thủ sát hại đám

người Ân Phi ra, chuyện này còn có thể thương lượng, nếu không, nơi này chắc

chắn sẽ máu chảy thành sông.”

“Chúng ta khuyên các hạ tự thu xếp ổn thỏa.”

Ánh mắt của mấy Thái Ất Huyền Tiên khác cũng lạnh nhạt, bọn họ đã có chung

lòng căm thù, coi Tề Minh là kẻ thù, thái độ cũng mạnh mẽ vô cùng, ngang

ngược vô cùng.

“Tiền bối…”

Cổ Minh Vân nuốt nước miếng.

Vào lúc này.

Sự thay đổi của tình hình đã nằm ngoài sự dự đoán của Cổ Minh Vân, hắn

không thể tưởng tượng được rằng chỉ vì một chuyện như vậy sẽ khiến tiền bối

đối địch với các thế lực lớn.

Đồng thời.

Nhìn tình hình.

E rằng bọn họ sẽ không dễ dàng từ bỏ ý định, chắc chắn phải đánh một trận.

Mặt khác.

Vù!

Ba Thái Ất Huyền Tiên của Cổ Tiên tông cũng đến đây, vả lại đều là Thái Ất

Huyền Tiên hậu kỳ, nhưng bọn họ không ra trận, càng không có ý định ra tay,

mà là đứng ở xa quan sát trận chiến.

“Đây…”

Trong đó, một vị Thái Ất Huyền Tiên mang một thanh trọng kiếm dày và rộng

trên lưng, hai tay khoanh trước ngực, rõ ràng vị Thái Ất Huyền Tiên này của Cổ

Tiên tông có phúc vận vô cùng thâm hậu, vượt xa đám người Tô Vô Tịch, hoàn

toàn không cùng một cấp bậc.

Vì thế.

Hắn có thể quan sát rõ ràng tình hình trong trận đấu, trong đôi mắt hắn, sân nhỏ

trước mắt mang đến cho hắn một loại cảm giác sâu không thể lường được, như

là Cổ Tiên Thánh Sơn của Cổ Tiên tông.

Điều quan trọng nhất là.

Một đại trận mênh mông bao phủ bốn phía xung quanh khoảng sân, giữa đại

trận, các loại trận văn huyền ảo đan chéo nhau, như thể diễn biến ra cảnh bầu

trời đầy sao vô tận.

Hắn hoàn toàn không hiểu được, chỉ nhìn nhiều mấy lần, đã khiến hắn có loại

cảm giác hoa mắt chóng mặt.

“Đây là nơi ẩn cư của vị tiền bối lánh đời ấy?”

Một vị Thái Ất Huyền Tiên khác của Cổ Tiên tông cũng không nhịn được mà

ngạc nhiên, trong ánh mắt ngập trần kinh ngạc, hít sâu: “Thật không ngờ, vị đó

vậy mà sẽ chọn ẩn cư ở ngoại thành Cổ Tiên thành.”

“Thảo nào trước đây, trong thời gian ngắn ngủi không đến một ngàn năm, Cổ

Minh Vân có thể từ một đệ tử tạp dịch trở thành đệ tử hạch tâm của Cổ Tiên

tông, hiện giờ lại trở thành đệ tử chân truyền.”

“Hóa ra, sau lưng Cổ Minh Vân có một vị tiền bối như vậy làm chỗ dựa.”

“Đúng thế.”

Vị Thái Ất Huyền Tiên cuối cùng của Cổ Tiên tông gật đầu: “Hơn nữa, ta còn

nghe nói, Cổ Minh Vân đi khắp nơi thu thập các loại công pháp khác nhau,

thậm chí không tiếc mua chúng với giá cao; giá trị cống hiến hắn nhận được khi

hoàn thành nhiệm vụ tông môn, về cơ bản đều dùng để đổi công pháp của tông

môn.”

“Nếu như vậy, không phải bản thân Cổ Minh Vân muốn những công pháp đó, e

rằng hắn giúp vị tiền bối này thu thập công pháp khắp nơi.”

Hiển nhiên.