Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch

Chương 306: Chân tướng (2)




Có một phụ nhân mặc cung trang hắc y pháp bào, khuôn mặt nàng tinh xảo,

tuyệt mỹ kinh diễm, mà ở bên cạnh nàng, Tinh Thế Bạch Liên vốn dĩ trắng tinh

đã hoàn toàn biến hoá.

Xung quanh.

Đủ loại dị tượng xuất hiện.

Vô cùng quỷ dị.

Uy lực của Ma Đạo đều hiển hoá ra hết.

“Vô... Vô Sinh Lão Mẫu…”

“Chuyện… chuyện này…”

“Vây mà lại là sự thật, vậy mà lại là sự thật…”

“Tê...”

“Hoá ra Phượng Hi tiên tử thật sự là Vô Sinh Lão Mẫu.”

“Trời ạ!”

“Quá rung động, điều này cũng quá rung động rồi.”

“Phượng Hi tiên tử là đệ tử chân truyền của Thiên Khải tiên sơn, càng là nghĩa

nữ Thái thượng trưởng lão Vô Trần chân nhân nhận lấy đấy, nàng vậy mà lại là

Vô Sinh Lão Mẫu!!!”

“Ta đơ luôn rồi, ta thật sự đã đơ rồi…”

“Quả thực giống như chuyện hoang đường.”

Kinh hãi.

Tất cả đều kinh hãi.

Tất cả mọi người có mặt.

Mười hai vi Phong chủ, trưởng lão chân truyền của các Phong, cùng với tất cả

đệ tử và trưởng lão của Thiên Khải tông có mặt, bọn họ đã hoàn toàn nhìn đến

ngây người, đã bị biến hoá xảy ra bất ngờ trên trường làm cho kinh hãi.

“Chuyện này…”

Bước chân của Vô Trần chân nhân chợt dừng, tay phải giơ lên cũng đã dừng lại,

hắn cũng bị tình huống trước mắt làm cho kinh ngạc, nghĩa nữ hắn nhận lấy vậy

mà lại thật sự là Vô Sinh Lão Mẫu?

Giờ khắc này.

Tức giận trong lòng Vô Trần chân nhân cũng không khỏi đã lắng lại.

“Vô Sinh Lão Mẫu.”

Ánh mắt của Tề Minh bình tĩnh, hắn sớm đã biết hết tất cả, “Hiện tại ngươi còn

lời gì để nói không? Thân phận thật sự của ngươi đã bị bại lộ, giải thích nhiều đi

chăng nữa cũng đã vô dụng.”

Uy lực của Tam Muội Chân Hoả cực mạnh, thiêu huỷ tất cả, loại bỏ hết tất cả

hư ảo.

Hiển nhiên.

Tề Minh sớm đã tính toán xong rồi, hắn chính là muốn lấy Tam Muội Chân Hoả

thiêu huỷ đi ngụy trang của Vô Sinh Lão Mẫu, khiến thân phận của Vô Sinh

Lão Mẫu hoàn toàn bại lộ, không thể còn ngụy biện được nữa.

Cứ như vậy.

Tề Minh giết chết Ngu Tuyết Lan và Vô Sinh Lão Mẫu cũng đã danh chính

ngôn thuận.

Phải biết rằng.

Nếu như không thể chứng thực thân phận gian tế Ma tông của Ngu Tuyết Lan

và Phượng Hi tiên tử, cho dù Tề Minh giết hết Ngu Tuyết Lan và Phượng Hi

tiên tử, cũng sẽ phải nhận trừng phạt của Thiên Khải tông.

Đến lúc đó.

Tề Thiên rất có thể sẽ đi đến mặt đối lập với Thiên Khải tông.

Đương nhiên.

Nếu như Thiên Cơ lão tổ chủ động hiện thân đảm bảo cho Tề Minh, tin rằng

toàn bộ Thiên Khải tông cũng sẽ không nói gì nhiều, nhưng đừng quên, ngoại

trừ Thiên Cơ lão tổ ra, Thiên Khải tông vẫn còn hai vị lão tổ tông khác.

Cho nên.

Ở Thiên Khải tông.

Không phải là nơi độc quyền của Thiên Cơ lão tổ.

Đến lúc đó.

Cho dù là vì uy nghiêm của tông môn, hay là phép tắc của tông quy, dưới tình

huống không thể chứng minh thân phận gian tế Ma tông của Ngu Tuyết Lan và

Phượng Hi tiên tử, Tề Minh chắc chắn sẽ bị trách phạt.

Hiện tại.

Thân phận của Phượng Hi tiên tử đã hoàn toàn bại lộ.

Tề Minh cũng không cần lại lo lắng phiền phức phía sau nữa.

“Ha ha ha…”

Phượng Hi tiên tử.

Chính xác mà nói nên là Vô Sinh Lão Mẫu mới đúng, nàng đang ngửa mặt lên

trời cười lớn, không còn ngụy trang nữa, ánh mắt nàng lạnh lẽo, nhìn chằm

chằm Tề Minh, quát lên: “Bản tọa tiến vào Thiên Khải tông đã trên nghìn năm,

những thứ ta muốn có và những chuyện ta muốn làm đều đã làm xong rồi.”

“Ngược lại là không ngờ rằng.”

“Cuối cùng bản tọa vậy mà lại sẽ bị một người hậu bối như ngươi tính kế.”

“Vô Sinh Lão Mẫu.”

Tề Minh sớm đã lấy Hồi Thiên Phản Nhật lại thêm cả Thiên Cơ Thần Thông, đã

tính toán được hết thảy trước đó, hắn thản nhiên nói: “Ta đã biết kế hoạch của

Ma Vạn Ma Chi Chủ Quật rồi.”

“Toàn bộ Huyền Giới.”

“Bởi vì một trận đại kiếp cuối cùng ở thượng cổ, bốn toà Thần Sơn Đông, Nam,

Tây, Bắc sụp đổ, toàn bộ Huyền Giới đối mặt với huỷ diệt, Chí Tôn các tộc lấy

thân mình chống đỡ thế giới, ngăn cản trận tai nạn không gì bì được này.”

“Hiện tại chỉ có Trung Ương Thần Sơn còn tồn tại.”

“Mà Thiên Khải tông thành lập ở trên địa điểm cũ của Nam Vực Thần Sơn, Ma

Vạn Ma Chi Chủ Quật các ngươi muốn tìm đươc nguồn gốc của Nam Vưc Thần

Sơn ở Thiên Khải tông, mưu toan lấy Nam Vực Thần Sơn Chi Nguyên tu thành

Vô Thượng Đao Thiên Ma Đại Pháp độc nhất vô nhị.

“Thế là.”

“Hắn đã tiêu phí tâm huyết cực lớn, hết lần này đến lần khác mưu toan thâm

nhập tiến vào Thiên Khải tông, muốn tìm được Nam Vực Thần Sơn Chi

Nguyên, càng là đã sử dụng Vô Sinh Chuyển Thế Đại Pháp chuyển thế ngươi

trở thành con gái của Phượng Cửu.”

“Trên thực tế.”

Tề Minh tiếp tục nói: “Phượng Cửu chính là bị ngươi tự tay giết chết, mà

Phượng Cửu lại là đệ tử chân truyền mà Thái thượng trưỡng lão Vô Trần chân

nhân yêu thương nhất.”

“Cho nên.”

“Vô Sinh Lão Mẫu ngươi đã nhờ vào thân phận này, lại thêm cả thiên phú cực

cao, từng bước bước lên ở Thiên Khải tông, tiếp xúc đến từng bí mật, cuối cùng

càng là được Vô Trần chân nhân thu làm nghĩa nữ.”

“Bởi vì ngươi tu luyện là Sinh Ma Đạo, tu vi đã đến Chi Hoá cảnh, cho nên,

ngươi phù hợp với Vô Sinh Chuyển Thế Đại Pháp nhất, ngay cả kính Thiên

Khải cũng không thể hoàn toàn nhìn thấu ngươi.”

“Đương nhiên.”

“Quan trọng nhất vẫn là bởi vì ngươi có Vô Trần chân nhân đảm bảo cho ngươi,

cho nên ngươi mưới có thể tiến vào Thiên Khải tiên sơn tu hành, nhưng mà, sau

đó kính Thiên Khải vẫn là phát hiện ngươi có một vài vấn đề, nhưng lại không

thể hoàn toàn xác định, cho nên đã tìm một lí do và cái cớ, khiến ngươi rời khỏi

Thiên Khải tiên sơn, điều xuống Thanh Vân Phong, trở thành trưởng lão chân

truyền của Thanh Vân Phong.”

“Đáng tiếc.”

Tề Minh lắc đầu, “Cho đến hiện tại ngươi cũng không làm rõ Nam Vực Thần

Sơn Chi Nguyên ở nơi nào, mà ngươi lần này ngươi chết đi, Ma Vạn Ma Chi

Chủ Quật muốn luyện thành Vô Thượng Đạo Thiên Ma Đại Trận độc nhất vô

nhị lại càng khó hơn rồi.”

Chân tướng đã bị Tề Minh vạch trần.

Chân tướng sáng tỏ.

“Vô Sinh Lão Mẫu.”

Ánh mắt của Vô Trần chân nhân cực kì âm u lạnh lẽo, có tức giận và sát cơ cực

lớn, trầm giọng quát lên: “Hoá ra Phượng Cửu đã chết ở trong tay ngươi.”

“Ha ha.”

Vô Sinh Lão Mẫu nhẹ nhàng cười một tiếng, “Nghĩa phụ, sao có thể chứ?

Ngươi đừng bị Tề Minh lừa, ta không phải là Vô Sinh Lão Mẫu, ta là Phượng

Hi, nữ nhi của Phượng Cửu, ta là nghĩa nữ của ngươi đấy.”

“Đủ rồi.”

Vô Trần chân nhân giận dữ quát: “Ngươi im miệng cho ta.”

“Khốn nạn!”