Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch

Chương 353: Thiên địa trận pháp (2)




“Trình độ thuật thôi diễn của Nhân Bảo Kỳ vậy mà lại thăng cao như vậy?”

Trên mặt Linh Lung Tiên Vương có chút vui mừng, “Bên trong vây trận đào

lâm ở Trung Ương Thần Sơn, tuy thuộc loại thiên địa vây trận cấp thấp nhất,

nhưng Nhân Bảo Kỳ có thể trong vòng nửa phút đã suy diễn ra cách phá giải, đã

coi như là vô cùng vô cùng vô cùng xuất sắc.”

Trên thực tế.

Linh Lung Tiên Vương cũng không phải là không hoài nghi.

Nhưng mà.

Linh Lung Tiên Vương từ đầu đến cuối, nhiều lần liên tục thăm dò Tề Minh,

mỗi lần đều không có vấn đề, cho nên, hiện tại Linh Lung Tiên Vương đã không

thể nào hoài nghi.

Đối mặt với tình huống như vậy.

Linh Lung Tiên Vương chỉ có thể cho rằng bởi vì Nhân Bảo Kỳ đã từng ở bên

bờ sinh tử một lần, xém chút nữa rơi xuống, cho nên mở rộng tính cách, hiểu rõ

chủ tâm, kiên quyết một lòng hướng đạo, nên mới xuất hiện thay đổi lớn như

vậy.

Vẻ mặt Linh Lung Tiên Vương lộ vẻ mừng rỡ nói: “Nếu như lần này Nhân Bảo

Kỳ thật sự có thể giành được đủ cơ duyên trong Tiên Vương động thiên, đạt

được Hợp Đạo pháp hoàn mỹ nhất, với tài năng mà hắn thể hiện ra, bổn Tiên

Vương có thể cân nhắc thu nhận Nhân Bảo Kỳ làm đệ tử thân truyền.”

Bên trong Trung Ương Thần Sơn.

Tề Minh vừa đi ra khỏi Đào lâm khốn trận.

“Với tài năng mà mình vừa thể hiện và những thành tích mà mình đã đạt được,

có lẽ đã khiến Linh Lung Tiên Vương nhìn với cặp mắt khác, thậm chí cũng đã

có ý thu làm thân truyền.”

Tề Minh thu hồi la bàn Linh Lung, nhanh chóng tiến đến đỉnh núi, “Đây cũng là

điều mà mình muốn, đầu tiên, sau khi hoàn toàn thoát khỏi hiềm nghi, hoàn

toàn chứng minh bản thân, lại thể hiện ra thêm tài năng ưu tú, tăng cường trọng

lượng của mình trong suy nghĩ của Linh Lung Tiên Vương, từng bước hoàn

thành kế hoạch của mình.”

Hiển nhiên.

Tề Minh tính toán hết tất cả.

Thậm chí Linh Lung Tiên Vương cũng không biết mình đã rơi vào mưu kế của

Tề Minh, hắn càng không biết mọi hành động của mình đều bị Tề Minh dự tính

đến.

Trên thực tế.

Trình độ của Linh Lung Tiên Vương trong Thiên Cơ đạo, gần như không kém

Thiên Cơ lão tổ bao nhiêu, đồng thời, tu vi cũng cao hơn Tề Minh rất nhiều

cảnh giới.

Theo lý mà nói.

Sự hiểu biết và trình độ của Tề Minh ở Thiên Cơ đạo không bằng Linh Lung

Tiên Vương.

Nhưng mà.

Linh Lung Tiên Vương là Tu tiên, Tề Minh tu Thiên địa đại đạo, hai bên không

cùng một đẳng cấp, Tề Minh hiểu thiên địa đại đạo, có Vô Cấu Kim Thân hộ

thể, vạn pháp bất xâm, tự động che đậy thiên cơ, khó có thể bị tính kế và thôi

diễn.

Lại thêm.

Tề Minh không chỉ tu luyệnTam Môn Tiểu Thần Thông Thuật mà Thiên Cơ lão

tổ truyền thừa đến cảnh giới Áo Nghĩa cao nhất, trên người còn có sách Thiên

Cơ và bút Thiên Cơ hộ thể.

Quan trọng nhất chính là.

Tề Minh còn nắm giữ Thiên Cương Tam Thập Lục Thuật, đây chính là đại thần

thông thuật, vượt rất xa tiểu thần thông thuật.

Dưới những tình huống và điều kiện này.

Linh Lung Tiên Vương mới bị Tề Minh dắt mũi dẫn đi.

Thời gian trôi qua.

Chớp mắt.

Sau một ngày.

Tề Minh cũng không nóng vội trực tiếp tiến về đỉnh núi, hắn có thể không

ngừng thể hiện ra nhiều tài năng ưu tú, tăng thêm trọng lượng của mình, nhưng

cũng không quá mức, nhất định phải có một quá trình phát triển tuần hoàn.

Cho nên.

Tề Minh trước khi đến đỉnh núi Trung Ương Thần Sơn, mỗi lần hắn gặp thiên

địa trận pháp của Trung Ương Thần Sơn, mỗi lần rơi vào trong trận pháp. Có

vây trận, sát trận, huyễn trận, mê hồn trận, hỗn trận…

Thế mà.

Tề Minh phá giải hết những thiên địa đại trận này, mỗi tòa thiên địa đại trận Tề

Minh phá giải, thuật Thôi Diễn của hắn sẽ tăng thêm một đoạn, càng nắm chắc

đạo Thiên Cơ.

Có thể nói.

Từ đầu tới cuối Linh Lung Tiên Vương đều chú ý tới Nhân Bảo Kỳ, tận mắt

chứng kiến Nhân Bảo Kỳ trưởng thành, từng bước một ra sao, từng bước toàn

vẹn nắm giữ thuật Thôi Diễn, cũng thăng lên đạo Thiên Cơ...

“Được, được.”

Linh Lung Tiên Vương gật đầu liên tục, “Quả thực rất xuất sắc, vô cùng xuất

sắc, tài năng của Nhân Bảo Kỳ trước kia tuy cũng rất cao, nhưng nhiều nhất là

trình độ của đệ tử chân truyền, mà lần này, sau khi Nhân Bảo Kỳ hiểu rõ bản

tâm và đạo tâm, cấp bậc của hắn được thăng rất cao, ngược lại bổn Tiên Vương

chứng kiến ngày mà thiên tài yêu nghiệt kia được sinh ra.”

“Hắn đủ để trở thành thân truyền của bổn Tiên Vương.”

Trưa ngày thứ hai.

Ở trên đỉnh núi.

Liên tiếp đã có không ít Tiên Vương chân truyền đến nơi, mỗi người bọn họ đều

là thiên tài của thiên tài trong Tiên tộc, mỗi một vị đều đủ để trở thành Tiên

Vương thân truyền, hi vọng tương lai trở thành chủ của Tiên thành.

“Linh Lung Tiên Vương.”

Lúc này.

Trong đó có một vị khuôn mặt tuyệt lệ, nữ tử tóc bạc thân mang cung trang đi

tới, nàng nhìn Linh Lung Tiên Vương, tò mò hỏi: “Vừa nãy ta thấy trên mặt

người lộ ra vẻ tươi cười, thế đã phát hiện ra chuyện gì vui rồi?”

“Huyền Cơ Tiên Vương.”

Linh Lung Tiên Vương thu lại tâm trạng, “Không có gì, chỉ là nghĩ đến chuyện

vui mà thôi.”

“Thật sao?”

Vị Huyền Cơ Tiên Vương này lại có chút không tin.

Lúc trời sập tối.

Tề Minh lần nữa rơi vào một tòa kết hợp từ Vây trận, sát trận, huyễn trận thành

Thiên địa trận pháp, đây là thiên địa trận pháp mạnh nhất mà Tề Minh gặp phải

từ lúc mới vào đến nay.

“Đây là...”

Vẻ mặt Linh Lung Tiên Vương hơi kinh ngạc, “Đây là Thiên Huyễn Mẫn Diệt

Cửu Cung Trận, ở trong Trung Ương Thần Sơn, đã thuộc loại thiên địa trận

pháp khá mạnh, vậy mà Nhân Bảo Kỳ lại rơi vào thiên địa trận pháp này.”

Trên thực tế.

Không chỉ Tề Minh.

Ngoài hắn ra.

Còn có không ít Tiên Vương chân truyền khác giống với Tề Minh, cũng rơi vào

thiên địa trận pháp này, khó có thể thoát khỏi thiên địa trận pháp này, trực tiếp

bị nhốt rồi.

vù! vù! vù!!!

Sau khi Tề Minh rơi vào giữa, cảnh vật xung quanh lập tức biến thành, rừng

nhiệt đới ban đầu, trực tiếp biến thành sa mạc hoang tàn vắng vẻ.

Đồng thời.

Ở trong sa mạc này.

Có làn gió thổi đến không ngừng.

Mẫn Diệt chi phong.

Đây không phải cơn gió bình thường, mà là ẩn chứa năng lượng của mẫn diệt,

nếu như bị làn gió này thổi trúng, mà không ngăn được, sẽ bị ăn mòn sức sống

ngay, linh tính biến mất.

“Linh Lung đại trận.”

Vù!