Đập vào mắt hắn là ma khí và sát khí đậm đặc đang không ngừng dâng lên cao,
giống như sương mù màu máu đen, liên tục bốc ra từ khe vực thẳm khổng lồ và
dữ tợn.
Cẩn thận quan sát hơn nữa.
Sâu dưới lòng đất.
Ở vị trí trung tâm.
Có một búp hoa sen màu hồng rất lớn. Toàn thân đóa sen này mang sắc đỏ như
máu, đường kính đạt đến mười thước, toạ ở vị trí chính giữa.
Đồng thời.
Thân rễ của búp sen lan ra bốn phía, rễ màu xanh rất thô to, bên trong là dòng
năng lượng giống đang chảy, có vẻ là máu.
Thân rễ tựa như mạch máu rải rác chung quanh, đã hợp với Thiên Địa Uế Thổ
Ma Đạo đại trận thành một thể, đồng thời hấp thụ năng lượng được chuyển hoá
từ Thiên Địa Uế Thổ Ma Đạo đại trận.
Trong búp sen màu đỏ.
Có một bóng dáng thoắt ẩn thoắt hiện.
Bóng hình ấy chính là Tiếu Vô Cực.
Tề Minh thu tầm mắt, ngẩng đầu nhìn về phía trận đồ Thiên Địa Uế Thổ Ma
Đạo đại trận, cực kỳ to lớn hoành tráng, bao phủ toàn bộ chiến trường.
“Phá!”
Bùm!
Tề Minh vung tay phải lên, vận hành pháp lực. Ngay lập tức, Phá Giới kiếm tựa
như một con rồng xanh bay lượn, chứa đựng pháp lực của Tề Minh, tích tụ sức
mạnh Thiên Địa Đại Đạo.
Rắc rắc!
Ngay sau đó.
Phá Giới kiếm lập tức đánh trúng vị trí chính giữa Thiên Địa Uế Thổ Ma Đạo
đại trận, kiếm khí và sức mạnh khủng bố bùng nổ trong tích tắc, oanh kích bên
trên trận đồ.
Thế rồi.
Thiên Địa Uế Thổ Ma Đạo đại trận lấy vị trí chính giữa làm trung tâm, lần lượt
xuất hiện các vết nứt, trong một thời gian cực ngắn ngủi.
Lan ra toàn bộ trận đồ.
Ầm ầm!
Kèm theo một tiếng vang thật lớn.
Thiên Địa Uế Thổ Ma Đạo đại trận bị phá huỷ tiêu diệt chỉ bởi một kiếm của Tề
Minh, trận đồ cuồn cuộn và khổng lồ bị vỡ thành muôn vàn mảnh vụn, nhanh
chóng tiêu tan.
Ánh sáng rơi ngợp trời.
Soạt!
Phá Giới kiếm hóa thành một luồng kiếm quang màu xanh bay trở về, lơ lửng
bên người Tề Minh.
“Trận… Trận đồ…”
“Thiên Địa Uế Thổ Ma Đạo đại trận bị huỷ diệt rồi.”
“Chì dùng một kiếm, Tề thân truyền chỉ dùng một kiếm mà thôi, thế mà đã phá
huỷ được Thiên Địa Uế Thổ Ma Đạo đại trận.”
“Thật sự quá mạnh.”
“Shhh…”
Mọi người lại kinh ngạc hô lên.
Dưới lòng đất.
Thiên Địa Uế Thổ Ma Đạo đại trận bị Tề Minh tiêu diệt, búp hoa sen khổng lồ
màu đỏ máu kia lập tức xuất hiện động tĩnh cực lớn, thân rễ màu xanh nhanh
chóng khô héo.
Rắc! Rắc!
Thậm chí.
Trên búp sen đã khô héo, xuất hiện những vết nứt.
Một lượng năng lực cực lớn tan biến.
Buộc Tiếu Vô Cực bừng tỉnh.
“Vô liêm sỉ!!!!”
Ầm!
Ngay sau đó, một bóng dáng màu đỏ vọt khỏi búp sen, phát ra những tiếng gào
thét căm phẫn tột độ, uy thế mạnh mẽ làm tứ phương chấn động.
“Là ai? Rốt cuộc là kẻ nào?”
Phẫn nộ.
Phẫn nộ cực độ.
Giữa không trung.
Bóng hình màu đỏ kia đầu bù tóc rối, trông cực kỳ nhếch nhác. Đầu hắn đầy tóc
đỏ, trên dưới xung quanh bốc lên huyết sát dày đặc, giống như một màn sương
đỏ như máu.
Hắn chính là Tiếu Vô Cực, tông chủ Xích Huyết Ma tông.
Nên biết rằng.
Thiên Địa Uế Thổ Ma Đạo đại trận vốn đã sắp xếp mọi thứ xong xuôi, chính là
vì ngày hôm nay. Hắn đã ủ mưu tính kế rất lâu, lại còn chuẩn bị không ít tài
nguyên, thậm chí hắn còn không tiếc chôn vùi cả Xích Huyết Ma tông.
Chỉ vì có thể đột phá cảnh giới Độ Kiếp.
Song.
Vào thời khắc mấu chốt cuối cùng.
Lại bị phát hiện.
Thậm chí.
Thiên Địa Uế Thổ Ma Đạo đại trận cũng bị Tề Minh phá huỷ. Toàn bộ mưu kế
và sự chuẩn bị của Tiếu Vô Cực bị bại lộ sạch, tất cả đều uổng phí.
Hắn thất bại triệt để.
“Đúng là Tiếu Vô Cực.”
“Quả đúng là hắn.”
“Quả nhiên, y như lời Tề thân truyền, Tiếu Vô Cực trốn dưới lòng đất ở chiến
trường, hơn nữa còn lên kế hoạch dùng mọi sinh linh trên chiến trường làm vật
tế, nhằm giúp hắn đột phá Độ Kiếp cảnh.”
“Tiếc rằng, Tề thân truyền đã nhìn thấu hết thảy. Tiếu Vô Cực đã thất bại, hắn
không thể thành công.”
Đám Vi Hoa Đông bàn tán xôn xao.
“Tiếu Vô Cực.”
Ba pháp bản bản mệnh bay lượn xung quanh Tề Minh, ánh mắt hắn như điện,
vẻ mặt như bình thường, nhìn Tiếu Vô Cực ở đằng trước, thản nhiên nói: “Giờ
chết của ngươi đã điểm.”
“Ra là ngươi!! Chỉ là một con kiến Hóa Thần cảnh!!”
Tiếu Vô Cực hoàn hồn sau cơn thịnh nộ tột độ. Hắn dõi mắt về phía Tề Minh,
tóc tai bù xù, trông như lệ quỷ, đôi tròng mắt màu đỏ tươi, từ đầu đến chân là vô
số đường vân màu máu, đan xen với nhau, tạo thành hoa văn quỷ dị, thật là dữ
tợn.
“Ngươi là kẻ phá hỏng Thiên Địa Uế Thổ Ma Đạo đại trận của bổn tông, ngươi
là kẻ huỷ diệt con đường của bổn tông chủ?”
Tiếu Vô Cực gào lên giận dữ: “Bổn tông chủ muốn giết ngươi!!!”
Đùng!
Tiếng nói vừa dứt.
Tiếu Vô Cực vung tay lên định tung một chưởng kết liễu Tề Minh, pháp lực
ngất trời xông ra, đỏ ngầu một mảnh, biến thành Xích Huyết đại thủ ấn khổng lồ
che bầu trời, nện về phía Tề Minh.
Keng!
Tiếng kiếm vang lên.
Ba bảo vật bản mệnh bay múa quanh người Tề Minh, sau khi đệ Tề Minh tế
luyện nhiều lần, chúng đã trở thành pháp bảo cực phẩm Hoá Thần kỳ.
Hơn nữa.
Pháp lực mà Tề Minh phóng ra còn chứa đựng Thiên Địa Đại Đạo Chân Ý.
Ầm!
Một tiếng lổ cực lớn.
Hỗn Độn Thanh Liên Kiếm Thai bay ra, hoá thành một đóa Thanh Lên kiếm
đạo, đánh tan Xích Huyết đại thủ án của Tiếu Vô Cực rồi nổ tung, tạo thành ánh
sáng màu đỏ máu rợp trời.
“Giết!!!”
Tiếu Vô Cực liên tục rít lên hắn đã điên tiết đến cực hạn.
Bởi vì con đường của hắn đã bị Tề Minh huỷ diệt hoàn toàn, kẻ ngáng chân
chẳng khác nào kẻ thù giết cha giết mẹ. Nỗi căm hận này không đội trời chung
này, vậy nên, Tiếu Vô Cực đã căm thù Tề Minh đến tột cùng, dù dốc hết sức lực
cũng phải giết chết Tề Minh.
Nhưng.
Thực lực của Tề Minh quá đỗi mạnh mẽ, tuy tu vi và cảnh giới của hắn chỉ là
Hoá Thần sơ kỳ nhưng lực chiến đấu đã vượt xa cảnh giới Hóa Thần, đạt tới
một cấp độ cực kỳ kinh khủng.
Song.
Thực lực của Tiếu Vô Cực cũng vô cùng hùng mạnh, suy cho cùng thì tu vi của
hắn đã đạt tới cực hạn Hợp Đạo cảnh, hơn nữa còn có sức mạnh được bổ sung
từ ba thế giới động thiên lớn và pháp bảo bổn mạng với thần thông pháp thuật
nữa.
Vả lại.
Tiếu Vô Cực suýt nữa đã đột phá thành công lên cảnh giới Độ Kiếp. Nếu không
phải vì Tề Minh phá huỷ Thiên Địa Uế Thổ Ma Đạo đại trận thì Tiếu Vô Cực sẽ
có cơ hội thành công rất lớn.