Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch

Chương 237: Mở ra sách Thiên Cơ và bút Thiên Cơ




Cuối cùng.

Triệt để biến thành thuần kim sắc.

Thay máu hoàn thành.

Đấu Chiến thánh thể khai phát đến thay máu hậu kỳ.

Cứ như vậy.

Uy năng của Đấu Chiến thánh thể xem như phát huy ra khá chân chính.

Đến loại trình độ này.

Ưu thế của Đấu Chiến thánh thể cũng được phát huy ra hoàn toàn.

Nhục thân vô địch, đấu chiến vô song, vạn tà bất xâm, có thể chiến đấu với tiên

thần.

Răng rắc! Răng rắc!

Đột nhiên.

Tại từ nơi sâu xa.

Bầu trời đang phát sinh biến hóa, gió nổi mây phun, thiên cơ hỗn loạn, có vô số

đạo sấm chớp xuất hiện phía trên Thiên Khải tiên sơn, lại chậm chạp không

cách nào rơi xuống, tựa hồ không cách nào khóa chặt mục tiêu.

Bởi vì thiên địa biến hóa, không cho phép Thánh thể xuất hiện, mà Tề Minh lại

có thể khai phát Đấu Chiến thánh thể đến Thay máu hậu kỳ.

Cái này đã khiến cho thiên địa thế giới phát giác.

Thế nhưng.

Lại không có cách nào khóa chặt Tề Minh.

Cứ như vậy.

Biến thành tình huống hiện tại.

“Thế giới này quả nhiên là có vấn đề.”

Tề Minh ngẩng đầu, nhìn qua cảnh tượng trên không Thiên Khải tiên sơn, “Ta

vẻn vẹn chỉ là khai phát Đấu Chiến thánh thể đến Thay máu hậu kỳ mà thôi, đã

đưa tới thay đổi lớn như vậy.”

“Vẫn là nên khiêm tốn một chút thì hơn.”

Tề Minh nghĩ thầm.

Bất kể nói thế nào.

Bây giờ thực lực của Tề Minh vẫn không thể chống lại thiên địa.

Kém quá xa.

Thời gian tiếp theo đó Tề Minh vẫn luôn ở trong Thiên Cơ Phủ treo máy tu

luyện, thế giới bên ngoài cũng không có sóng gió hay thay đổi gì quá lớn,

không có bất kỳ dấu hiệu gì là đại kiếp sắp tiến đến.

Các tông môn, thế gia, cũng thường xuyên vì vấn đề cạnh tranh tài nguyên mà

ra tay đánh nhau.

Trong Thiên Khải tiên sơn.

Lại cũng chưa từng xảy ra đại sự gì.

Trên cơ bản.

Các đệ tử chân truyền mười hai mạch Thiên Khải tiên sơn đều ở trong động phủ

tu hành, hoặc là đi ra ngoài lịch luyện, gia tăng kiến thức, gia tăng lịch duyệt,

gia tăng kinh nghiệm chiến đấu, tìm kiếm cơ duyên, tìm kiếm cơ hội đột phá,

vân vân.

Chỉ có Tề Minh.

Từ đầu đến cuối.

Hắn không hề rời khỏi Thiên Khải tiên sơn.

Một ngày nọ.

Ban đêm.

Tề Minh có thời gian nhàn hạ, nên muốn thử dùng Dịch Kinh Bát Quái Nguyên

Anh và Bát Quái Âm Dương Thần Thông Thuật để mở ra sách Thiên Cơ và bút

Thiên Cơ.

Kết quả...

Hắn lại thật sự thành công, không có bất kỳ khó khăn gì.

Vù! Vù!

Quang trạch lưu chuyển.

Chỉ thấy.

Sách Thiên Cơ và bút Thiên Cơ lơ lửng bay lên, sáng lên từng đợt quang minh,

ánh sáng màu trắng, tựa như là một vầng mặt trời, chiếu sáng toàn bộ Thiên Cơ

phủ.

“Hắn… Hắn vậy mà mở ra được rồi.”

Thượng Quan Văn Cát xuất hiện, trên mặt hắn hiện lên vẻ kinh ngạc, nhìn qua

Kỳ Môn Bát Quái trận xuất hiện trên không Thiên Cơ phủ, ngữ khí vô cùng

chấn kinh, “Hắn vậy mà nhanh như vậy đã tu luyện Bát Quái Âm Dương Thần

Thông Thuật đến cấp độ viên mãn.”

“Chuyện này… chuyện này…”

Rung động.

Vô cùng rung động.

Phải biết.

Bát Quái Âm Dương Thần Thông Thuật cũng không phải pháp thuật cảnh giới,

đây là một môn Tiểu thần thông thuật chân chính, hơn nữa còn là một trong

những thần thông màThiên Cơ lão tổ đắc ý nhất.

Lúc trước.

Thượng Quan Văn Cát và Thiên Cơ lão tổ chiến đấu, hắn thất thế cũng chính là

bởi vì Bát Quái Âm Dương Thần Thông Thuật, cho nên ký ức đối với môn Tiểu

thần thông thuật này vẫn còn cực kỳ mới mẻ.

Bây giờ.

Tề Minh thu được Bát Quái Âm Dương Thần Thông Thuật cũng chỉ mới mười

mấy năm mà thôi, vậy mà đã đem tu luyện môn này Tiểu thần thông thuật đến

trình độ viên mãn.

Thiên phú như vậy.

Tư chất như vậy.

Thượng Quan Văn Cát đã triệt để bị Tề Minh làm chấn kinh.

“Không thể tưởng tượng nổi.”

Thượng Quan Văn Cát liên tiếp nói: “Thật sự là khó có thể tin được, thiên phú

của hắn đến cùng đạt đến loại trình độ gì? Muốn mở ra phong ấn của sách Thiên

Cơ và bút Thiên Cơ, nhất định phải cần Dịch Kinh Chân Kinh tu luyện tới cảnh

giới Nguyên Anh, Bát Quái Âm Dương Thần Thông Thuật đạt tới cấp độ viên

mãn.”

“Hắn toàn bộ làm được.”

“Thiên Cơ lão tổ.”

Thượng Quan Văn Cát hít sâu một hơi, nhìn qua quang huy của Kỳ Môn Bát

Quái trận, “Thật không hổ là ngươi, lại tìm được một đệ tử chân truyền dạng

này.”

“Ha ha ha…”

Thượng Quan Văn Cát phá lên cười.

Vù! Vù!

Thiên Vẫn cấm địa.

Có từng đợt dao động truyền ra.

Có sương mù.

“Cái này… Làm sao có thể?!”

Ngay sau đó.

Trong cấm địa truyền ra âm thanh kinh hãi của Thiên Cơ lão tổ.

Hiển nhiên.

Thiên Cơ lão tổ cũng cảm ứng được tình huống của Tề Minh bên này, trong

lòng kinh hãi, bị ép lần nữa thức tỉnh, hắn quả thực đã bị tốc độ tu luyện của Tề

Minh làm cho rung động.

“Đệ tử chân truyền này của ta yêu nghiệt tới vậy sao?”

Thiên Cơ lão tổ nói: “Ha ha ha… vậy thì quả là quá tốt rồi.”

Phải biết.

Sở dĩ Thiên Cơ lão tổ nhận Tề Minh làm đệ tử chân truyền, đương nhiên là vì

thấy được thiên cơ trên người Tề Minh, thấy được một tia hi vọng.

Bây giờ.

Tề Minh cho thấy thiên phú yêu nghiệt vượt mức bình thường dạng này, Thiên

Cơ lão tổ không chỉ không có nghi kỵ, phản còn vô cùng mừng rỡ và kích động.

Bởi vì.

Chỉ có thực lực của Tề Minh càng mạnh, thiên phú càng cao, tương lai sự trợ

giúp đối với Thiên Cơ lão tổ mới sẽ càng lớn.

Lúc này.

Tề Minh đã dùng Dịch Kinh Bát Quái Nguyên Anh và Bát Quái Âm Dương

Thần Thông Thuật mở ra toàn bộ phong ấn của sách Thiên Cơ và bút Thiên Cơ,

hai chí bảo của Thiên Cơ nhất mạch chân chính hiện ra ở trước mặt Tề Minh.

Quang huy từng đợt.

Xoát! Xoát! Xoát!!!

Chỉ thấy.

Sách Thiên Cơ đã tuôn ra vô số đạo phù văn kiểu chữ, lật ra từng tờ, quang

mang mênh mông khuếch tán ra, tiến tới bao phủ toàn bộ Thiên Cơ phủ.

Mà giờ khắc này.

Thiên Cơ phủ tại dưới sự kích thích của sách Thiên Cơ.

Triệt để khôi phục.

Nếu như ở thời điểm này từ bên ngoài nhìn lại.

Vù! Vù!

Toàn bộ Thiên Cơ phủ được bao phủ một tầng quang mang màu trắng, tạo thành

một loại Kỳ Môn Bát Quái trận pháp, chặn lại hết thảy bên trong Thiên Cơ phủ,

không có cách nào bị nhìn trộm.

Xoát! Xoát! Xoát!!!

Trên không.

Dương Lệ và các vị các Thái Thượng trưởng lão xuất hiện.

“Chuyện này…”

“Thiên Cơ phủ vậy mà lại được khôi phục nhanh như vậy.”

“Tề Minh làm như thế nào vậy?”

“Không thể tưởng tượng nổi.”

Dương Lệ và các Thái Thượng trưởng lão sợ hãi than.

Không bao lâu sau.

Thiên Cơ phủ đã triệt để khôi phục.

Hoá ra.