Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch

Chương 367: Cung điện Tiên tổ




Tề Minh chắp tay nói.

“Chắc ngươi biết đây là cái gì?”

Thanh Phong Vũ chắp tay sau lưng, ánh mắt hắn rơi trên tòa cung điện cổ xưa

kia.

“Không rõ.”

Tề Minh lắc đầu.

“Đây là cung điện Tiên tổ.”

Thanh Phong Vũ nói: “Tiên tổ Tiên tộc, đó là tồn tại vĩ đạo ra sao, chính là tồn

tại của tiên tổ, mới có thể làm cho Tiên tộc chúng ta hoàn toàn quật khởi.”

“Kể lại rằng.”

“Sau khi Tiên tổ Tiên tộc lấy Vô Thượng Đại Pháp Lực phong thiên tuyệt địa,

đã gặp phải phản phệ của Huyền Giới, không thể không lấy thân hợp đạo, cuối

cùng rơi xuống.”

“Cung điện của tiên tổ thì chôn dấu ở nơi sâu nhất của Tiên Vương động thiên.”

“Chỉ cần bước vào cung điện Tiên tổ, là có thể đạt được truyền thừa của tiên tổ,

so với truyền thừa của tiên tổ, những cơ duyên và tạo hóa ngoài kia, căn bản

không đáng nhắc đến.”

“Cung điện Tiên tổ.”

Ánh mắt Tề Minh rơi lên cung điện cổ xưa ở phía trước.

Trên thực tế.

Trong khoảng thời gian này Tề Minh không phải không làm một chút gì, hắn

cũng từng tìm hiểu Tiên tộc, mà tồn tại của Tiên tổ Tiên tộc, trong khắp Tiên

tộc, gần như tôn sùng Tiên tổ Tiên tộc đến mức chí cao vô thượng.

Trong Tiên tộc.

Truyền thuyết về Tiên tổ Tiên tộc nhiều vô số kể, đây là một tồn tại vĩ đại chân

chính.

Phải biết rằng.

Cho dù là chí tôn Tiên tộc cũng không thể so sánh được với Tiên tổ Tiên tộc.

“Đúng vậy.”

Thanh Phong Vũ nói: “Ta tiến vào Tiên Vương động thiên tổng cộng ba lần, lần

nãy đã là lần thứ ba rồi, vào lần đầu tiên, ta phát hiện cung điện Tiên tổ, nhưng

bởi vì tiêu hao quá nhiều pháp lực, cuối cùng chỉ đến gần chỗ cung điện Tiên tổ

bảy mươi vạn mét, thì đã không thể chỗng đỡ được nữa, pháp lực kiệt quệ, bị ép

truyền tống ra khỏi Tiên Vương động thiên.

“Vào lần thứ hai.”

“Ta lại tiến vào Tiên Vương động thiên một lần nữa, một đường đi đến, không

có lãng phí một chút pháp lực nào nữa, nhưng Sát Kiếp Chi Vân bao phủ xung

quanh cung điện Tiên tổ quá là mạnh mẽ, hơn nữa càng đến gần cung điện Tiên

tổ, uy lực sẽ càng mạnh.”

“Cho nên.”

“Lần thứ hai.”

“Ta cách cung điện Tiên tổ chỉ còn lại một vạn mét, lại không có cách nào vượt

qua được, pháp lực cũng kiệt quệ, chỉ có thể kích khởi lực lượng hư không, rời

khỏi Tiên Vương động thiên.”

“Lần này.”

Ánh mắt Thanh Phong Vũ kiên định, mục tiêu càng thêm cực kỳ rõ ràng, ánh

mắt của hắn hoàn toàn đặt lên cung điện Tiên tổ: “Ta nhất định phải bước vào

cung điện Tiên tổ.”

Ong!

Vừa dứt lời.

Tam thiên thanh ti xung quanh Thanh Phong Vũ rủ xuống, ngăn cách kiếp khí

xung quanh ở bên ngoài, giống như Vạn Pháp Bất Xâm, nhưng Tề Minh lại

biết, đây không phải là Vạn Pháp Bất Xâm.

Nói một cách chính xác.

Thần thông: Tam thiên thanh ti Thanh Phong Vũ nắm giữ quả thật rất mạnh,

nhưng lại là Kim Thân Vô Cấu bản nhược hóa, Tam thiên thanh ti sẽ hình thành

một vùng ngăn cách, ngăn tất cả mọi thứ ở ngoài, vì thế làm được đến trình độ

không bị ảnh hưởng.

Kim Thân Vô Cấu của Tề Minh lại không phải như vậy.

Kim Thân Vô Cấu có thêm Thiên Địa Đại Đạo bảo vệ lẫn nhau, hình thành một

loại miễn dịch với vạn pháp, chỉ cần không vượt qua một cái cực hạn, thì Kim

Thân Vô Cấu có thể miễn dịch vạn pháp.

Trên thực tế.

Tề Minh nắm giữ Đại Tai Nan Thuật, đồng thời tu luyện đến cảnh giới đại

thành, thậm chí hắn có thể thao túng Kiếp khí của Tiên Vương động thiên để sử

dụng cho bản thân.

Chỉ có điều, Tề Minh không có làm như vậy, bởi vì nếu như hắn làm như vậy,

thì thật sự là quá mức chấn động rồi, Nhân Bảo Kỳ cũng không có nắm giữ thần

thông bậc này.

Thậm chí.

Tề Minh vận dụng Kim Thân Vô Cấu đều sẽ có nguy hiểm bị bại lộ.

Nhưng không còn cách nào cả.

Tề Minh muốn tìm được thứ đồ mình muốn, thì nhất định phải thâm nhập vào

Tiên Vương động thiên, nhất định phải vận dụng Kim Thân Vô Cấu mới có thể

chống lại kiếp khí của Tiên Vương động thiên.

Lúc này.

Thanh Phong Vũ đã tiến vào trong phạm vi của Sát Kiếp Chi Vân xung quanh

cung điện Tiên tổ, Tam thiên thanh ti rủ xuống, chặn lại kiếp khí khủng bố

mãnh liệt ập đến.

Hắn đang dần dần tiến gần đến cung điện Tiên tổ.

“Thứ mà ta muốn không thể bị ngươi cướp đi được.”

Ánh mắt Tề Minh lóe lên, cũng không chần chừ quá lâu, theo ngay phía sau

Thanh Phong Vũ, kim quang xung quanh lấp lánh, chặn lại kiếp khí cuộn trào

mãnh liệt, bước vào trong phạm vi Sát Kiếp Chi Vân xung quanh cung điện

Tiên tổ.

Ong! Ong! Ong!!!

Kiếp khí mênh mông cuộn trào mãnh liệt, giống như nhấc lên cơn sóng thần.

Lúc này.

Tề Minh giống như trở thành một chiếc thuyền lá nhỏ trong cơn sóng thần,

dường như lúc nào đều có thể bị kiếp khí mãnh liệt đánh lật, từ đó vạn kiếp bất

phục.

“Nhân sư đệ.”

Thanh Phong Vũ ngoảnh đầu nhìn, nhìn thấy kim quanh lấp lánh xung quanh Tề

Minh, chặn lại kiếp khí bốn phía, có hơi kinh ngạc: “Không ngờ ngươi cũng

nắm giữ thuật thần thông tương tự Tam thiên thanh ti.”

“Cũng tạm được, không bằng được với thần thông của sư huynh.”

Tề Minh trả lời.

“Nhân sư đệ, ngươi đúng là càng ngày càng khiến ta kinh ngạc.”

Thanh Phong Vũ nói.

Trên thực tế.

Mặc dù thoạt nhìn Tề Minh giống như một chiếc thuyền lá nhỏ trong cơn sóng

thần, nhưng trên thực tế, kiếp khí mênh mông không có cách nào ảnh hưởng

đến Tề Minh chút nào, tất cả uy lực đều được miễn dịch.

Loại cảm giác này.

Theo Tề Minh thấy.

Giống như gió nhẹ lướt qua.

Không có tý ảnh hưởng nào.

Thời gian trôi qua.

Thanh Phong Vũ đi phía trước Tề Minh, Tề Minh dần dần theo sau, không có ý

vượt qua Thanh Phong Vũ, tuy rằng Tề Minh có thể vượt qua Thanh Phong Vũ

một cách rất nhẹ nhàng, nhưng Tề Minh không làm như vậy.

Rất nhanh.

Đôi bên tiến lên mười vạn mét.

“Nhân sư đệ.”

Thanh Phong Vũ ngoảnh đầu nhắc nhở một câu: “Sát Kiếp Chi Vân bốn phía

cung điện Tiên tổ, cứ tiến lên mười vạn mét, uy lực của sát kiếp và kiếp khí sẽ

tăng lên một cấp, ngươi phải cẩn thận đấy.”

Vừa nói xong.

Thanh Phong Vũ vô cùng bình tĩnh tiếp tục đi về phía trước.

“Đa tạ sư huynh nhắc nhở.”

Tề Minh trả lời: “Ta sẽ cẩn thận.”

Ong!

Quả nhiên.

Sau khi Tề Minh bước vào trong phạm vi chín mươi vạn mét, sát kiếp và kiếp

khí xung quanh, uy lực rõ ràng tăng lên một cấp, càng thêm mạnh mẽ.

Có điều.

Vẫn như nhau