Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch

Chương 255: Tử Môn Quân Chủ (2)




Oanh! Oanh! Oanh!!!

Chiến đấu bạo phát.

Nhóm Hoắc Trường Thanh chặn Tử Linh quốc, càng ngày càng nhiều thi thể

xuất hiện, giữa bất tri bất giác, những thi thể này và huyết nhục phía dưới Tử

Môn Trận đồ, phát sinh chuyển biến quỷ dị.

“Đến lúc rồi.”

Tạ Văn Linh mắt sáng lên, dữ tợn cười một tiếng, “Thiên cơ truyền nhân, cho

ngươi xem thủ đoạn mạnh nhất của Tử Môn Trận đồ, Tử Linh Quân Chủ!”

“Giáng lâm!!!”

Rống! Rống! Rống!!!

Vù!

Tạ Văn Linh hét lớn một tiếng, mênh mông pháp lực rót vào trong đó, uy năng

Tử Môn Trận đồ triệt để bạo phát ra, tất cả thi thể và huyết nhục phát sinh biến

đổi quỷ dị.

Vù! Vù!

Giữa không trung.

Ngay vị trí trung tâm của Tử Môn Trận đồ.

Xuất hiện một vòng xoáy vô cùng khổng lồ, tất cả thi thể và huyết nhục, biến

thành sương mù tử vong, đều hòa tan vào vòng xoáy.

Ầm ầm!

Nương theo một tiếng vang thật lớn.

Vòng xoáy tán đi.

Xuất hiện một con quái vật vô cùng to lớn và dữ tợn, đầu lâu khổng lồ, lại có

một trăm gương mặt trở lên, toàn thân to lớn, cao tới năm trăm mét, tựa như

một hình cầu khổng lồ, nhưng lại mọc đầy vô số cánh tay con.

Quái dị, tà ác, dữ tợn…

“Đây là quái vật gì vậy?”

Tề Minh nhíu mày.

“Ha ha ha…”

Tạ Văn Linh cuồng tiếu, vô cùng hưng phấn, “Thành công rồi, ta thành công

rồi, Tử Môn Quân Chủ, đây chính là Tử Môn Quân Chủ, nếu như không phải có

Thôn Kỳ Môn tương trợ, muốn sáng tạo ra Tử Môn Quân Chủ này cũng không

hề dễ dàng.”

“Tạ môn chủ, đam mê của ngươi thật sự là khiến cho người ta không dám nhìn

thẳng đấy.”

“Quái vật này cũng thật là buồn nôn.”

“Ôi trời ạ...”

Mấy vị môn chủ khác không khỏi nói.

“Ha ha ha…”

Tạ Văn Linh tiếp tục cười một cách điên cuồng, “Các ngươi chẳng hiểu gì hết,

đây chính là mị lực của Tử Môn, đây chính là vặn vẹo mỹ cảm…”

“Tử Môn Quân Chủ!”

Tạ Văn Linh quát: “Lên cho ta!!!”

Grrrrr!!!

Vừa mới nói xong.

Tử Môn Quân Chủ lập tức phát động tiến công, truyền ra từng trận tiếng gầm

gừ, Tử Vong Quân Chủ khổng lồ như được tạo thành từ hàng trăm khuôn mặt,

mà mỗi một khuôn mặt đều có một cái miệng rộng như bể máu.

Ở thời điểm này.

Trên trăm cái miệng máu mở ra.

Phun ra từng đợt khí đen.

Bắn về phía Tề Minh.

“Quái vật ghê tởm thế này, vẫn là sớm một chút biến mất khỏi tầm mắt của ta

đi.”

Tề Minh nói.

Xoát!

Hắc Viêm xuất hiện.

“Long viêm thổ tức.”

Hắc Viêm xoay quanh trên đỉnh đầu Tề Minh, cũng không phóng đại thân thể,

thân rồng chỉ là dài khoảng một mét, lại thả ra một đạo long tức đen nhánh cực

kỳ khủng bố.

Vù! Vù!

Rầm rầm rầm!!!

Tiếng nổ vang lên liên tiếp không ngừng.

Chỉ thấy..

Tất cả khí đen đều bị tiêu tán dưới long tức của Hắc Viêm, căn bản là không

cách nào đối kháng và ngăn cản, long tức mênh mông lại bao phủ toàn thân Tử

Môn Quân Chủ.

Aaaaa!!!

Tử Môn Quân Chủ tiếng kêu thảm thiết đau đớn gào thét, không ngừng giãy

dụa trên không trung, sau đó bị thiêu rụi dưới hắc viêm đáng sợ, biến thành tro

tàn rồi biến mất.

Chỉ là một chiêu đã bị hủy.

“Cái… cái gì?!”

“Chuyện này…”

“Chuyện gì xảy ra?”

Các môn chủ cũng chấn kinh.

“Không thể nào!!!”

Tạ Văn Linh nhịn không được hét lên, quát: “Tử Môn Quân Chủ của ta làm sao

có thể không chịu nổi một kích như thế? Làm sao có thể dễ dàng bị đánh bại

như vậy?”

Hiển nhiên.

Tình huống như vậy nằm ngoài dự liệu của hắn, cho nên mới sẽ chấn kinh tới

vậy.

“Đây là linh sủng Hợp Đạo cảnh!”

Vù!

Cách đó không xa.

Kỳ Môn động thiên chi linh lại xuất hiện, nàng vẫn biến thành hình tượng tiểu

nữ hài, nhìn qua Vô Giác Hắc Long trên đỉnh đầu Tề Minh, mặt mũi tràn đầy

rung động, “Ta… Ta chẳng lẽ nhìn lầm sao?”

“Tử Môn Trận đồ! Lại mở!”

Tạ Văn Linh lớn tiếng quát: “Không sao, chỉ cần Tử Môn Trận đồ vẫn còn, ta sẽ

có thể tiếp tục điều động Tử Môn Chi Lực, bên trong Tử Môn Trận đồ, Tử Môn

Quân Chủ chính là bất tử, có thể không ngừng phục sinh.”

Vừa mới nói xong.

Vù! Vù!

Phía dưới Tử Môn Trận đồ.

Vòng xoáy khổng lồ như vừa nãy lại xuất hiện một lần nữa.

Từ nơi sâu xa.

Mênh mông Tử Môn Chi Lực và lực lượng quỷ dị lần nữa hợp thành tụ lại.

“Đủ rồi.”

Lúc này.

Tề Minh lạnh lẽo hừ một tiếng, tay phải chỉ ra, “Lục Giáp Kỳ Môn! Tử môn!

Phá!”

Lục Giáp Kỳ Môn.

Đây chính là thuật thần thông huyền pháp trong Thiên Cương Ba Mươi Sáu

thuật.

Phải biết.

Môn thuật thần thông huyền pháp này, uy lực chân chính thậm chí còn mạnh

hơn cả Kỳ Môn Độn Giáp Thần Thông Thuật, chỉ có điều khó luyện thành hơn

Kỳ Môn Độn Giáp Chi thuật.

Dù sao.

Kỳ Môn Độn Giáp Thần Thông Thuật chỉ là Tiểu thần thông thuật, mà Thiên

Cương Ba Mươi Sáu thuật thế nhưng là đại thần thông thuật, mặc dù Lục Giáp

Kỳ Môn chỉ là một cái trong số đó, nhưng cũng cực kỳ cường đại.

Lục giáp giả, độn giáp chi thuật, có thể sai khiến quỷ thần, cầu nhương khu quỷ.

Kỳ môn giả, điểm số lý kỳ môn và pháp thuật kỳ môn, môn thuật thần thông

huyền pháp này đã bao hàm y bốc tinh tướng và các loại pháp thuật.

Lại tiến thêm một bước hình dung.

Tu luyện đến cuối cùng.

Có thể nắm giữ tinh thần thiên địa sông núi và nhật nguyệt, và nắm giữ quy luật

vận chuyển thiên địa, mượn nhờ quy luật vận chuyển thiên địa để bày trận đối

địch.

Cho nên nói.

Đây chính là trận pháp chi đạo.

Xoát!

Chỉ thấy.

Tề Minh chỉ một cái, đã điều động xu thế vận chuyển đất trời bốn phía, kết hợp

với thực lực của Tề Minh và Thiên Địa Đại Đạo chân ý.

Thế là.

Lập tức ngưng tụ thành một thần quang.

Thần quang sáng chói.

Giống như chùm sáng màu vàng óng.

Bành!

Sau đó.

Một thần quang này điểm vào vị trí hơi chếch sang bên phải điểm trung tâm của

Tử Môn Trận đồ, quang huy lấp lóe, Tử Môn Trận đồ đã lay động kịch liệt.

Răng rắc! Răng rắc!

Lập tức.

Tử Môn Trận đồ xuất hiện từng đạo vết rách.

Trong nháy mắt.

Đã trải rộng toàn bộ Tử Môn Trận đồ.

Vòng xoáy khổng lồ bên dưới nhanh chóng tán loạn, không cách nào ngưng tụ

lại.

“Không… Không ổn rồi…”

Tạ Văn Linh quá sợ hãi, mặt mũi tràn đầy kinh hãi, “Hắn… Hắn… Làm sao lại

biết Tử Môn Trận đồ của ta sơ hở ở chỗ nào? Chuyện này là không thể nào!”

“Tử Môn Trận đồ sắp bị phá rồi.”

“Mau ra tay.”

“Tuyệt không thể để thiên cơ truyền nhân phá Tử Môn Trận đồ.”

“Tử Môn Trận đồ vừa vỡ, sẽ ảnh hưởng đến bảy môn còn lại, thậm chí dẫn đến

toàn bộ Thôn Kỳ Môn bị phá.