Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch

Chương 260: Thiên Cơ Pháp Nhãn, cảnh giới phía trên Hợp Đạo (2)




Sinh môn môn chủ: Thẩm Phi Vân

Cảnh giới: Hợp Đạo hậu kỳ

Công pháp: Sinh Môn Hợp Đạo chân kinh

Thân phận: Sinh môn môn chủ trong thiên hạ tám môn

Cơ bản giới thiệu: xuất thân từ Thổ Sinh châu Kỳ Môn động thiên…

...

Thương môn môn chủ: Hạ Phong

Cảnh giới: Hợp Đạo hậu kỳ

Công pháp: Thương Môn Hợp Đạo chân kinh

Thân phận: Thương môn môn chủ trong thiên hạ tám môn

Cơ bản giới thiệu: xuất thân từ Mộc Thương châu Kỳ Môn động thiên…

...

Đỗ môn môn chủ: Cung Văn Lệ

Cảnh giới: Hợp Đạo hậu kỳ

Công pháp: Đỗ Môn Hợp Đạo chân kinh

Thân phận: Đỗ môn môn chủ trong thiên hạ tám môn

Cơ bản giới thiệu: xuất thân từ Đỗ Mộc châu Kỳ Môn động thiên…

...

Cảnh môn môn chủ: Hồ Gia Tú

Cảnh giới: Hợp Đạo hậu kỳ

Công pháp: Cảnh Môn Hợp Đạo chân kinh

Thân phận: Cảnh môn môn chủ trong thiên hạ tám môn

Cơ bản giới thiệu: xuất thân từ Cảnh Viêm châu Kỳ Môn động thiên…

...

Tử môn môn chủ: Tạ Văn Linh

Cảnh giới: Hợp Đạo hậu kỳ

Công pháp: tử môn Hợp Đạo chân kinh

Thân phận: Tử môn môn chủ trong thiên hạ tám môn

Cơ bản giới thiệu: xuất thân từ Hậu Thổ châu Kỳ Môn động thiên…

...

Kinh Môn môn chủ: Lưu Đông Lai

Cảnh giới: Hợp Đạo hậu kỳ

Công pháp: Kinh Môn Hợp Đạo chân kinh

Thân phận: Kinh môn môn chủ trong thiên hạ tám môn

Cơ bản giới thiệu: xuất thân từ Kinh Kim Châu Kỳ Môn động thiên…

...

Sau đó.

ở phần dưới cùng trong trang đầu tiên của sách Thiên Cơ.

Lại có thêm một câu sau.

Tám môn chủ: nắm giữ kỳ môn chi thuật, đoạt thiên địa tạo hóa, đổi sông núi

đại thế, phối hợp động thiên chi linh, có thể bố trí Thôn Kỳ Môn, diễn hóa một

không gian trận pháp.

“Khá lắm.”

Tề Minh hài lòng khẽ gật đầu.

Cứ như vậy.

Tề Minh nắm trong tay tám môn chủ trong Kỳ Môn động thiên, tám môn chủ

cúi đầu xưng thần, sinh tử của tất cả bọn họ đều bị Tề Minh nắm giữ trong lòng

bàn tay, lại thêm động thiên chi linh cũng bị thu phục, tự nhiên là hoàn toàn

nắm Kỳ Môn động thiên trong tay.

Sau đó.

Tề Minh dưới sự dẫn đường của tám môn chủ, đi dạo một vòng Kỳ Môn động

thiên, lại lật xem công pháp và các loại điển tịch của thiên hạ tám môn, càng

thêm hiểu rõ về Kỳ Môn Độn Giáp Thần Thông Thuật.

Ba ngày sau.

Tề Minh rời khỏi Kỳ Môn động thiên.

Đồng thời.

Tề Minh mang cả tám môn chủ ra ngoài.

Vù! Vù!

Cảnh tượng chuyển đổi.

Thiên Cơ phủ.

Đình viện.

Có không gian dao động xuất hiện.

Tề Minh từ cánh cửa vòng xoáy màu đen hình bầu dục đường kính khoảng ba

mét đi ra.

“Thiếu chủ.”

Túc Kỳ Môn xuất hiện trước nhất, “Cung nghênh Thiếu chủ khải hoàn.”

“Ồ.”

Thượng Quan Văn Cát giống như một u linh xuất hiện ở cách đó không xa, đi

tới, “Thiếu chủ, Kỳ Môn động thiên tình huống thế nào? Xem ra Thiếu chủ hình

như không có thu hoạch gì.”

“Có điều như vậy cũng không sao.”

“Đến lúc đó lão nô lại cùng ngài đi một chuyến, cam đoan giúp ngài có thể triệt

để thu phục Kỳ Môn động thiên.”

Nhưng mà.

Sau lưng Tề Minh.

Có lần lượt từng thân ảnh xuất hiện.

Bọn họ chính là tám môn chủ của Kỳ Môn động thiên.

“Chủ nhân.”

Tám môn chủ dập đầu hành lễ với Tề Minh.

“Cái này…”

Thượng Quan Văn Cát biểu lộ cứng ngắc ngay tại chỗ, “Cái này… Làm sao có

thể? Hợp Đạo! Tất cả đều là Hợp Đạo! Chẳng lẽ tám môn chủ của Kỳ Môn

động thiên lại đều bị Thiếu chủ thu phục rồi?”

“Ha ha ha…”

Túc Kỳ Môn cũng bị khiếp sợ đến, hắn lấy lại tinh thần, lập tức cười to liên tục,

“Ta biết ngay mà, Thiếu chủ thiên hạ vô song, chỉ là một cái Kỳ Môn động

thiên mà thôi, thu phục được bọn họ còn không phải chuyện dễ như trở bàn tay

hay sao?”

“Chúc mừng Thiếu chủ thu phục Kỳ Môn động thiên.”

Túc Kỳ Môn cúi người.

“Chúc… Chúc mừng Thiếu chủ...”

Thượng Quan Văn Cát tâm trạng khó mà bình tĩnh nổi.

Phải biết.

Đây chính là Hợp Đạo.

Chân chính Hợp Đạo đại năng.

Bây giờ.

Tề Minh đi một chuyến Kỳ Môn động thiên, trước sau chỉ có bốn ngày thôi, vậy

mà đã mang về tám môn chủ, mỗi một vị môn chủ đều là Hợp Đạo đại năng.

Phải biết.

Tề Minh chỉ là cảnh giới Nguyên Anh!

Rung động.

Thật sự là quá rung động.

Chuyện như vậy còn rung động hơn việc chiến thắng Hàn Vân Hóa Thần hậu kỳ

ngay trước mắt bao người nhiều.

“Ừm.”

Tề Minh khẽ gật đầu, nhìn phía tám môn chủ, “Các ngươi về sau cứ ở lại Thiên

Cơ phủ, trong thời gian kế tiếp, làm quen một chút với hoàn cảnh chung

quanh.”

“Vâng.”

“Tuân mệnh.”

“Chủ nhân cứ yên tâm.”

“...”

Tám môn chủ nhao nhao nói.

Phải biết.

Bọn họ bây giờ đang rất kích động, ở trong Kỳ Môn động thiên mấy vạn năm,

sau khi tu vi đạt đến Hợp Đạo cảnh, do bị động thiên thế giới ảnh hưởng, lại

thêm công pháp, làm tu vi của bọn họ khó mà tăng lên được.

Cho nên.

Bọn họ vẫn muốn rời khỏi Kỳ Môn động thiên, đi vào Huyền Giới, để được

sống trong thiên địa hoàn toàn mới, muốn đột phá tu vi trước mắt, bước vào

cảnh giới càng cao hơn.

Phía trên cảnh giới Hợp Đạo.

Chính là cảnh giới Độ Kiếp trong truyền thuyết.

Thế giới bên trong động thiên là không thể nào độ kiếp, nhất định phải tiến vào

Huyền Giới, mới có thể dưới sự chứng kiến của Thiên Địa Đại Đạo, dẫn tới

thiên địa lôi kiếp.

Nếu vượt qua được.

Tự nhiên tu vi sẽ được tăng lên, bước vào một cảnh giới hoàn toàn mới.

Mà nếu không vượt qua.

Tự nhiên thân tử đạo tiêu, biến thành tro bụi.

Không có loại khả năng thứ hai.

Càng không tồn tại cái gì nhục thân binh giải, đào tẩu Nguyên Anh tu thành Tán

Tiên.

Thất bại, thì chỉ có một con đường chết.

Đương nhiên.

Cảnh giới Độ Kiếp đối với Tề Minh bây giờ mà nói thì vẫn còn quá xa vời,

trước mắt hắn mới chỉ là Nguyên Anh hậu kỳ, còn chưa đột phá đến Xuất Khiếu

kỳ, trong thời gian kế tiếp, Tề Minh tiếp tục nghiên cứu sách Thiên Cơ và bút

Thiên Cơ đồng thời, cũng tiếp tục treo máy tu luyện, vẫn luôn ở trong Thiên Cơ

phủ.

Tề Minh đã sơ bộ nắm giữ sách Thiên Cơ và bút Thiên Cơ, Kỳ Môn động thiên

chi linh – Kỳ Diệu bị thu vào bên trong sách Thiên Cơ, đương nhiên sẽ bị Tề

Minh khống chế hoàn toàn.

Sau đó.

Tề Minh dần dần thuần thục trong việc khống chế sách Thiên Cơ và bút Thiên

Cơ, có thể thuận lợi thi triển ra lực lượng sách Thiên Cơ và bút Thiên Cơ, còn

có thể thao túng Kỳ Môn động thiên chi lực.

Có thể nói.

Thực lực đã tiến một bước dài.

Thời gian thấm thoát thoi đưa.

Đảo mắt.

Đã là mười năm sau.

Một ngày này.

Vù! Vù!!!

Thiên Khải tiên sơn