Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch

Chương 216: 10 năm sau




Còn lại thì cũng không có việc lớn gì.

“Ting!”

“Tam Thanh đạo kinh treo máy tu luyện trong tình trạng tăng tốc mười vạn lần

trong mười năm, chúc mừng kí chủ, ngài đã thành công học xong Tam Thanh

đạo kinh, cảm ngộ Đại Đạo Chân Ý, thể ngộ đạo chi huyền diệu, minh ngộ

Ngọc Thanh, Thượng Thanh, Thái Thanh Tam Thanh Chân Ý, vỡ đan thành

anh, đúc thành Tam Thanh Nguyên Anh, đột phá tu vi đến Nguyên Anh sơ kỳ.”

Nhắc nhở xuất hiện.

“Mười năm.”

Tề Minh hít sâu một hơi, trên mặt thoáng qua ý cười, “Một năm nhập môn,

mười năm Nguyên Anh, ở trong Thiên Cơ Phủ treo máy tầm mười năm, cuối

cùng cũng đã đột phá tu vi.”

Vù!

Vừa mới nói xong.

Tề Minh ngồi xếp bằng, tiến vào trạng thái huyền diệu vô song, đủ loại thể ngộ

xông lên đầu, dần dần lý giải và lĩnh hội sự huyền diệu của Tam Thanh đạo

kinh.

Phải biết.

Thời gian mười năm.

Treo máy tu luyện trong tình trạng tăng tốc mười vạn lần.

Đổi tính một chút.

Thì tương đương với không ngủ không nghỉ tu luyện lĩnh hội Tam Thanh đạo

kinh trong trăm vạn năm, trọn vẹn trăm vạn năm, nếu như theo tốc độ tu luyện

bình thường, cũng đủ để thành tiên.

Nhưng trên thực tế.

Cũng không phải như vậy.

Giống như trước đó có nói tới.

Tu hành tới mỗi một cảnh giới đều sẽ có bình cảnh, nếu như không thể đột phá

bình cảnh, thì sẽ vĩnh viễn không có cách nào đột phá cảnh giới, cuối cùng sẽ

bởi vì thọ nguyên hao hết mà chết.

Căn bản không có chuyện có thể cứ mãi tu luyện lâu như vậy.

Mỗi lần đột phá một cái bình cảnh.

Không chỉ cần có thời gian, mà còn cần cơ duyên tương ứng.

Nếu như chỉ dùng thời gian.

Thì sẽ cần rất rất nhiều thời gian để chậm rãi mài mòn.

Răng rắc! Răng rắc!

Trong đan điền.

Tiên Thiên Vô Cấu Đại Đạo Kim Đan của Tề Minh đã xuất hiện hai mươi tư vết

nứt, mỗi một vết nứt đều đối ứng Chân Văn Đại Đạo khắc sâu trên kim đan.

Đang chậm rãi vỡ ra.

Tựa như là hai mươi tư cánh hoa.

Vù! Vù!

Lập tức.

Những Đại Đạo Chân Ý, Thiên Địa Đại Đạo, Tam Thanh đạo ý, cùng đủ loại

thể ngộ, đủ loại cảm ngộ của Tề Minh, giống như từng sợi đạo chi khí lưu vô

hình vô chất, hội tụ về phía Tiên Thiên Vô Cấu Đại Đạo Kim Đan đang vỡ ra.

Thời gian trôi qua.

Trên thực tế.

Cũng chưa qua bao lâu.

Tiên Thiên Vô Cấu Đại Đạo Kim Đan đã triệt để vỡ vụn, uy năng của Kim Đan

Đại Đạo hòa thành một thể với Tề Minh, tiến tới lại ngưng tụ ra ba Nguyên

Anh.

Ngồi xếp bằng.

Hai mắt nhắm chặt.

Đặt song song ngồi lơ lửng phía trên Hỗn độn Thanh Liên thập nhị phẩm.

Đây là: Tam Thanh Nguyên Anh.

Từ phải đến trái.

Theo thứ tự là: Ngọc Thanh Nguyên Anh, Thượng Thanh Nguyên Anh, Thái

Thanh Nguyên Anh.

Mặc dù ngưng kết ra ba Nguyên Anh, nhưng lại đồng khí liên chi, hô ứng lẫn

nhau, Tam Thanh Nguyên Anh vốn là xuất từ một thể, diễn hóa từ Tiên Thiên

Vô Cấu Đại Đạo Kim Đan của Tề Minh và Tam Thanh đạo kinh.

Mặt khác.

Cái này cũng phù hợp chân ý: Đạo sinh nhất, nhất sinh nhị, nhị sinh vạn vật.

“Ngưng.”

Tề Minh quát nhẹ âm thanh.

Thế là.

Trong Đan Điền.

Tam Thanh Nguyên Anh tỏa sáng lấp lánh, biến thành lỗ đen khủng bố đến cực

điểm, pháp lực và linh lực bốn phía, đều bị hút vào trong đó, hư ảo Nguyên Anh

mới dần dần hóa là chân thực.

Nhưng mà.

Vẻn vẹn chỉ với pháp lực trong đan điền của Tề Minh còn chưa đủ để ngưng

thực Tam Thanh Nguyên Anh, thậm chí sau khi Tam Thanh Nguyên Anh hấp

thu toàn bộ pháp lực, nhưng ngay cả một phần trăm cũng chưa tới.

“Luyện hóa.”

Vù! Vù!

Tề Minh tâm niệm vừa động, không có chần chờ chút nào, lập tức mở ra kho

vật phẩm, lấy hết các loại thiên tài địa bảo, các loại linh đan diệu dược bên

trong kho vật phẩm ra.

“Tam Thanh Tiên Quang.”

Xoát!

Tề Minh vung tay phải lên, trong lòng bàn tay của hắn xuất hiện quang vụ mông

lung, giống như hỗn độn, tràn ngập ra bốn phía, bao phủ tất cả thiên tài địa bảo

và linh đan diệu dược.

Bao gồm Anh Linh Vạn Năm, hạt sen Thiên địa Đạo Liên, Trúc Cơ Đan, Ngưng

Đạo Đan, Anh Nguyên Đan,...

Và các loại đồ tốt mà nhiều năm qua Tề Minh thông qua phó bản trò chơi, còn

có chém giết không ít kẻ địch vơ vét được, tất cả đều bị luyện hóa.

Những bảo vật và linh dược này.

Toàn bộ đều bị luyện hóa thành nguyên khí tinh thuần nhất.

Sau đó.

Tam Thanh Nguyên Anh thôn phệ thu nạp hết.

Dần dần ngưng luyện tự thân.

Không chỉ như thế.

Lần này Tề Minh đột phá dần dần dẫn phát ra dị tượng rất lớn, chỉ thấy bầu trời

phía trên Thiên Cơ Phủ lúc vừa bắt đầu cũng mới chỉ là xuất hiện một cái vòng

xoáy linh khí không lớn không nhỏ.

Đây là bởi vì Tề Minh đang hấp thu linh khí thiên địa mênh mông bốn phía.

Vù! Vù!!

Lúc mới bắt đầu.

Cái vòng xoáy linh khí này cũng không lớn, chỉ có đường kính không đến trăm

mét, chỉ là khiến cho linh khí thiên địa chung quanh Thiên Cơ Phủ xuất hiện

dao động.

“Hửm?”

Thượng Quan Văn Cát ngẩng đầu, nhìn vòng xoáy linh khí phía trên, trầm ngâm

nói: “Linh khí thiên địa hội tụ, sinh ra vòng xoáy linh vân, là Tề Minh đang đột

phá sao?”

“Bế quan tu luyện mười năm.”

“Rốt cục cũng đã đột phá đến cảnh giới Nguyên Anh rồi sao?”

“Dị tượng vòng xoáy linh vân này cũng không tính khoa trương, chỉ có thể là

trình độ thiên tài bình thường, nếu như chỉ là như vậy, thế thì mắt nhìn người

của lão già Thiên Cơ lão tổ kia cũng thấp quá rồi.”

Một phút sau.

Vù! Vù!!!

Vòng xoáy linh khí trên không Thiên Cơ Phủ bắt đầu khuếch trương ra phía

ngoài, đường kính từ một trăm mét gia tăng đến hai trăm mét, đồng thời mỗi

một phút trôi qua đường kính sẽ tăng gấp đôi.

“Cái này…”

Thượng Quan Văn Cát hơi kinh ngạc, “Vòng xoáy linh khí khuếch trương khắp

nơi.”

Thời gian trôi qua không bao lâu.

Vòng xoáy linh khí tạo thành do Tề Minh đột phá đã đạt đến chu vi mười cây

số, trình độ như vậy, cực kỳ khoa trương, thậm chí ảnh hưởng đến toàn bộ

Phương Trượng tiên sơn.

Khiến cho hơn phân nửa linh khí thiên địa ở Phương Trượng tiên sơn đều đang

hội tụ về phía Tề Minh.

Càng kinh khủng hơn chính là.

Vòng xoáy linh khí vẫn còn tiếp tục khuếch trương.

Vẫn không hề có xu thế ngừng lại.

“Cái này… Cái này…”

Thượng Quan Văn Cát lập tức trừng lớn hai mắt, hắn đứng ở bên ngoài đình

viện, ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm vào vòng xoáy linh khí đã che khuất bầu

trời, hắn đã hoàn toàn trợn tròn mắt, triệt để sợ ngây người.