Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch

Chương 456: Chiến tranh bộc phát, chúng ta đã thua rồi?




Vù vù! Vù vù!!

Ở từ trong tối tăm.

Có một luồng Thế Giới Chi Nguyên vô hình, thông qua chân thân bản thể của

Thời Không chí bảo: Cánh cửa thế giới, liên tục không ngừng truyền vào trong

cơ thể Khởi Nguyên Tiên Vương, khiến cho Khởi Nguyên Tiên Vương có thể

tiến thêm một bước áp chế Ý thức Huyền Giới.

Thật ra thì.

Theo như Khởi Nguyên Tiên Vương nói.

Nếu như Khởi Nguyên Tiên Vương là Người tu đạo, hắn hoàn toàn có thể trực

tiếp cắn nuốt sạch sẽ Ý thức Huyền Giới, bởi vì Ý thức thế giới chính là hình

thức ban đầu của Thiên Đạo.

Chỉ tiếc.

Khởi Nguyên Tiên Vương cũng không phải là Người tu đạo, hắn đi chính là con

đường Tu quy tắc, thế nên, hắn cũng không có cách nào làm được.

Tu quy tắc và Tu Thiên Đạo mặc dù chỉ là kém một tầng, nhưng lại giống như

thiên địa khác biệt, căn bản cũng không đơn giản như trên mặt chữ là một tầng.

Thiên Khải tiên sơn.

Tề Minh từ bên trong Thiên Cơ phủ đi ra.

Từ trong tối tăm.

Tề Minh cũng có thể cảm ứng được Ý thức Huyền Giới tồn tại, hơn nữa còn có

thể nhận thấy được trạng thái hiện tại của Ý thức Huyền Giới, “Thời gian quả

thật không còn nhiều nữa.”

Xoát! Xoát!

Tiêu Phàm và Dương Lệ phá không mà đến.

Bọn họ dừng ở trước mặt Tề Minh.

“Chuẩn bị như thế nào?”

Tề Minh hỏi.

“Cũng đã chuẩn bị gần xong cả rồi.”

Dương Lệ và Tiêu Phàm liếc mắt nhìn nhau, “Mấy người Ứng Thiên Tôn đã

sớm tuyên cáo khắp thiên hạ chuyện về Khởi Nguyên Tiên Vương, đã điều

động lực lượng cả Huyền Giới.”

“Bây giờ.”

“Ma tộc, Yêu tộc, Quỷ tộc, Thần Tộc, Nhân tộc, liên quân năm tộc đã tụ họp

xong, chỉ chờ ngài ra lệnh một tiếng, là có thể trực tiếp đánh vào Trung Ương

Giới.”

“Tốt!”

Tề Minh gật đầu, “Vậy thì báo cho mấy người Ứng Thiên Tôn, ba ngày sau, liên

quân năm tộc toàn bộ tụ họp, từ Đông Nam Tây Bắc tứ đại Thiên Môn, đồng

thời đánh vào Trung Ương Giới.”

“Vâng.”

“Tuân lệnh.”

Dương Lệ và Tiêu Phàm cùng đồng thanh đáp lại.

Thời gian trôi qua.

Đảo mắt.

Cũng đã là ba ngày sau.

Ngày đó.

Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!

Trong Huyền Giới.

Đông Nam Tây Bắc tứ vực.

Liên quân năm tộc tập hợp, dưới sự dẫn dắt của năm vị Chí Tôn, liên quân năm

tộc tụ họp chia thành bốn đường, tụ tập ở ngoài tứ đại Thiên Môn của Trung

Ương Giới.

Cả Huyền Giới.

Đã lâm vào tình cảnh xơ xác tiêu điều.

Vù vù! Vù vù! Vù vù!!!

Từ trong tối tăm.

Vô cùng vô tận thiên địa sát cơ mãnh liệt, thổi quét toàn bộ thế giới.

Mà lúc này.

Tề Minh chắp tay sau lưng, xung quanh là sáu linh sủng đang đứng, Hắc Liên

cũng ở bên cạnh hắn, Tiêu Phàm và Dương Lệ cũng đi theo ở phía sau hắn.

Ngoài ra.

Ở phía sau Tề Minh.

Chính là trong đó một nhánh của liên quân năm tộc.

Chuẩn bị khởi xướng tấn công Nam Thiên Môn của Trung Ương Giới.

Bên ngoài Nam Thiên Môn của Trung Ương Giới, ánh mắt Tề Minh bình tĩnh,

nhìn chăm chú về phía trước, đây là lần thứ hai Tề Minh nhìn thấy Nam Thiên

Môn cực kỳ to lớn, treo lơ lửng giữa trời đất.

Phải biết rằng.

Ở chừng mười năm trước.

Tiên tộc dốc toàn bộ lực lượng, đại quân Tiên tộc dưới sự dẫn dắt của mười hai

vạn chín ngàn sáu trăm vị tiên thành chủ, từ tứ đại Thiên Môn của Trung Ương

Giới giết vào Đông Nam Tây Bắc tứ vực.

Triển khai một cuộc chiến tranh trường kỳ, kéo dài chừng mười năm.

Ở trong trận chiến tranh này.

Tiên tộc chiếm cứ không ít ưu thế, liên minh năm tộc rơi vào thế hạ phong.

Mà ngày hôm nay.

Năm tộc dưới sự thống lĩnh của Tề Minh, hoàn toàn liên hiệp, hợp thành liên

quân, chia thành bốn đường, gần như là trong cùng một lúc, phát khởi tấn công

đối với Trung Ương Giới.

“Tấn công.”

Tề Minh vung tay phải lên, hạ lệnh.

“!!!”

Dương Lệ, Tiêu Phàm bọn họ ánh mắt lạnh lẽo.

“Giết!”

“Xông lên!!!”

“Tấn công!!!”

“Tiến vào Trung Ương Giới!”

“Phá hủy Nam Thiên Môn!!!”

“...”

Ầm! Ầm! Ầm!!!

Trong phút chốc.

Chính là vô số tiếng hét hò vang lên, tổng cộng có bốn mươi vị cường giả Đại

Thừa cảnh dẫn dắt đại quân các tộc, tấn công Nam Thiên Môn.

Giờ này khắc này.

Tiên tộc cũng đã bắt đầu chuyển động lực lượng toàn tộc từ lâu, ở xung quanh

Nam Thiên Môn có đại quân Tiên tộc, đại quân Tiên tộc giống như trước, cũng

là dưới sự dẫn dắt của bốn mươi vị Tiên Vương tiên tộc, hợp thành quân đội trải

khắp đất trời phát động tấn công.

Chiến tranh bộc phát.

Trên thực tế.

Thời gian gần một tháng qua.

Sau khi năm tộc liên hợp lại, tổng cộng hợp thành đại quân một tỷ người tu

hành, lại chia đều làm bốn đường, mỗi một đường có binh lực đạt đến hai trăm

năm mươi triệu người.

Nói cách khác.

Nhánh quân mà Tề Minh dẫn binh này có binh lực lên tới hai trăm năm mươi

triệu người, có thể nói, đây là đã điều động hết tất cả lực lượng có thể điều động

rồi.

Chiến tranh đã bộc phát.

Dõi mắt nhìn lại.

Lấy Nam Thiên Môn làm trung tâm, xung quanh tẫn tất cả đều là chiến trường,

phạm vi chiến trường cực kỳ rộng lớn, phạm vi có tới mấy nghìn dặm, thậm chí

là hơn vạn dặm.

Hơn nữa.

Bốn mươi vị cường giả Đại Thừa cảnh của năm tộc như mấy người Tiêu Phàm,

Dương Lệ cũng đang giao chiến cùng bốn mươi vị Tiên Vương tiên tộc, lần lượt

giao thủ, tiến vào tầng Hư Vô.

Vù vù! Vù vù!

Chiến trường bốn phía.

Thiên địa sát cơ tràn ngập, kiếp khí lưu chuyển, năng lượng oanh diệt, linh khí

sôi trào, vô số loại cảnh tượng diễn hóa, long trời lở đất, nhật nguyệt vô

quang…

Có vô số thi thể rơi xuống, từ từ trải khắp mặt đất…

Thảm thiết!

Quá thảm thiết!

Quan trọng nhất là.

Bất kể là liên quân năm tộc cũng tốt, hay là Tiên tộc cũng được, sau khi thi thể

của bọn họ rơi xuống, tinh khí thần toàn thân, cũng bị một luồng lực lượng từ

trong tối tăm hấp thu mất, không biết đi nơi nào…

Còn có là.

Trong hơn một nghìn năm Tề Minh rời khỏi Huyền Giới này, Tiên tộc cũng trở

nên mạnh hơn, dưới sự giúp đỡ của Khởi Nguyên Tiên Vương, liên tiếp ra đời

năm mươi tám vị Tiên Vương.

Cho nên nói.

Số lượng Tiên Vương của Tiên tộc không còn là một trăm lẻ tám vị như lúc

trước nữa, mà là một trăm sáu mươi sáu vị, có sáu vị Tiên Vương tiên tộc đã bị

chết ở trong tay Tề Minh.

Cứ như vậy.

Cũng chỉ có một trăm sáu mươi vị.

Lần này.

Tiên tộc đã dốc toàn bộ lực lượng, tất cả Tiên Vương tiên tộc cũng toàn bộ hành

động, cũng là chia ra bốn đường, trấn giữ ở tứ đại Thiên Môn, ngăn cản liên

quân năm tộc.

Đông Thiên Môn.

Chính là nhánh quân do Ứng Thiên Tôn dẫn dắt, tổng binh lực cũng đạt tới hai

trăm năm mươi triệu người, bao gồm Ứng Thiên Tôn, tổng cộng là ba mươi

chín vị cường giả Đại Thừa cảnh.