Cả bên trong Tiên Vương động thiên và trên Cửu Thái Sắc Quang Lộ, cũng chỉ
còn lại có mười hai Tiên Vương chân truyền, bao gồm Tề Minh ở bên trong,
còn có Thanh Phong Vũ, Diệp Hàn Phụng, cùng với chín Tiên Vương chân
truyền khác.
Trong lúc vô tình.
Mấy người Tề Minh đã chạy tới điểm cuối của Cửu Thái Sắc Quang Lộ, nếu
như tiếp tục đi về trước, bọn họ sẽ thoát khỏi Cửu Thái Sắc Quang Lộ, mất đi
bảo đảm an toàn.
“Đáng tiếc.”
Lúc này.
Thì một Tiên Vương chân truyền thở dài một hơi, hắn ngắm nhìn bốn phía, vẻ
mặt có chút tiếc nuối, “Đã tới cuối rồi, vẫn không thể nào tìm được đại cơ
duyên chân chính, nếu tiếp tục đi về phía trước, mất đi Cửu Thái Sắc Quang Lộ
che chở, quá nguy hiểm, thật sự không cần thiết phải đi mạo hiểm.”
“Đúng vậy!”
“Hơn bốn ngày, ta ở Tiên Vương động thiên thu hoạch vậy cũng là đủ rồi, mặc
dù không đạt được thần thông, nhưng cũng đã khá là hài lòng rồi.”
“Mặc dù tiếc nuối, nhưng cũng không phải không thể tiếp nhận.”
“Ta chuẩn bị rời đi.”
Vù! Vù!
Tiếng nói vừa dứt.
Thì bảy Tiên Vương chân truyền chủ động kích động Hư không chi lực trên
người, Kính Hư Không đã khởi động lực lượng, lập tức đưa bọn họ ra, rời khỏi
Tiên Vương động thiên.
Cứ như vậy.
Cũng chỉ còn lại có Tề Minh, Thanh Phong Vũ, Diệp Hàn Phụng, cùng với hai
Tiên Vương chân truyền khác mà Tề Minh cũng không biết tên, nhưng hai
người này Tề Minh cũng khá là ấn tượng.
Bởi vì hai người này cũng chỉ xuất thủ có một lần.
Vô cùng dễ dàng vào được một đóa Sát Kiếp Chi Vân đường kính đạt đến năm
sáu ngàn thước, từ đó đạt được pháp thuật truyền thừa có uy lực không tầm
thường.
Không thể không nói.
Tam sư tỷ Diệp Hàn Phụng có phần ngoài dự liệu của Tề Minh.
Bởi vì.
Đại sư huynh Hạ Toàn ở ngày thứ ba đã bởi vì pháp lực hao hết, kích động hư
không chi lực, do đó bị truyền tống ra khỏi Tiên Vương động thiên.
Thì ngược lại Diệp Hàn Phụng.
Nàng nhiều lần xuất thủ, đạt được không ít thứ, thực lực cực mạnh, thậm chí đã
vượt qua Hạ Toàn, nhưng cho tới nay, Diệp Hàn Phụng đều rất khiêm tốn.
Cho nên nói.
Vị Tam sư tỷ này ẩn giấu vô cùng sâu.
Về phần Thanh Phong Vũ.
Vị đệ tử chân truyền của Vĩnh Tịch Tiên Vương này, thực lực quả thật sâu
không lường được, không phải chuyện đùa, tuyệt đối là người cường đại nhất
thần bí nhất trong tất cả Tiên Vương chân truyền.
Hơn nữa.
Trong Tiên Vương động thiên, Tịch Diệt Kiếp Khí và Thiên Địa Sát Kiếp hình
như không cách tạo thành bất kỳ ảnh hưởng nào đối với Thanh Phong Vũ, giống
như Thanh Phong Vũ cũng nắm giữ thần thông tương tự với Kim Thân Vô Cấu,
Vạn Pháp Bất Xâm vậy.
“Nhân sư đệ.”
Diệp Hàn Phụng nhìn sang Tề Minh, “Không ngờ ngươi lại có ở lại tới cuối
cùng, những Tiên Vương chân truyền khác cũng không dám bước ra khỏi Cửu
Thái Sắc Quang Lộ tiếp tục đi tới, ngươi thì lại muốn tiếp tục đi tới.”
“Diệp sư tỷ.”
Tề Minh nói: “Sư đệ chẳng qua là có chút tò mò là sau khi rời đi Cửu Thái Sắc
Quang Lộ, tiếp tục đi tới sẽ gặp được tạo hóa và cơ duyên dạng gì.”
“Diệp sư tỷ cũng ẩn giấu thật sâu ha.”
Tề Minh tiếp tục nói: “Đại sư huynh Hạ Toàn cũng đã bị đưa ra khỏi Tiên
Vương động thiên, mà Diệp sư tỷ lại vẫn không hề hấn gì, sư đệ thật sự là quá
kinh ngạc.”
“So với biểu hiện của Nhân sư đệ, những thứ này của ta không là gì.”
Diệp Hàn Phụng nói: “Nếu như ta nhớ không sai, từ khi Nhân sư đệ tiến vào
Tiên Vương động thiên đến nay, xuất thủ tổng cộng chín lần, mà mỗi lần xuất
thủ, đều đúng lúc có một đóa Sát Kiếp Chi Vân nằm ở bên cạnh Cửu Thái Sắc
Quang Lộ, Nhân sư đệ ngươi chìa tay là lấy được bảo vật trong Sát Kiếp Chi
Vân.”
“Căn bản không cần mạo hiểm rời khỏi Cửu Thái Sắc Quang Lộ.”
“Biểu hiện như vậy, thật đúng là làm cho chúng ta phải nhìn với cặp mắt khác
xưa.”
“Diệp sư tỷ nói đùa.”
Tề Minh nói: “Sư đệ chỉ là khá may mắn mà thôi.”
“Chỉ là vận khí tốt sao?”
Diệp Hàn Phụng cười như không cười, trong lòng nàng không tin: “Nếu như
đúng là như vậy, vậy sư đệ à vận khí của ngươi thật sự là quá tốt rồi, cho dù là
phúc duyên đạt đến ngũ thái cao nhất, đoán chừng cũng không so được với sư
đệ.”
Diệp Hàn Phụng nói: “Phải biết rằng, chúng ta muốn giành được bảo vậy hoặc
là cơ duyên, thì phải dấn thân vào nguy hiểm, rời khỏi sự bảo hộ của Cửu Thái
Sắc Quang Lộ, đi sâu vào trong Tịch diệt kiếp khí, thậm chí là tiến vào trong
Sát Kiếp Chi Vân, mới có thể lấy được bảo vật hoặc cơ duyên trong Sát Kiếp
Chi Vân.”
“Nhưng sư đệ ngươi lại không giống vậy.”
“Căn bản không cần rời khỏi Cửu Thái Sắc Quang Lộ, đơn giản chỉ cần giơ tay
là có thể nhặt được cơ duyên và bảo vật.”
“Đúng là làm cho chúng ta hâm mộ không thôi.”
Diệp Hàn Phụng liên tục cảm khái.
“Sư tỷ.”
Tề Minh trả lời: “Vận khí cũng là một loại bản lĩnh, không phải sao?”
“Nói lời này cũng có lý.”
Diệp Hàn Phụng nói: “Vậy thì hy vọng vận khí của sư đệ có thể duy trì mãi về
sau.”
“Ta tin là sẽ như vậy.”
Tề Minh nói.
Trên thực tế.
Trong lúc Tề Minh và Diệp Hàn Phụng nói chuyện.
Xung quanh.
Thanh Phong Vũ và hai vị Tiên Vương chân truyền khác đều nhìn sang.
Thực ra bọn họ đã sớm chú ý đến Tề Minh, dù sao, hiện nay, trên toàn bộ Cửu
Thái Sắc Quang Lộ, bao gồm cả Tề Minh, chỉ còn lại năm vị Tiên Vương chân
truyền mà thôi.
Vào lúc này.
Đám người Tề Minh đã đi đến phần cuối cùng của Cửu Thái Sắc Quang Lộ, bọn
họ nhìn xung quanh, cảnh vật chung quanh đập vào mắt, hệt như một thế giới
tối tăm hiu quạnh.
Tràn ngập Tịch diệt kiếp khí và Vô hình sát cơ.
Ong!
Ngay sau đó.
Thanh Phong Vũ không chút chần chừ, hắn bước ra khỏi Cửu Thái Sắc Quang
Lộ, đi về nơi sâu thẳm của Tiên Vương động thiên, bóng dáng của hắn giống
như một đạo ánh sáng, biến mất ở nơi xa.
Chỉ thấy.
Trên người Thanh Phong Vũ, xuất hiện một tầng ánh sáng màu xanh nhàn nhạt,
mặc dù mỏng manh, lại bền vững kiên cố vô cùng, từ đầu đến cuối chặn lại Tịch
diệt kiếp khí và Vô hình sát cơ ở xung quanh.
“Đây chính là Hộ đạo thần thông của sư huynh Thanh Phong Vũ.”
Tinh quang trong mắt Diệp Hàn Phụng chợt lóe, có sự kính nể và hâm mộ, còn
có một chút ngưỡng mộ không thể quan sát: Tên là Tam thiên thanh ti, có đủ
đặc tính của Vạn kiếp bất triêm, trong Tiên Vương động thiên này, sư huynh
Thanh Phong Vũ có loại thần thông này hộ thể, giống như vào chốn không
người, có thể đi khắp nơi.”
“Chỉ là....”
Diệp Hàn Phụng hít sâu một hơi, tâm niệm vừa động, bàn tay ngọc ngà của
nàng vung lên, thì có một cây Bảo tản xuất hiện, tỏa ra màu băng xanh, lơ lửng
trên không, trôi nổi trên đỉnh đầu nàng, rủ xuống màn ánh sáng băng xanh,
giống như thác nước, bảo hộ nàng ở trung tâm.
Soạt!
Diệp Hàn Phụng có Cửu thiên huyền băng tản hộ thể.
Đây là một pháp bảo đặc thù, chính là pháp bảo mang tính phòng ngự chuyên
nhằm vào các loại kiếp khí và sát cơ.
Hơn nữa.