Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch

Chương 268: Phong Thiên Tỏa Địa Đại Trận




“Lại còn là Vạn Quỷ Quật.”

Sau khi Tề Minh nghe được những lời của Võ Thánh chân nhân, thì cau mày, do

dự một chút rồi nói: “Tông chủ, bọn họ không thay đổi nơi tổ chức chân truyền

đại bỉ sao?”

“Hay là bọn họ còn có chuẩn bị khác?”

“Sau khi các ngươi đi vào bên trong Vạn Quỷ Quật, các ngươi có thể hoàn toàn

tự do hành động, có thể làm bất cứ việc gì, nhưng chúng ta sẽ dựa trên biểu hiện

cụ thể của các ngươi để đánh giá các ngươi có tư cách đi vào Thiên Khải Tiên

Sơn không.”

Võ Thánh chân nhân tiếp tục nói: “Chuẩn bị xuất phát.”

“Không gian thông đạo.”

“Mở!”

Vù!

Võ Thánh chân nhân trực tiếp đánh mạnh ra một quyền, sức mạnh nắm đấm ẩn

chứa một đạo vận võ đạo to lớn, không gian bị đập mạnh tạo thành một cái lỗ

lớn.

Răng rắc!

Không gian nứt toác ra.

Sau đó.

Các phù văn lần lượt xuất hiện trong không gian tạo thành một vòng váy lớn.

“Đi thôi.”

Võ Thánh chân nhân nói.

“Vâng.”

Soàn soạt! soàn soạt! soàn soạt!

Một loạt hình bóng phá vỡ không gian, cơ thể tám trăm năm mươi chín người

đệ tử chân truyền biến thành một luồng sáng lấp lánh, mọi người lần lượt đi vào

lối đi không gian, trong chớp mắt đã được đưa tới Vạn Quỷ Quật.

Vù! Vù!

Lập tức.

Một loạt hình chiếu, tổng cộng tám trăm năm mươi chín cái hình chiếu to lớn,

xuất hiện ở xung quanh cung điện nơi diễn ra chân truyền đại bỉ của Thiên Khải

tông.

Những hình chiếu này đã làm hiện rõ ra trước mắt các vị trưởng lão tình hình

của tám trăm năm mươi chín người đệ tử chân truyền của mười hai Phong

Thiên Khải tông, đương nhiên Tề Minh cũng có thể nhìn thấy.

Bên trong hình chiếu hiện lên các cảnh vật xung quanh Vạn Quỷ Quật.

Trăm năm trước.

Tề Minh tham dự chân truyền đại bỉ của các đệ tử chân truyền Thanh Vân

phong, hôm nay của trăm năm sau Tề Minh lại trở thành khán giả, xem chân

truyền đại bỉ lần này ở Khán đài.

Hai thân phận khác nhau.

Thay đổi rất lớn.

Vạn Quỷ Quật.

Hoàn cảnh cực kỳ ác liệt, sương mù, khí độc, quỷ chướng và bị bao phủ bởi

nhiều loại sương mù khác, cây cối khô héo, đất đai hư hại,có những cái cây to

lớn dữ tợn với gương mặt nhăn nheo…

Nhìn đến.

Thỉnh thoảng còn có các loại bóng của những con quỷ bay lơ lửng, có thể nói là

khắp nơi đều có bóng của những con quỷ.

Hơi thở của Cửu U tràn ngập khắp bên trong Vạn Quỷ Quật.

Trên thực tế.

Vạn Quỷ Quật là một nơi hỗn loạn, tuy nhiên phạm vi không lớn, nhưng là nơi

chiếm giữ của một lượng lớn quái vật khác nhau, hơn nữa cửa ra vào lại liên kết

với Cửu U. Tràn ngập hơi thở của Cửu U dẫn đến Vạn Quỷ Quật không thích

hợp cho việc tu luyện.

Hiện tại.

Tổng cộng có tám trăm năm mươi chín đệ tử chân truyền bị đưa ngẫu nhiên đến

các nơi trong Vạn Quỷ Quật, tất nhiên hành động đó tạo nên tiếng động không

nhỏ, thu hút các quỷ quái trong Vạn Quỷ Quật tìm tới.

Không bao lâu.

Trận chiến nổ ra.

Toàn bộ khung cảnh chiến đấu của các đệ tử chân truyền của mười hai Phong

Thiên Khải tông và các quỷ quái trong Vạn Quỷ Quật đều được chiếu trong cái

hình chiếu này. Sự chú ý của Tề Minh hầu như đều tập trung trên người của

Nguyên Phượng và Tiêu Phàm, mặc dù hai người bọn họ là Nguyên Anh hậu

kỳ, nhưng thực lực cực mạnh, giết được một số lượng lớn quỷ quái, bộc lộ ra

được một sức chiến đấu không hề tầm thường.

Đồng thời.

Biểu hiện của Tiêu Phàm còn xuất sắc hơn Nguyên Phượng nhiều.

Thời gian trôi qua.

Trong chớp mắt đã ba ngày trôi qua.

Bên trong Vạn Quỷ Quật không xảy ra chuyện lớn gì, chỉ là số lượng quái vật bị

giết càng nhiều đã tạo nên tiếng động lớn khiến cho các quái vật có sức mạnh to

lớn ẩn sâu bên trong Vạn Quỷ Quật cũng tìm tới.

Trận chiến diễn ra ngày càng ác liệt.

Nhưng những việc đó vẫn còn nằm trong tầm kiểm soát.

Dù sao Vạn Quỷ Quật là nơi tràn ngập không khí của Cửu U, chịu ảnh hưởng

của không khí Cửu U, nơi chiếm đóng của một số lượng lớn quái vật khác nhau

hung quỷ, lệ quỷ, Quỷ Vương và nhiều loại khác nữa, hơn nữa số lượng rất

nhiều đủ để hình thành một đại quân.

Theo lẽ thường.

Chỉ có quỷ tu ưa thích tiến vào Vạn Quỷ Quật, bắt những thứ này quỷ quái có

tâm trí hỗn loạn, luyện thành pháp bảo.

Trong cung điện chân truyền đại bỉ Thiên Khải tông.

“Tông chủ.”

Võ Thánh chân nhân nhìn các hình chiếu xung quanh, “Đã ba ngày trôi qua, bên

trong Vạn Quỷ Quật Không xảy ra chuyện lớn gì, những lời của Tề Minh có thể

không đúng lắm.”

“Mặc dù thực lực của Tề Minh rất mạnh, tư chất cực kỳ quái dị, thậm chí khi

còn là Xuất Khiếu sơ kỳ đã bồi dưỡng ra linh sủng Hợp Đạo hậu kỳ, nhưng

những suy đoán của hắn cũng chưa chắc chính xác.”

Ngự Linh lão tổ nói ra: “Cho dù nói thế nào, Tiên tộc đã thật lâu không chạm

tay vào Tứ Vực.”

“Không cần vội.”

Dương Lệ nói: “Mới qua ba ngày mà thôi, còn có, cho dù việc đó là thật hay

giả, cảnh giác nhiều hơn cũng tốt, vả lại, sau khi Tề Minh nói cho bổn tọa biết

những thôi diễn của hắn thì tương lại đã có thay đổi.”

“Các ngươi cũng nên rõ, thiên cơ là thứ thần bí và khó lường nhất, có thể chỉ vì

một việc nhỏ mà tương lai sẽ xảy ra những thay đổi lớn.”

“Đúng.”

“Tông chủ nói có lý.”

Các Võ Thánh chân nhân gật đầu nhẹ một cái.

Ngày thứ tư.

Giữa trưa.

“Sắp bắt đầu rồi.”

Mắt Tề Minh sáng lên, bên trong nơi tăm tối, hắn lại cảm thấy có chút thay đổi,

cho nên bấm ngón tay tính toán thêm lần nữa, ánh mắt chăm chú nhìn các hình

chiếu xung quanh.

Bên trong Vạn Quỷ Quật quả nhiên đã xảy ra những thay đổi lạ thường.

Chỉ thấy.

Răng rắc! Răng rắc!

Không gian nứt ra.

Xuất hiện hai lối đi không gian.

“Khà khà khà...”

Các đệ tử chân truyền của Thiên Khải tông, ngày chết của các ngươi đến rồi.

“Ha ha ha…”

Chỉ thấy.

Từng bóng người lần lượt xông ra từ trong hai không gian thông đạo.

Hai không gian thông đạo này là nơi liên kết hai thế lực lớn của Tứ Vực. Theo

thứ tự là Vô Đế Thâm Uyên, Cửu U Quỷ Tông.

Thực tế.

Bên trong Tây Vực được chiếm giữ bởi năm thế thực lớn.

Ngoại trừ Vô Đế Thâm Uyên và Cửu U Quỷ Tông ra. Còn có ba thế lực lớn

khác. Theo thứ tự là Thiên Thần điện, Cửu Thiên Huyền Tông, Vô Cực Đạo

Môn.

“Vô Đế Thâm Uyên, Cửu U Quỷ Tông.”

Đột nhiên Võ Thánh chân nhân đứng phất dậy, trên mặt lộ vẻ hoảng sợ, “Toàn

bộ những thôi diễn của Tề Minh đều là thật.”

“Bọn họ tới thật rồi.”

Ánh mắt Ngự Linh lão tổ nhìn có vẻ nghiêm trọng.

“Nói cách khác…”