Đại sư huynh – Hạ Toàn là người đầu tiên rời khỏi Linh Lung Tiên Chu. Chân
của hắn giẫm lên hư không, đi men theo Linh Lung Tiên Lộ mà Linh Lung Tiên
Vương đã mở ra. Chẳng mấy chốc, hắn đã đặt chân tới trước Trung Ương Thần
Sơn.
Sau đó, Hạ Toàn nhanh chóng đi về phía đỉnh núi.
“Hahaha…”
Triệu Trường Lệ cười lớn mấy tiếng, rồi cũng nhanh chóng đi theo, “Đại sư
huynh, huynh vẫn xông xáo như mọi khi. Huynh đợi đệ với.”
Ngay sau đó, Diệp Hàn Phụng cũng đi theo sau.
Soạt! Soạt! Soạt!!!
Chẳng mấy chốc, các đệ tử chân truyền ở trên Linh Lung Tiên Chu cũng đều lần
lượt đi men theo Linh Lung Tiên Lộ mà Linh Lung Tiên Vương đã mở ra để đặt
chân đến Trung Ương Thần Sơn.
Tề Minh trái lại là người cuối cùng.
“Nhân Bảo Kỳ, ngươi vẫn còn chưa xuất phát sao?”
Linh Lung Tiên Vương hỏi.
“Sư phụ.”
Tề Minh trả lời: “Mấy tháng nay đệ tử đều bế quan tự suy ngẫm, đã lĩnh ngộ
được rất nhiều điều. Đây là lần cuối đệ tử bước vào Tiên Vương động thiên và
cũng là cơ hội cuối cùng của đệ tử rồi.”
“Lần này.”
“Cứ để đệ tử đi trước cho!”
“Ngươi…”
Trong bóng tối.
Linh Lung Tiên Vương đã cảm nhận được sự biến hoá của thiên cơ. Từ sau khi
Tề Minh nói ra điều này, thì Linh Lung Tiên Vương đã cảm thấy vận mệnh và
thiên cơ của Nhân Bảo Kỳ đã thay đổi.
Soạt!
Ngay khi giọng nói của Tề Minh vừa dứt, bóng dáng của hắn đã bay vọt lên,
giống như một tia ánh sáng màu xanh. Hắn đi men theo Linh Lung Tiên Lộ mà
Linh Lung Tiên Vương vừa mở ra, rồi đi vào Trung Ương Thần Sơn.
“Nhân Bảo Kỳ...”
Trên mặt Linh Lung Tiên Vương lộ vẻ kinh ngạc, hắn bây giờ đã không có cách
nào suy luận được thiên cơ và tương lai của Nhân Bảo Kỳ nữa rồi, thay đổi đến
mức khó bề phân biệt rõ, “Quả thật không thể tưởng tượng được.”
“Chỉ trong thời gian ngắn, mà vận mệnh và thiên cơ của Nhân Bảo Kỳ lại có sự
thay đổi đến như vậy. Ngay cả bổn Tiên Vương cũng đều không thể nào đoán ra
được. Tuy lần này Nhân Bảo Kỳ không thể đưa Tề Minh quay lại, nhưng nhờ
trải qua lần sinh tử đại kiếp này, mà hắn đã hiểu rõ bản thân mình muốn gì. Đó
chính là một lòng hướng về đạo, chỉ khi đứng giữa ranh giới sinh tử hắn mới
hiểu rõ.”
“Trong tương lai, Nhân Bảo Kỳ có thể sẽ trở thành Tiên Vương hoặc cũng có
thể sẽ gặp rất nhiều trở ngại, nhưng hy vọng trở thành Tiên Thành Chi Chủ cũng
không phải là không có khả năng.”
“Đối với cả Tiên tộc mà nói, nếu như sức chiến đấu ở cấp Tiên Thành Chi Chủ
càng tăng thêm thì tương lai sẽ càng có nhiều hy vọng hơn. Đây cũng được coi
là một chuyện tốt.”
Tề Minh đi theo Linh Lung Tiên Vương đến Linh Lung Tiên Lộ bước vào
Trung Ương Thần Sơn, xung quanh là những cây cao lớn, số lượng rất nhiều, đủ
các loại cây, hợp thành môi trường rừng nguyên thủy.
Sau đó.
Tề Minh lại lấy ra Tiên Vương chân truyền lệnh, tấm lệnh bài nằm trong Tiên
Vương động thiên u tối xuất hiện động tĩnh, lại thêm khí cơ của Linh Lung Tiên
Lộ, từ đó có thể theo chỉ dẫn của Tề Minh đi về phía đỉnh của Trung Ương
Thần Sơn.
“Đi.”
Xoạt!
Tề Minh chạy về phía Tiên Vương chân truyền lệnh chỉ dẫn.
Hắn chạy nhanh tới đỉnh núi, bên trong Trung Ương Thần Sơn, chẳng tồn tại
sinh linh nào có trí thông minh, nhưng trong thiên địa tự nhiên hình thành các
loại thiên địa trận pháp.
Thiên địa trận pháp là cấu tạo của hoàn cảnh đặc biệt, từ thiên địa tạo thành trận
pháp, cũng không phải là trận pháp của con người tạo ra, làm cho uy lực của
Thiên địa trận pháp mạnh dần, mà còn đủ loại.
Có vây trận, có sát trận, có huyễn trận, hoặc là từ các loại trận pháp khác nhau
tạo thành trận pháp phức tạp, trên đường trước khi đến đỉnh núi, thì đã có khả
năng sẽ rơi vào trong Thiên địa trận pháp.
Cho nên nói.
Trên đường trước khi đến đỉnh núi.
Tiên Vương chân môn càng tiếp cận đỉnh núi của Trung Ương Thần Sơn, uy áp
mà thần sơn tuôn ra sẽ càng nặng, càng khó chống cự, tâm tính không đạt, tu vi
không đủ, thậm chí thực lực chưa đủ cũng không thể ngăn cản luồng uy áp này,
chứ nói chi là đến đỉnh núi.
Đương nhiên.
Mấy người Tề Minh còn phải tránh đi vào trong Thiên địa trận pháp của Trung
Ương Thần Sơn, nếu như rơi vào trong Thiên địa trận pháp, thì phải mau chóng
phá trận.
Nếu không.
Nếu chậm trễ, sẽ không có cách nào chạy tới đỉnh núi trong vòng ba ngày.
Cũng là thử thách thất bại, không thể tiến vào Tiên Vương động thiên.
Nửa giờ sau.
Tề Minh gặp phải một thiên địa trận pháp, chỉ là một vây trận, Tề Minh không
cẩn thận mà rơi vào trong đó, tạo thành một không gian trận pháp độc lập.
Bên trong không gian trận pháp này.
Chính là từng cây đào hợp lại tạo thành rừng đào.
Cảnh tượng xoay chuyển.
Trên đỉnh núi Trung Ương Thần Sơn.
Chỉ thấy.
Một trăm linh tám vị Tiên Vương Tiên tộc tề tụ ở đây, ở phía sau họ, tồn tại mớ
hỗn độn trong làn khói mù mịt, ở trong làn khói ấy, ẩn giấu cửa ra vào của Tiên
Vương động thiên.
Bây giờ còn chưa mở ra.
Thì ra.
Muốn mở cửa của Tiên Vương động thiên, nhất định phải đầy đủ một trăm linh
tám vị Tiên Vương, cũng phải tương ứng với bí pháp Tiên tộc, mới có thể mở
cửa Tiên Vương động thiên.
Vù! Vù!
Xung quanh.
Từng vệt ảnh chiếu xuất hiện, bên trong từng ảnh chiếu, đều là tình hình và
cảnh tượng của các đệ tử chân truyền của các vị Tiên Vương Tiên tộc.
Những biểu hiện của các đệ tử chân truyền của các vị Tiên Vương Tiên tộc đều
ở trong tầm mắt.
“Vây trận đào lâm.”
Linh Lung Tiên Vương đặc biệt chú ý tình huống bên phía Tề Minh, nhìn vài
lần, “Nhân Bảo Kỳ bước vào Trung Ương Thần Sơn không đến nửa giờ, thì
bước vào vây trận.”
Hiển nhiên.
Linh Lung Tiên Vương hơi thất vọng với Nhân Bảo Kỳ, hắn vốn nghĩ Nhân Bảo
Kỳ hiểu rõ chủ tâm, kiên định với lòng, tương lai đáng kỳ vọng, nhưng vừa tiến
vào Trung Ương Thần Sơn, đã bị vây trận cản trở, điều này khiến Linh Lung
Tiên Vương thất vọng.
“Hử?”
Linh Lung Tiên Vương lại thầm kêu lên, trên mặt hiện lên vẻ kinh ngạc,
“Này…, hắn chỉ cần nửa phút, vậy mà đã phá giải vây trận đào lâm.”
Chỉ thấy.
Trong vây trận đào lâm.
Xoạt!
Tề Minh vung tay phải lên, lấy la bàn Linh Lung ra, xoay chuyển pháp lực,
dùng thuật thôi diễn tính toán theo la bàn Linh Lung, trong vòng nửa phút, đã
tìm được sơ hở của vây trận đào lâm sơ hở.
Sau đó.
Tề Minh thông qua sơ hở này của vây trận đào lâm, dễ dàng ra khỏi vây trận
đào lâm.